Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2226: Qua đời ngay tại chỗ

Vù.
Tiếng xé gió vang lên.
Bóng người lấp lóe như thiểm điện.
Oành.
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Khí lưu kinh khủng bành trướng như sóng to gió lớn. Trên diễn võ trường truyền đến tiếng kêu kinh ngạc. Một số đệ tử thực lực không đủ bị đánh bay ra ngoài.
Khí lưu tiêu tán.
Diễn võ trường trong nháy mắt yên tĩnh lại. Trong sân, Lâm Bắc Thần bỗng nhiên vươn người đứng dậy, bên trong ánh mắt lưu chuyển sát ý lạnh thấu xương.
Gương mặt Liễu Vô Ngôn hiện lên sự kinh ngạc, giống như một giọt mực rơi vào trong chậu nước, càng lúc càng loang ra không thể phục hồi.
Trưởng lão truyền công Khâu Hằng lại càng dụi mắt, bảo đảm ông không có nhìn lầm.
Trong nháy mắt vừa rồi, hai người bọn họ đều không nhìn rõ rốt cuộc Lâm Bắc Thần chiến thắng bằng cách nào.
Hoạt động hack của Tuyết Vực Chi Ung trong điện thoại di động, ngoại trừ Lâm Bắc Thần thì không ai có thể nhìn thấy được. Cho nên, trong mắt của rất nhiều người, Lâm Bắc Thần chỉ khoát tay, ngón trỏ co lại, đánh ra một âm chướng kiếm khí, rồi tất cả kết thúc.
Đây là kiếm kỹ gì vậy?
Không khỏi quá kinh khủng.
Ngọc Vô Khuyết phản ứng đầu tiên.
Ông ý thức được có chuyện lớn xảy ra, thân hình khẽ động, trong nháy mắt đã bay đến, cúi đầu nhìn thoáng qua Khâu Lạc Dao đã ngã xuống đất.
Lạnh.
Chết rồi. Không cứu được.
Hàn ý nổi lên trong lòng Ngọc Vô Khuyết, nhưng ông vẫn lựa chọn bảo vệ trước người Lâm Bắc Thần.
Lúc này.
“Lạc Dao.."
Trưởng lão truyền công Khâu Hằng rốt cuộc cũng kịp phản ứng. Kêu lên một tiếng bị thiết.
Thân ảnh khôi ngô cao lớn lướt vào trong diễn võ trường, ôm chầm lấy Khâu Lạc Dao. Sau khi xác nhận không thể cứu vãn được nữa, hai hàng lệ cuồn cuộn rơi xuống, thất thố ngay tại chỗ. Khâu Lạc Dao là hậu nhân xuất sắc nhất mạch này của ông, cũng là người mà ông trọng điểm bồi dưỡng, tranh đấu người kế tục chức Chưởng môn Phi Kiếm Tông trong tương lai. Kết quả lại...
Quá đột ngột.
Hoàn toàn không kịp phản ứng, người đã không còn.
“Hung đồ, ta sẽ lấy mạng của người"
Giao thi thể Khâu Lạc Dao cho người bên cạnh, trưởng lão truyền công Khâu Hằng nộ hống, toàn thân bành trường lực nguyên tố màu xanh cường đại, sát ý nổ tung đánh tới Lâm Bắc Thần.
“Khâu trưởng lão, thủ hạ lưu tình"
Liễu Vô Ngôn hô lớn.
Ngọc Vô Khuyết không nói một lời, bảo vệ trước mặt Lâm Bắc Thần, chân khí toàn thân dâng trào, đồng thời cũng đã dẫn phát lực nguyên tố giữa thiên địa, hiện lên hỏa diễm xích là đối một chiều với Khâu Hằng.
Oành.
Dư ba nguyên tố kinh khủng phun trào.
Các đệ tử Phi Kiếm Tông xung quanh không khỏi lui lại. Khí hình kinh khủng đập vào mặt khiến cho bọn họ gần như không mở mắt ra được, tim đập mạnh từng đợt.
“Ngọc Vô Khuyết, ngươi dám cản ta?"
Râu tóc Khâu Hằng dựng ngược, thân hình khôi ngô cao lớn như cuồng sư đang nổi giận: “Ngươi có tin ngay cả người ta cũng giết hay không? Mau cút đi"
Ống tay áo Ngọc Vô Khuyết nổ rách bươm, cánh tay run lên nhè nhẹ, sắc mặt ửng đỏ, hiển nhiên trong lần đối ứng vừa rồi ông đã bị thương.
Nhưng ông vẫn đầy nghĩa khí bảo vệ trước người Lâm Bắc Thần, nghiến răng nói: “Khâu trưởng lão, có gì thì từ từ nói. Lâm Bắc Thần nhất định không phải cố ý. Hắn còn trẻ con lắm.”.
Khâu Hằng thiếu chút nữa phun một ngụm máu ra ngoài. Hắn vẫn còn trẻ con.
Câu này ông hay dùng để giải thích cho Khâu Lạc Dao lúc trước, lúc này từ miệng Ngọc Vô Khuyết nói ra, vô cùng châm chọc, khiến cho ông ta như muốn thổ huyết.
“Ngươi chỉ là một trưởng lão phế vật vô dụng, lại còn muốn bảo vệ phế thể đó? Nếu người muốn chết, lão phu sẽ thành toàn cho người”
Chân nguyên toàn thân trưởng lão truyền công Khâu Hằng bành trướng lên, quyết tâm hạ sát thủ, hôm nay ai cũng đừng hòng ngăn lại ông ta. Ông ta nhất định phải bắt Lâm Bắc Thần chôn cùng cháu gái mình.
Ngọc Vô Khuyết điều hòa khí tức, đang định lên tiếng.
Lâm Bắc Thần đưa tay kéo ông một cái: “Lão Ngọc, tu vi của ngươi kém lắm, đánh không lại lão già đó đâu, để cho ta thì hay hơn"
Ngọc Vô Khuyết: “."
Ông đột nhiên có chút muốn nhìn xem Lâm Bắc Thần bị Khâu Hằng đánh chết. Lâm Bắc Thần chậm rãi bước lên phía trước.
“Lão bang tử, ta đang định tính sổ với ngươi, ngươi lại chủ động đưa đến cửa”
Hắn vẫy tay nói: “Đến đi, để ta tiễn ngươi lên đường”
“Tiểu bối, hôm nay lão phu sẽ giết chết người"
Râu tóc Khâu Hằng dựng ngược. Sự phẫn nộ đã khiến ông ta đánh mất tình cảnh giác nên có. Ông ta cười lạnh: “Tiễn ta lên đường? Khẩu khí đúng là không nhỏ. Nếu ngươi có thể tổn thương được ta, hôm nay người sẽ còn sống rời khỏi Phi Kiếm Tông”
Nói xong. Vị trưởng lão truyền công kia đã như chớp giật lướt đến. Lực nguyên tố màu xanh trên người ông ta bành trướng lên, giống như biển hồ, tạo thành uy thế thật lớn, khóa chặt Lâm Bắc Thần. Ầm ầm ầm.
Lâm Bắc Thần không chút do dự bóp cò.
Ngoài bảy bước, súng là nhanh nhất.
Trong bảy bước, súng vừa nhanh vừa chuẩn. Khâu Hằng cảm nhận được một sự báo động nguy hiểm dâng lên trong lòng. Mi tâm, cổ họng và tim trong nháy mắt đều bị lưỡi dao đâm đau nhói.
Kiếm kỹ thần bí gì mà mạnh như vậy? Sau khoảnh khắc hồi hộp, trong thời khắc mấu chốt, trước người ông ta ngưng tụ một tấm chắn nguyên tố màu xanh. Oanh. Tấm chắn nguyên tố vỡ vụn.
Thân hình Khâu Hằng chấn động, cánh tay trái bị nổ bay.
Vai phải cũng bắn ra một luồng máu.
Vừa mới đối mặt, vị trưởng lão truyền công Phi Kiếm Tông đã bị thương.
“Tiểu tạp chủng."
Khâu Hằng chửi ầm lên, thân hình nhanh chóng di chuyển. Kinh nghiệm chiến đấu của ông phong phú vô cùng. Ông ta rốt cuộc cũng phát hiện được khuyết điểm của chiến kỹ có uy lực vô cùng lớn của Lâm Bắc Thần, khoảng cách giữa những lần thi triển cần nửa hơi, hơn nữa còn công kích theo đường thẳng.
Khâu Hằng dùng ưu thế cảnh giới tu vi của mình toàn lực cổ động chân khí, không ngừng gia tốc, thân hình lơ lửng không cố định, lưu lại tàn ảnh liên tiếp ngay tại chỗ, mắt thường khó mà phân biệt. LẦm ầm ầm!
Lâm Bắc Thần liên tục nổ súng.
Đều thất bại.
Ghế đá đằng xa bị nổ nát.
“Đáng tiếc, nếu có bộ phận ngắm bắn thì tốt rồi."
Lâm Bắc Thần thở dài một hơi.
1325 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận