Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2562: Đâm thủng

Ái chà?
Tin tưởng rồi sao?
Ta còn chuẩn bị đấu trí đấu dũng với nữ ma đầu người nữa đây.
“Cho nên, bây giờ người đã chuẩn bị tiếp nhận sự cám dỗ của ta chưa?”
Lệ Vũ Tầm mỉm cười, chậm rãi bước đến gần Lâm Bắc Thần, mị nhãn như sóng, cơ thể thướt tha, hai tay khoác lên vai Lâm Bắc Thần, thổ khí như lan, hơi ngửa đầu ra sau, gương mặt xinh đẹp giống như đóa hoa nở rộ, tản ra hương khí say lòng người.
Lần này, Lâm Bắc Thần không hề động đậy.
“Ta vẫn luôn cảm thấy rất hiếu kỳ”
Khóe miệng của hắn nhếch lên, khẽ mỉm cười.
“Tiểu oan gia tò mò cái gì?”
Lệ Vũ Tầm phả hơi vào mặt Lâm Bắc Thần, cảm giác tê dại phát ra mị hoặc vô tận, khiến cho người ta nhịn không được muốn cúi đầu xuống cắn xé đôi môi sung mãn kia.
Lâm Bắc Thần nói: “Ta cảm thấy rất hiếu kỳ vì sao Diện Thủ Tam Thiên Xích Luyện Chi Hoa trong truyền thuyết lại là một xử nữ hoàn chỉnh”
Vù. Hai tay Lệ Vũ Tầm vốn đang đặt lên lồng ngực của Lâm Bắc Thần giống như bị điện giật rút trở về. Cả người cũng lập tức lui lại mười mét. Khí tức mị hoặc lười biếng trước đó trong nháy mắt bị quét sạch sành sanh. Cả người đột nhiên trở thành huyền nữ băng tuyết ngoài vạn dặm cao cao tại thượng. Ánh mắt của nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Bắc Thần: “Tại sao người lại nhìn ra được?”
Đây chính là bí mật lớn nhất trong lòng nàng. Bây giờ đột nhiên bị người ta vạch trần, cho dù Lệ Vũ Tầm đã sống trăm năm, trải qua vô số đấu tranh phong vấn quỷ bí cũng không khỏi giật mình.
“Ta đã nói rồi, ta đã từng vượt qua vạn bụi hoa"
Lâm Bắc Thần nhìn thấy, càng thêm xác định suy đoán của chính mình. Thật ra, vừa rồi hắn cũng chỉ là thăm dò. Căn cứ theo tuyệt kỹ Động Huyền Tử Tam Thập Lục Thức, Âm Dương Giao Cảm Đại Bi Phú mà hắn đã khổ luyện, đồng thời từ những kinh nghiệm phong phú để nhìn, sự khác biệt giữa thiếu phụ và thiếu nữ là rất lớn.
Mặc dù Lệ Vũ Tầm vẫn luôn biểu hiện mình là một nữ nhân phóng đãng, nhưng từ góc độ chuyên nghiệp của Lâm Bắc Thần mà xem, mặc kệ kỹ năng diễn xuất cao như thế nào nhưng vẫn không che giấu được một số đường nét thanh tú trên cơ thể.
Nhất là vừa rồi đứng gần như vậy, ngay cả lông tơ trên mặt cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Sau khi phát hiện một chút mánh khóe, hắn lập tức thử một lần.
Lệ Vũ Tầm tức khắc lộ tẩy.
“Ngươi biết chuyện mà mình không nên biết”
Ánh mắt Lệ Vũ Tấm lóe lên sát ý.
“Giết người diệt khẩu sao?”
Lâm Bắc Thần mỉm cười nói: “Thật ra ta còn biết một bí mật khác nữa.”
“Ồ, ngươi nói xem.”
Lệ Vũ Tầm cười lạnh, thái độ hoàn toàn thay đổi thành người khác. Lâm Bắc Thần nói: “Ta còn biết thật ra người đã có người mà mình thích, người rất quan tâm hắn nhưng cũng nhiều lần tổn thương hắn, để hắn rời đi, để hắn cách mình càng xa càng tốt, đúng hay không?”
Ngoài mặt Lệ Vũ Tầm vẫn vân đạm phong khinh, nhưng trong lòng lại giống như kinh đào hãi lãng.
“Nói đi, là ai?”
Nàng lạnh như băng nói. Lâm Bắc Thần mỉm cười: “Xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt”
Lệ Vũ Tầm lập tức im lặng.
“Tại sao người lại nhìn ra được?"
Nàng có chút ngoài ý muốn hỏi.
Lâm Bắc Thần nói: Chỉ có đại sự hiểu về tình yêu chân chính mới có thể đoán được tâm tư của nam nữ. Ta đã từng lăn lộn hồng trần, xem qua vô số chuyện cẩu huyết của Hồng Công, cũng luyện không ít phim Hàn, phim Nhật, Anh, Mỹ, thậm chí cả Thái Lan, có tình tiết máu chó nào mà ta không thấy qua. Kịch bản của ngươi, cho dù ta không xem qua một trăm lần thì cũng có chín mươi chín lần. Tùy tiện suy nghĩ một chút là biết rõ ngay"
Lệ Vũ Tầm: “.”
Rốt cuộc người đang nói cái gì thế?
“Ngươi biết quá nhiều chuyện không nên biết?
Sát cơ phun trào trong mắt Lệ Vũ Tầm. Nàng chậm rãi bước đến gần.
Lâm Bắc Thần giật mình: “Bình tĩnh lại. Xúc động là ma quỷ đấy. Có lời gì khó nói thì cứ nói ra, có lẽ ta sẽ giúp được người”
“Giúp ta? Ha ha ha, ngươi là người của Xích Luyện Tiên Tri à?”
Lệ Vũ Tầm cười lạnh: “Ta nghĩ, tại sao buổi sáng phát sinh loạn trong yến hội, buổi chiều sứ giả của Xích Luyện Tiên Tri đã đến. Đã nhiều năm như vậy, Xích Luyện Tiên Tri vẫn không buông tha cho ta sao? Đã như vậy, vậy thì cá chết lưới rách thôi”.
“Đậu xanh rau má"
Lâm Bắc Thần liên tục khoát tay: “Ngươi khả năng đã hiểu lầm rồi. Ta chẳng phải Xích Luyện Tiên Tri gì cả. Ừm, mà hắn là ai? Ma thần của Xích Luyện thần giáo sao?"
“Cái gì?"
Lệ Vũ Tầm nghe giọng điệu của Lâm Bắc Thần, hơi do dự hỏi: “Nói, rốt cuộc ngươi là ai?”
Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút liền nói: “Ta chỉ là một người tốt gặp chuyện bất bình mà thôi. Ta đột nhiên cảm thấy, có lẽ chúng ta có thể nói chuyện với nhau”
Trong lòng Lệ Vũ Tầm hơi động, đột nhiên ý thức được điều gì đó: “Ngươi là tử sĩ Nhân tộc? Ngươi đến từ Bắc Thần quân bộ?"
Lâm Bắc Thần khẽ giật mình.
Bắc Thần quân bộ?
Đó là cái quỷ gì thế? Cái tên nghe rất quen, nhưng hình như... không có liên quan đến ta. Lượng tin tức mà Lệ Vũ Tầm vừa nói có chút lớn. Lâm Bắc Thần cố gắng tiêu hóa. Sau khi tiêu hóa thất bại, hắn hỏi: “Bắc Thần quân bộ là cái gì? Tử sĩ Nhân tộc là chuyện gì thế?”
Lệ Vũ Tầm nhìn mặt mà nói chuyện: “Ngươi thật sự không biết?"
Lâm Bắc Thần nói: “Chúng ta đã nói nhiều với nhau như vậy, ta còn có thể lừa ngươi?”
Lệ Vũ Tầm khoanh tay trước ngực, áo ngủ màu tím bằng sa mỏng có chút đong đưa, ngọc thể như ẩn như hiện.
Nàng suy nghĩ một chút rồi nói: “Thế thì, Thần Thánh Đế Hoàng chí tôn của Nhân tộc đã bị trọng thương, Thần Thánh Đế Đình sắp sụp đổ, ngươi có biết không?"
Lâm Bắc Thần nghe xong, không khỏi biến sắc.
“Ngươi đang nói đùa"
Hắn nói.
Lệ Vũ Tầm chỉ thản nhiên nhìn hắn, cũng không lên tiếng. Biểu hiện của Lâm Bắc Thần dần dần cương cứng lại.
Không phải là thật chứ? What's the fuck! Đây chính là một sự kiện kinh thiên.
1396 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận