Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2993: Đoạt công lao

“Làm càn"
“Lớn mật"
“Chúng ta chính là... A"
Đám Hắc Ám Thu Cát Giả tức giận mắng mỏ, muốn lấy thân phận để đe dọa, kết quả bị đám đặc vụ mạnh mẽ đánh một trận tơi bời, một đám kêu gào thảm thiết ngã xuống đất.
Lúc này, bọn họ mới phản ứng lại, đám đặc vụ ngày thường bị bọn họ đối xử như chơi với chó, thế mà đánh thật? “Giết bọn họ.
“Đi tìm chết"
“Giết a a"
Đám Hắc Ám Thu Cát Giả giận điên rồi, bắt đầu phản kháng.
Giọng nói của Lâm Bắc Thần quanh quẩn trong bóng đêm ở Tần phủ: “Nếu dám phản kháng, giết chết không cần xác định tội.
Vẻ mặt Chu Sướng lạnh lùng.
Lúc này hắn mới nhận ra, tên cục trưởng Đặc Pháp Cục xa lạ trước mắt này lại làm thật, thật sự dám ra tay với Hắc Ám Thu Cát Giả.
“Bắt lấy hắn"
Hắn vung tay lên, cười lạnh nói: “Không cần để lại người sống, trực tiếp giết hết. Hai gã đội phó đằng sau đồng thời cất bước tiến lên.
Ầm ầm.
Uy áp mạnh mẽ Tinh Tôn đỉnh cấp nháy mắt bạo phát, giống như sóng to gió lớn bao phủ trong ngoài từ đường của Tần gia.
Đám đặc vụ vốn đang chiếm cứ ưu thế tức khắc kinh ngạc khiếp sợ ra mặt, chỉ cảm thấy trong nháy mắt hít thở không thông, chân khí trong cơ thể hỗn loạn, giống như bị Thái Cổ Thần Sơn đè lên đỉnh đầu, bèn vội vã lui về phía sau.
“Đặc Pháp Cục nho nhỏ, không biết sống chết.
“Hôm nay, ta sẽ khiến cho các ngươi biết, ở trước mặt Thẩm Phán Đình, Đặc Pháp Cục chỉ là câu chuyện cười vớ vẩn.."
Khí cơ của hai vị đội phó đồng thời khóa chặt Lâm Bắc Thần.
Lâm Bắc Thần cười nhạt, chậm rãi duỗi tay.
Mã Tử Trương Uy trước tiên tiến lên, đưa một thanh cổ kiếm màu bạc đang ôm trong lòng tới tay Lâm Bắc Thần.
Xoát.
Lâm Bắc Thần rút kiếm ra khỏi vỏ.
Đồng thời hai vai run lên.
Áo choàng đặc chế màu trắng tinh bay đi, dừng ở trong tay một vị Mã Tử khác tên Mã Hàm.
“Trăm năm mài nhất kiếm, lưỡi sương chưa từng thử, hôm nay ra gặp quân, ai có chuyện bất bình?"
Hắn búng thân kiếm, bước lên từng bước.
Loại không khí ngứa đòn được cố ý xây dựng ra này kết hợp với bài thơ được tỉ mỉ chọn lựa khiến cho Lâm Bắc Thần vốn dĩ thân hình cao lớn vĩ ngạn, lúc này càng thêm mỹ lệ vô song vô cùng ra vẻ.
“Giả vờ giả vịt.
Chu Sướng lạnh lùng thét lớn, nói: “Mau giết hắn cho ta.."
Lời còn chưa dứt.
Vèo.
Ánh kiếm chợt lóe.
Ùng ục.
Hai cái đầu rơi xuống đất.
Hai vị cường giả Tinh Tôn đỉnh cấp, hai vị đội phó đội hành động đặc biệt của Thẩm Phán Đình, tuy thân thể vẫn đứng ở tại chỗ không động đậy, nhưng đầu cũng đã rơi xuống đất.
Lâm Bắc Thần cũng không quay đầu lại, trở tay vung kiếm ra sau.
Keng.
Cổ kiếm màu bạc rơi trúng vỏ kiếm mà Trương Uy đang bưng trong tay.
Lâm Bắc Thần nhìn về phía Chu Sướng, nhẹ nhàng lắc đầu.
“Loại phế vật như ngươi, ngay cả tư cách để bổn cục trưởng cầm kiếm cũng không có Lời Lâm Bắc Thần nói khiến cho gương mặt vốn đang tỏ vẻ khiếp sợ của Chu Sướng, trong nháy mắt đỏ bừng lên như máu heo.
Hắn vừa thẹn vừa giận, nói: “Tiện loại, ngươi tên là gì?"
Khóe miệng Lâm Bắc Thần hơi nhếch lên.
Trương Uy chính là vai diễn phụ vô cùng đủ tư cách, hét lớn một tiếng, cáo mượn oai hùm nói: “Làm càn, đây là cục trưởng Lý Thiếu Phi của tổng cục nhị cấp Đặc Pháp Cục.
Chu Sướng nao nao: “Ngươi chính là Lý Thiếu Phi?"
Hắn rốt cuộc đã biết.
Tên này cũng không hoàn toàn là vô danh tiểu tốt.
Đặc biệt là nghe nói Hoa gia của hắn có mấy vị thiên tài được Độc Tễ Đạo Thủy Tổ ưu ái, có một vị trong đó còn được Thủy Tổ nhận làm thân truyền đệ tử.
Bởi vậy mà thân phận địa vị của tộc nhân Hoa gia được tăng lên.
Đặc biệt là tên Lý Thiếu Phi này, nghe nói là đặc biệt được gia chủ Hoa Vũ Kiếm của Hoa gia tin tưởng, nắm quyền thế trong tay. Mấy ngày hắn, hắn cũng là một “minh tinh chính trị” có danh tiếng nho nhỏ ở Đế Đô.
Trách không được dám kiêu ngạo như thế.
Chu Sướng cười gằn một tiếng, nói: “Ta tưởng là ai... Không sợ nói cho ngươi, phụ thân của bổn đội trưởng chính là đình trưởng Chu Hải Nhâm của Thẩm Phán Đình lệ thuộc Thần Thánh Nội Các. Hôm nay gươi đắc tội ta, cũng coi như là tính mạng tới cuối."
Lâm Bắc Thần vung tay lên: “Đánh cho tac Lập tức có cao thủ Tinh Đế cấp của Đặc Pháp Cục sốt ruột muốn lập công, nghe vậy trực tiếp xông lên, đè lại Chu Sướng, bắt đầu điên cuồng đánh tơi bời.
“A, cha của ta là Chu Hải Nhâm."
“A, dừng tay"
“Các ngươi chết chắc rồi.
Chẳng được bao lâu, Chu Sướng đã bị đánh tím mặt sưng phù, như một bãi thịt nát, mềm như bông mà nằm trên mặt đất, bị cùm bằng Tinh Liêu.
Lâm Bắc Thần đi tới gần, một chân đạp lên trên đầu hắn, nói: “Ta khinh bỉ nhất loại người phế vật chỉ biết ỷ vào gia thế mà làm bậy như ngươi, một chút bản lĩnh đều không có, khắp nơi ức hiếp dân lành, còn không hiểu rõ thực lực của mình như nào.."
Mặt của Chu Sướng bị giẫm đến nỗi sắp biến hình.
Trên mặt hắn hiện ra vẻ vừa kinh ngạc vừa giận dữ, cứng cổ nói: “Có giỏi thì ngươi giết ta đi. Ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi, Lý Thiếu Phi, ngươi chết chắc rồi, lên trời xuống đất đều không có ai có thể cứu được ngươi...
1393 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận