Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2582: Giấu đầu lòi đuôi

Thành lũy chiến tranh to lớn giống như một tiểu hành tinh lơ lửng bên trên không vực Tây Nam Bắc Lạc Sư Môn tinh lộ Thiên Lang, chung quanh có mấy ngàn tinh hạm, lúc nhúc như chúng tinh củng nguyệt, bảo hộ thành lũy chiến tranh to lớn.
Xích Luyện Tiên Tri đến nhấc lên một cơn thủy triều thật lớn.
Binh lính Ma tộc tầng dưới chót hưng phấn mà cuồng nhiệt.
Sĩ khí tăng vọt.
Nhưng đối với cao tầng trong quân mà nói, bọn họ đã nhạy cảm ngửi được một chút mùi quỷ quyệt.
Một số cường giả tâm phúc của Lệ Vũ Tầm đã sớm nhận được tin tức, bắt đầu âm thầm chuẩn bị. Mặt ngoài thì sóng êm gió lặng.
Nhưng bên trong lại là dòng nước xiết đang phun trào.
Xích Luyện thần điện.
Xích Luyện Tiên Tri tóc dài áo tím, thân hình vĩ ngạn.
Hắn giống như thần chích trong mây, ngồi trên thần tọa cao cao tại thượng quan sát tín đồ đang quỳ bên dưới. Uy áp cường đại khiến cho không khí như muốn ngưng kết.
Một áp lực khiến người ta hít thở không thông quét sạch bốn phía thần điện. Ma khí mênh mông giống như đại dương bộc phát.
Các tín đồ nơm nớp lo sợ quỳ gối trên mặt đất đại điện, gương mặt tràn ngập sự cuồng nhiệt lẫn kính sợ. Nghi thức thăm viếng tốn thời gian một canh giờ.
Các tín đồ đều hiến lên tín ngưỡng của mình.
Đây là nghi thức cơ bản nhất của Xích Luyện thần điện.
Vật phẩm trân quý của các tín đồ đều được dâng lên, bày đầy mặt đất thần điện.
“Vinh quang của ta đồng hành cùng các ngươi.
“Không có sự che chở của ta, giữa tinh hà, các ngươi đều là cỏ rác.
“Hãy ghi nhớ, các ngươi phải hiệu trung với ta, có như vậy các ngươi mới được giải thoát”
“Lưu lại tín ngưỡng của các ngươi rồi thối lui đi?
Âm thanh tàn khốc của Xích Luyện Tiên Tri quanh quẩn bên trong đại điện.
Hắn cao cao tại thượng.
Ánh mắt nhìn các tín đồ giống như nhìn sâu kiến.
Một đám tín đồ cuồng nhiệt dập đầu thật mạnh trên mặt đất, sau đó cung kính lui ra ngoài.
Lưu lại một số người mà thôi.
Ma lực màu tím giống như thủy triều đập xuống mặt đất.
“Vật phẩm”
các tín đồ cống hiến đều bị chấn thành bột mịn. Cống phẩm trân quý nhất trong mắt bọn họ, trong mắt Xích Luyện Tiên Tri chỉ là rác rưởi vô dụng.
“Lệ Vũ Tầm"
Dọn xong “rác”, gương mặt Xích Luyện Tiên Tri nở một nụ cười thản nhiên.
Không còn thái độ tàn khốc, băng lãnh trước đó.
Giống như đổi thành một người khác.
Giọng nói của hắn trở nên nhu hòa: “Ta nhìn thấy pho tượng Tiên tri bên ngoài thần điện vẫn chưa được đổi mới. Vì sao lại là hình ảnh của Tiên tri tiền nhiệm đã chết chứ?"
Lệ Vũ Tầm đứng im tại chỗ, hít một hơi thật sâu: “Quên, ta không có chú ý”
“Ngươi nhìn ngươi đấy, trả lời câu hỏi của ta lại qua loa như vậy"
Xích Luyện Tiên Tri bất mãn thở dài một hơi.
Sau đó, hắn mỉm cười tà mị: “Ta còn chưa chất vấn ngươi cái chết của Lam nhi, ngươi đã không kiên nhẫn như vậy rồi, đúng là một chút mặt mũi ngươi cũng không cho. Là tỷ muội tương lai, tại sao ngươi không thể ở chung với các nàng ấy chứ, đồng tâm hiệp lực hầu hạ ta? Nên biết ra, sự sủng ái của ta đối với các ngươi đều không khác biệt gì nhau"
Lệ Vũ Tầm im lặng.
Nàng chậm rãi xé rách áo bào tím trên người.
Lộ ra bộ giáp trụ màu đỏ trên người giống như lẫn phiến. Cơ thể có lồi có lõm, tư thế hiên ngang, sát khí nghiêm nghị tựa như một nữ chiến thần oai hùng.
Nàng không nói gì.
Nhưng Xích Luyện Tiên Tri đã biết thái độ của nàng.
“Ngày này rốt cuộc cũng đã đến Hắn thất vọng lắc đầu, thở dài nói: “Lần này ngươi thật sự đã mất đi tấm thân xử nữ, ta có thể tha thứ cho ngươi. Nhưng tại sao ngươi lại muốn phản bội ta?"
Lệ Vũ Tầm run lên trong lòng.
“Ngươi cũng biết."
Gương mặt của nàng hiện lên sự chấn kinh.
“Ha ha, ta trải qua nhiều chuyện như vậy, đã từng thí thần, bên cạnh có vô số nữ nhân. Một chút trò xiếc của ngươi làm sao mà không nhìn ra được chứ? Tự cho rằng trai lơ ba ngàn, nhưng chẳng qua chỉ là trò xiếc của kẻ ngu mà thôi, làm sao mà gạt được ta? Ta vẫn luôn cho ngươi tự do. Bây giờ xem ra, ngươi đã có chút quá nôn nóng rồi. Đêm đầu tiên của ngươi là ai lấy? Dù thế nào cũng không phải tên phế vật tên Diệp Khinh An đó chứ?”
Xích Luyện Tiên Tri nói đến đây, liền mỉm cười: ‘Dù vậy, ta cũng có thể tha thứ cho ngươi. Ngươi đi theo ta, ta bỏ qua cho hắn, như thế nào?"
“Không cần"
Lệ Vũ Tầm lắc đầu kiên định.
Diệp Khinh An cũng không để mất cơ hội tiến lên một bước, cùng nàng sóng vai. Đồng thời xòe bàn tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của nàng.
Lúc này, hắn lựa chọn liều lĩnh đối mặt.
Lệ Vũ Tầm mỉm cười.
Cảm nhận được nhiệt độ trong lòng bàn tay của kiếm khách Nhân tộc, tâm trạng vốn đang khẩn trương của nàng đột nhiên trở nên yên tĩnh trước nay chưa từng có.
Có người thật sự yêu mình ở bên cạnh, cho dù chết, ta có gì phải sợ chứ? Bên trong ánh mắt Xích Luyện Tiên Tri lại hiện lên sự thất vọng.
Lệ Vũ Tầm cuối cùng lựa chọn quyết liệt với hắn. Ảnh hưởng đối với hắn, hiển nhiên đã vượt qua dự liệu của tất cả mọi người.
Ma thần lãnh khốc coi vạn vật như cỏ rác cũng có tình cảm thật sự sao?
“Ra đi"
Ánh mắt Xích Luyện Tiên Tri rơi vào một số người sau lưng Lệ Vũ Tầm, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra vẻ trào phúng: “Còn giấu đầu lòi đuôi làm gì? Ngươi đến đây không phải đoạt thứ thuộc về mình sao? Ta cho ngươi cơ hội.
Áo choàng tín đồ vén lên.
Lâm Bắc Thần, Kiếm Tuyết Vô Danh và Hạt Cơ đều xuất hiện.
Trong nháy mắt, ánh mắt Xích Luyện Tiên Tri liền khóa chặt Hạt Cơ.
“Cuối cùng, ngươi cũng chịu chạy ra khỏi huyệt mộ giống như mai rùa của ngươi rồi sao?"
Hắn cười lớn, ý trào phúng hiện ra trên gương mặt: “Làm sao? Trốn tránh nhiều năm như thế, rốt cuộc ngươi cũng có dũng khí đến đánh với ta một trận? Muốn đoạt lại Xích Luyện thần giáo do một tay ngươi khai sáng, nhưng ngươi đã chuẩn bị phi hội yên diệt vĩnh viễn chưa? Hoặc là có ai cho ngươi dũng khí chưa?"
1264 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận