Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2086: Thiếu gia, ta nhớ người muốn chết

A?
Lâm Bắc Thần vui mừng.
Được rồi, ta đại sát tứ phương Thần giới, trở lại Đông Đạo Chân Châu lại trang bức bốn phía, điện thoại rốt cuộc cũng nhớ mà thăng cấp cho ta? Hắn lập tức lựa chọn thăng cấp.
“Lần thăng cấp này cần lưu lượng 20G thần lực."
“Hãy bảo đảm điện thoại đủ điện.
Nội dung quen thuộc, lời kích quen thuộc khiến Lâm Bắc Thần không khỏi mệt mỏi. Tiểu Cơ ngươi tốt xấu gì cũng là trợ lý điện thoại thông minh, lần sau ngươi có thể thay đổi lời lẽ hoa văn mới mẻ một chút hay không.
Ngươi cứ như vậy mãi, độc giả sẽ đếm được số lần lẫn số từ ngươi nói đấy. Tất cả đều đã được chuẩn bị thỏa đáng, hệ thống phần mềm điện thoại bắt đầu thăng cấp. Lần này hắn thật sự chờ mong, sau khi điện thoại thăng cấp sẽ tặng cho hắn ứng dụng kỳ diệu gì.
“Chuyện gì xảy ra thế?”
“Đột nhiên rút đi rồi?”
“Ban đầu, ta còn tưởng rằng chúng ta chết chắc”
Thiến Thiến, Thiên Thiên và Nhạc Hồng Hương phát hiện bốn tên thần ma chuẩn bị ra tay với bọn họ đã trốn đi thật xa không nhìn thấy bóng lưng, nhịn không được mà bắt đầu suy nghĩ.
Sau khi cứu được một nhóm nữ kiếm khách ở tân Văn Hương thành, bọn họ cũng không lựa chọn tụ họp với đám người Tiêu Bính Cam mà dựa theo kế hoạch ban đầu, cùng với những nữ kiếm khách đến Triều Huy đại thành.
Dù sao rất nhiều nữ kiếm khách đang bị trọng thương, thực lực lại bình thường, cho dù trợ giúp đám người Tiêu Bính Cam phục kích Liệt Dương thần, chỉ sợ cũng hữu tầm vô lực, ngược lại trở thành vướng bận, dẫn đến kế hoạch cứu người trở thành công dã tràng. Ai biết được mới trốn được một nửa đã bị thần ma ngự không truy kích. Nhạc Hồng Hương điều khiển trận pháp, mấy lần di chuyển cũng không thể thoát khỏi.
Cuối cùng, vị trí các nàng bị lộ, bị bốn thần ma bao vây bốn phía, khóa chặt phạm vi một khu vực, giam cầm thiên địa khiến cho trận pháp không thể truyền tống. Mọi người một lần nữa rơi vào tuyệt vọng, thậm chí còn có một số nữ kiếm khách không muốn bị lăng nhục, ngay tại chỗ tự vẫn, cũng may mà được đồng bạn ngăn lại. Ai biết được qua mấy hơi, bốn thần ma kia dường như nghe được tin tức gì đáng sợ lắm, sắc mặt thay đổi, quay người như thiên cẩu thoát cương mà trốn đi.
“Cái này... chuyện gì xảy ra vậy?"
Thiến Thiến một lần nữa vuốt xuống tay áo xắn lên vừa nãy, nói: “Tại sao bọn họ lại chạy rồi? Chẳng lẽ là bị sát khí bưu hãn Bắc Thần Chùy của ta toát ra dọa sợ sao?”
Mọi người nhất thời không có gì để nói.
Lăng Thái Hư lau mồ hôi trên mặt, nói: “Mặc kệ là nguyên nhân gì, chúng ta nên tranh thủ thời gian rời khỏi nơi này đến Triều Huy đại thành, đó mới là chuyện quan trọng. Cũng không biết chiến sự nơi đó như thế nào?"
Vừa nhắc đến chiến sự, mọi người vừa mới vui mừng thoát nạn lại một lần nữa rơi vào lo âu. Thần Vương quân như mặt trời ban trưa, quân liên minh liên tục bại lui.
Triều Huy đại thành khả năng không giữ được, Vân Mộng thành lại càng là nơi chật hẹp nhỏ bé.
Liên minh bại vong dường như chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Nhạc Hồng Hương đốt một điếu thuốc, liên tục lắp ráp bộ phận trận pháp đưa mọi người tiếp tục lên đường.
Tầm nửa ngày sau.
Bọn họ rốt cuộc cũng truyền tống đến bên trong Triều Huy đại thành.
Những cảnh tượng nhìn thấy khiến các nàng không hiểu ra làm sao.
Quân dân trong thành đều đang chúc mừng.
Bầu không khí nhẹ nhõm tràn ngập cả tòa thành lớn. Đây là bầu không khí chưa bao giờ có từ khi thiên biến diễn ra.
“Chúng ta thắng rồi"
“Thần Vương quân toàn quân bị diệt”
“Là Lâm Bắc Thần đại nhân, trong thời khắc mấu chốt đã đuổi đến, ngăn cơn sóng dữ..”
Sau khi hiểu rõ tiền căn hậu quả, Thiên Thiên và Thiên Thiên đều rơi nước mắt.
Thiếu gia rốt cuộc cũng xuất quan rồi.
Nếu còn không xuất quan, bọn họ còn tưởng rằng hắn tu luyện đến tẩu hỏa nhập ma mà chết.
Không quan tâm đến việc sắp xếp cho các nữ kiếm khách Văn Hương kiếm phủ, hai tiểu thị nữ lòng nóng như lửa đốt, vội vàng thúc giục Nhạc Hồng Hương cũng đang nôn nóng mang theo đám người Lăng Thái Hư lợi dụng trận pháp chạy đến Vân Mộng thành.
Sau nửa canh giờ. Trong trúc viện Vân Mộng thành, bọn họ gặp được Lâm Bắc Thần bị Tần chủ tế từ chối gặp mặt.
“Thiếu gia, ta nhớ người muốn chết”
“Thiếu gia, hu hu hu..”
Hai tiểu thị nữ thiên kiều bà mị không nói lời nào, như lang như hổ tiến lên, ôm lấy Lâm Bắc Thần thật chặt.
Thiên Thiên vừa khóc vừa cười, còn Thiến Thiến càng thêm quá phận, khóc đến nước mắt nước mũi đều dính hết lên quần áo Lâm Bắc Thần.
“Này, người ghê quá đi."
Lâm Bắc Thần có chút không chịu nổi, gương mặt ghét bỏ đẩy Thiến Thiến ra.
Nước mũi mỹ nữ thì cũng là nước mũi, dính đầy người như hồ dán thế này thì ai mà chịu nổi.
“Ta mặc kệ"
Thiến Thiến liều lĩnh sống lại, ôm lấy Lâm Bắc Thần: “Thiếu gia, ta không để cho người rời xa ta nữa đâu. Bây giờ ta là thần tượng nghe tiếng gần xa, lập công vô số trên chiến trường. Ta sẽ thực hiện lời thề của mình. Thiếu gia, đêm nay ta muốn cưới người"
Lâm Bắc Thần còn chưa nói gì, Thiên Thiên cũng đã ôm chặt cánh tay của hắn, cặp núi cao ngất đè xuống cánh tay Lâm Bắc Thần, tiếng như muỗi ve: “Thiếu gia, ta cũng thế. Người lấy ta đi, ta muốn làm người của người”
Rốt cuộc cũng hạ thủ rồi. Hôm nay, hai tiểu thị nữ muốn duỗi ma trảo đối với bản thiếu gia của các nàng sao?
Lâm đại thiếu trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhăn nhăn nhó nhó: “Bên cạnh còn có người"
Nhạc Hồng Hương và Lăng lão gia tử vẫn còn đang ở bên cạnh nhìn xem.
Hai nha đầu các ngươi nói thẳng ra như vậy, khiến cho ta làm sao mà đối mặt với Tiểu Hương Hương, để Tiểu Hương Hương hiểu lầm ta là LSP thì sao? Về sau nàng ấy nhìn ta như thế nào?
1308 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận