Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2169: Nghĩa vô phản cố

“Mả cha nó, Hấp Tinh Đại Pháp sao?"
Lâm Bắc Thần vừa sợ vừa giận. Tóc của hắn lập tức bù xù hẳn lên. Quanh thân Tần chủ tế ngân quang đại tác, kiệt lực đối kháng. Khoảng cách đang không ngừng bị rút ngắn. Lòng bàn tay gã thanh niên xấu xí ẩn chứa vũ lực kinh khủng. Dưới khí cơ dẫn dắt, khiến cho năng lượng bên trong cơ thể Lâm, Tần trở nên hỗn loạn, không thể phản kháng.
Nguy rồi.
Màu đỏ lấp lóe trên trán Lâm Bắc Thần.
“Tỷ, tỷ lui ra đằng sau đi, để cho ta."
Hắn trở tay một chưởng đẩy vào người Tần chủ tế, đẩy nàng ra ngoài, còn mình thì cầm ngân kiếm từ bỏ chống lại, hóa thành một luồng lưu quang màu bạc, chủ động lao xuống tập sát gã thanh niên xấu xí.
“Ha ha, có chút thú vị? Thiên công tử thấy vậy, ý khinh miệt hiện lên trên gương mặt xấu vô cùng: “Năng lượng nhất giai, chiến lực nhị giai, đích thật mạnh hơn hai phế vật bên cạnh ta rất nhiều. Nhưng đến lúc này mà người còn muốn làm anh hùng? Ngươi chỉ là tiểu côn trùng có chút thú vị mà thôi, cũng không tránh khỏi quá ngây thơ"
Năm ngón tay hắn nắm lại, kình lực phun trào trong lòng bàn tay.
Hấp lực kinh khủng trong nháy mắt dẫn dắt Lâm Bắc Thần, phá kiếm thế của hắn, phá hủy thăng bằng. Chỉ trong nháy mắt sau đó, bàn tay Thiên công tử gần như chạm đến trán Lâm Bắc Thần.
Hắn muốn bóp đầu Lâm Bắc Thần giống như bóp đầu Thanh Phù trước đó. Đây chính là quân thức ngược địch mà hắn thích nhất. Đầu ngón tay của hắn gần như đã chạm đến tóc của Lâm Bắc Thần. Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc.
“Ném Lôi Lão Mưu"
Tay trái Lâm Bắc Thần giơ lên.
Một thứ giống như vôi bỗng nhiên được vẩy ra.
“Là thứ gì vậy?"
Thiên công tử không kịp chuẩn bị, chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh xám trắng. Khi hắn ngẩng đầu, hai mắt bị mê hoặc, thậm chí hắn còn hút một ít bột trắng đó vào miệng. Một cảm giác đắng chát tràn ngập khoang miệng. Thành công rồi.
“Vôi”
mà cẩu nữ thần Kiếm Tuyết Vô Danh cho hắn, quả nhiên ngay cả người thiên ngoại cũng bị mê hoặc.
Lâm Bắc Thần đại hỉ.
Không khí bất động như nước, vô thanh vô tức tách ra.
Lâm Bắc Thần khôi phục lại hành động, xuất hiện bên trái Thiên công tử. Đại ngân kiếm bao trùm một sợi ngân quang Hỗn Độn Quy Nguyên Khí, không một tiếng động chọc xuống.
“Thối quá.."
Thiên công tử kinh sợ, phun ra phèo phèo: “Ngọc Lân Phấn?"
Hắn không nghĩ đến trong tay sinh vật cấp thấp lại có thứ không thuộc về thế giới này, Ngọc Lân Phấn, thành ra hắn bất ngờ không kịp đề phòng, bị ăn thiệt.
Nhưng hắn phản ứng cực nhanh, trước tiên cảm ứng được một kiếm vô tức, tay phải xuyên qua dưới nách tay trái, trong thời khắc cực kỳ nguy hiểm nắm lấy mũi kiếm đại ngân kiếm...
Нả?
Lâm Bắc Thần chỉ cảm thấy ngân kiếm giống như đâm trúng tiên kim huyền thiết, khó mà tiến thêm.
Mả mẹ nó, cháu trai này thật mạnh.
Hắn ý thức được không ổn, đột nhiên phát lực, trở tay rút kiếm.
“Còn không buông tay"
Thiên công tử hừ lạnh một tiếng, cổ tay rung lên.
Lâm Bắc Thần cảm nhận được một hình lực kinh khủng bài sơn đảo hải vọt đến. Trong tiếng răng rắc, cánh tay phải cầm kiếm đã bị chấn thành từng khúc.
Cơn đau như thủy triều đánh tới.
Nhưng càng đáng sợ hơn chính là nguy hiểm đằng sau.
Lâm Bắc Thần không cần nghĩ ngợi, năm ngón tay mở ra, bỏ qua đại ngân kiếm triệt thoái về phía sau.
Trong con người Thiên công tử bắn ra thần mang huyết sắc.
Hắn vận chuyển Đại Diễn Nhiễm Huyết Công, chân khí Đại Diễn toàn thân bộc phát, đánh bay thứ bột màu trắng bao trùm nửa người.
Cùng một thời gian, hắn vận tình nơi tay. Sát mang huyết sắc phun trào bên trên mười ngón tay. Hắn cầm lấy đại ngân kiếm, lòng bàn tay khép mở xoắn nát. Hai ba lần đã xoắn nát lợi khí thí thần như bùn nhão, sau đó và thành một quả ngân cầu.
Kiếm của ta, kiếm của ta.
Lâm Bắc Thần nhìn cảnh tượng này, mí mắt cuồng loạn.
Vừa xấu lại còn mạnh.
Sức mạnh siêu việt hơn thế giới này.
“Tích tích tích, không cách nào hoàn thành quét hình, sinh vật không biết, đề nghị túc chủ mau chóng rời xa, mau chóng rời xa..”
Âm thanh cảnh cáo chói tai vang lên trong đầu.
Công năng quét của điện thoại đã kết thúc lần quét đầu tiên, kết quả khiến cho người ta kinh hãi, là một dãy chấm than màu đỏ liên tiếp.
Tâm Lâm Bắc Thần trong nháy mắt chìm xuống. Cục diện đang phát triển theo chiều hướng xấu nhất.
Lần trước xuất hiện loại tình huống này là trước khi điện thoại thăng cấp, quét hình ảnh thành chủ Triều Huy đại thành Lương Viễn Đạo. Về sau, sự thật cũng chứng minh, tình huống nguy hiểm mà điện thoại cảnh báo đã xuất hiện.
Lương Viễn Đạo, Tỉnh chủ Phong Ngũ hành tỉnh, là một trong thiên ngoại tà ma Kính Tộc Huyết Ma, thực lực kinh khủng vô cùng, vô số lần phục sinh trong huyết trì, một lần lại một lần ép Lâm Bắc Thần vào tuyệt cảnh. Sau khi điện thoại được thăng cấp, công năng quét của điện thoại chưa từng xuất hiện tình huống này.
Cho đến khi gặp được gã thanh niên xấu xí kia.
Tiến?
Hay là lui? Lý trí điên cuồng nhắc nhở Lâm Bắc Thần, mau trốn đi.
Loại đối thủ này, cho dù kéo hắn vào trong Luân Hồi Tuyệt Cảnh cũng chưa chắc có thể đánh bại. Nhưng cảm tính lại nói cho Lâm Bắc Thần biết, không thể trốn, phải nghĩ cách. Nếu bây giờ chạy trốn, đại lục Đông Đạo Chân Châu sẽ triệt để bị hủy diệt. Những người mà hắn quan tâm như bằng hữu, đồng học, lão sư cùng những mỹ thiếu nữ như hoa cũng sẽ bị luyện hóa chôn vùi, vĩnh viễn không thể phục sinh, không còn cơ hội để bù đắp nữa...
Tranh thủ ở lại có lẽ còn có một cơ hội?
Thời gian giống như ngừng lại.
Trong đầu Lâm Bắc Thần, ngàn vạn suy nghĩ điên cuồng lấp lóe. Có hai người đang bắt đầu đánh nhau, một người nói ở lại, một người nói trốn đi, đánh đến đầu rơi máu chảy, tóc tai bù xù.
Một phần ngàn giây về sau, một người đã bị đánh chết.
Hắn đã đưa ra quyết định.
1182 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận