Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2834: Kiếm tiền

“Ngươi là kẻ nổi danh ở Luyện Kim chi thành, khắp nơi trong thành đều có chân dung và video chiến đấu của ngươi.
Thổ Phỉ Ca giải thích một câu.
Rồi hắn chợt im lặng.
Nhưng trong lòng hắn thật ra đã như sóng to gió lớn nổi lên rồi.
Bởi vì sau khi hắn nhận ra thân phận thật sự của Lâm Bắc Thần, biết rõ rằng người trẻ tuổi anh tuấn trước mắt đây, ngày mai sẽ phải chết.
Tất cả đều đã ấn định như thế.
Không một ai có thể chạy trốn khỏi tấm lưới như thế cả.
Thổ Phỉ Ca là một người thẳng tính, cũng không phải là người biết cách che đậy nội tâm, nhiều khi biến hóa cảm xúc thể hiện ra vô cùng lộ liễu. Ví như ngay sau khi ý thức được giá trị của Lâm Bắc Thần trên mạng kia, trong quá trình nhắn tin hắn từ ngạo mạn dần trở nên cung kính.
Hắn không cảm thấy đây là khuyết điểm.
Nên khi hắn phát hiện ra “Quý nhân trên trời rơi xuống” trong cuộc đời của hắn lại là một người trẻ tuổi sẽ phải bị như thế, vậy mà lại bị mấy cự đầu bên trên Đế Tinh kia phán định tử hình từ sớm, hắn liền thấy hơi xoắn xuýt. Nguyên nhân khiến hắn xoắn xuýt cũng không phải chỉ vì hắn biết rõ Lâm Bắc Thần sắp phải chết. Mà nguyên nhân còn là vì mục tiêu lần này hắn đến Luyện Kim chi thành là để đưa Lâm Bắc Thần lên đường.
Mặc dù trong kế hoạch lần này, nhân vật mà hắn đóng vai không quá quan trọng.
Vận mệnh.
Vận mệnh chó má.
Thật sự đã tạo nên một vở kịch to lớn dành cho hắn.
Lâm Bắc Thần không biết mình đã bị phán án tử hình, chỉ nhìn Thổ Phỉ Ca đang im lặng, dường như hắn mơ hồ nhận ra một vài tin tức không ổn lắm. Thế là hắn đi thẳng vào vấn đề, chủ động hỏi: “Tâm của ngươi, hình nhưloạn rồi"
Thổ Phỉ Ca nhìn hắn một cái, nói: “Rời khỏi Luyện Kim chi thành đi” Hắn không thèm nghĩ ngợi liền đưa ra lựa chọn.
"Hửm?"
Lâm Bắc thần rất bất ngờ: “Là sao?"
Thổ Phỉ Ca nói: “Ở lại kết hôn, có thể ngươi sẽ chết.
Lâm Bắc Thần: “"
Kết hôn đáng sợ tới thế à?
“Đại ca"
Lâm Bắc Thần vươn tay tóm lấy tay của Thổ Phỉ Ca, nhiệt tình nói: “Khó trách ta mới chỉ gặp được ngươi có một lần đã cảm thấy rất thân thiết, giống như huynh đệ ruột thịt đã thất lạc nhiều năm... Ngươi quan tâm ta như thế, liệu có thể nói rõ chi tiết hơn được không?"
Thổ Phỉ Ca lại tiếp tục trầm mặc.
“Ngày mai, Luyện Kim chi thành biến thiên Hắn chậm rãi nói tiếp: “Ngươi nằm trong danh sách nhất định phải giết chết"
Đối với hắn mà nói, đưa ra quyết định thế này cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn, bởi vì trong kiếp sống lạc lối trong nghèo túng dài đằng đẵng ở Đế Tinh kia đã khiến hắn mất đi lòng tin vào đám quan lại trên Đế Tinh từ sớm. Mặc dù bây giờ hắn đã một lần nữa trở thành tân quý chạm tay có thẻ bỏng, nhưng đó là bởi vì hắn có được nguồn hàng hóa từ Lâm Bắc Thần.
Nếu như mất đi Lâm Bắc Thần, hắn sẽ lại một lần nữa trở nên không còn gì cả.
Hắn của trước đây, từng trung thành với Đế Hoàng. Từng tin tưởng vào Đế Đình.
Nhưng hắn của hôm nay... chỉ muốn kiếm tiền.
Lâm Bắc Thần nghe vậy thì mỉm cười.
Có Vương ba ba, ai có thể giết được ta chứ?
Vương ba ba lập tức quỳ xuống đập chết hắn.
Vả lại, từ những lời Thổ Phỉ Ca nói, trong chớp mắt Lâm Bắc Thần liền có được một tin tức rất mập mờ...
Thổ Phỉ Ca cũng không phải là người Hoang Cổ tộc.
Mỗi một tộc nhân Hoang Cổ tộc đều giống như kẻ điên vậy, chỉ hận không thể bắt sống mình đem về tranh công. So với công lao của ngày đó thì còn kém xa rất nhiều so với chuyện hợp tác của hai người trên “JD.com”. Thổ Phỉ Ca lại còn nhắc nhở hắn.
Điều này chứng tỏ là còn có khả năng xúi giục.
Dù sao mấy chuyện như âm mưu ám sát, không nói ra miệng thì không linh nữa.
Nhất định phải là người tuyệt đối giữ bí mật mới có thể.
Để lộ bí mật như thế này ra ngoài, chỉ có không lần và vô số lần.
Nếu nói như thế thì...
Lâm Bắc Thần mỉm cười, bình tĩnh nói: “Đại ca, ngươi cảm thấy ta là loại người như thế nào?"
Thổ Phỉ Ca hơi giật mình.
Sao ta lại trở thàng đại ca của ngươi rồi?
Hắn hơi suy ngẫm, nói: “Không nhìn thấu được... Sự tích về ngươi, ta đã từng nghe nói rồi. Dù là ở Đế Tinh cũng có người bàn luận về ngươi, ngươi đã từng giết chết Nghị viên, còn giết chết không ít Tinh Đế của Hoang Cổ tộc. Đánh giá bên trên Đế Tinh về ngươi có khen có chê.
Lâm Bắc Thần cười nói: “Ý ta nói là nhân phẩm kia.
“Ngươi có nhân phẩm hả?"
Thổ Phỉ Ca kinh ngạc, hỏi.
Lâm Bắc Thần: “"
Có thể không công kích cá nhân được không vậy.
Thổ Phỉ Ca cũng cảm thấy có lẽ mình đã nói quá thẳng: “Ý của ta đó là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, ta vẫn chưa hiểu lắm về nhân phẩm của ngươi.
“Ngươi thế này rõ ràng là quan sát không cẩn thận.
Lâm Bắc Thần nói: “Thật ra ngươi chỉ cần nhìn vào tướng mạo là có thể phân biệt được, ta tuyệt đối là kiểu người thành thật đáng tin chất phác trung thực. Đúng rồi, Thổ Phỉ Ca, ngươi có muốn làm một vố lớn không?"
Trong lòng Thổ Phỉ Ca theo bản năng dâng lên một tia cảnh giác. Hắn cảm giác là Lâm Bắc Thần muốn làm chút gì đó với mình.
“Ngươi muốn hỏi chuyện sắp xảy ra vào ngày mai, đúng không?” Thổ Phỉ Ca nói: “Ta khuyên ngươi đừng hỏi, bởi vì ta sẽ không nói.
Lâm Bắc Thần cười giống như một tên ma quỷ, nói: “Nhiều khi, mọi người đều cho là mình dù có chết cũng sẽ không làm một chuyện gì đó, nhưng thật ra không phải như thế... Không muốn làm chỉ có hai nguyên nhân, thứ nhất là lợi ích không đủ nhiều, thứ hai là sợ gánh chịu hậu quả.
Thổ Phỉ Ca không thể không thừa nhận, Lâm hoàng hậu nói rất có lý.
Lâm Bắc Thần lại nói tiếp: “Nếu như trên thế gian này có chuyện mà lợi ích đủ nhiều, lại không cần phải gánh chịu hậu quả, ngươi có muốn làm hay không?"
Thổ Phỉ Ca cười nhạt, nói: “Trên thế giới này không phải tất cả mọi chuyện đều có thể dùng lợi ích để cất nhắc, cũng không phải tất cả mọi người đều có thể dùng lợi ích để mua chuộc được.
“Nên là?"
Lâm Bắc Thần nói.
“Vì vậy nếu như ngươi có thể đưa ra đủ lợi ích, ta đương nhiên sẽ làm? Thổ Phỉ Ca rất thành thật.
1174 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận