Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3024: Tương Kiến Hoan

Công Tôn Long Tuyền mặt mang nghi hoặc mà xoay người nhìn về phía hắn.
“Tìm mấy cao thủ đáng tin cậy, âm thầm bảo hộ Tiết Ngưng Nhi"
Lâm Bắc Thần nghiêng đầu, bình đạm nói: “Hiện giờ có rất nhiều người muốn đối phó ta, ta sợ có một số kẻ đê tiện không có giới hạn đạo đức, âm thầm ra tay với nàng... Ngươi thay ta che chở nàng Công Tôn Nàng Long Tuyền giật mình.
nhìn Lâm Bắc Thần, biểu cảm trên gương mặt người đàn ông này chân thành mà sáng trong, ánh mắt trong suốt như nước suối mùa thu.
So sánh với trước kia, dường như cũng không có gì thay đổi.
Tử trong đôi mắt của người đàn ông này, không nhìn thấy sự mê luyến quyền thế như trong tưởng tượng của nàng.Thế cục hiện nay, ít nhất hắn vẫn còn nhớ tới thiếu nữ kia.
Có lẽ, đây chính là nguyên nhân lúc trước nàng lựa chọn đi theo phục tùng hắn đi.
“Đã biết Công Tôn Long Tuyền xoay người đi ra bên ngoài văn phòng.
Dáng người lay động tựa như một đóa hoa sen nở rộ trong dòng nước chảy xiết, kiêu ngạo quật cường mà lại yếu ớt.
Lệ Sắc tinh hệ.
Bác Sĩ Đạo thánh địa.
Tần Chủ Tế kết thúc bế quan, chậm ra mở to hai mắt.
Nàng lấy ra di động, xem WeChat.
Phần tin nhắn vẫn chưa có trả lời.
Hồ sơ kiếm thuật Tương Tư Nhập Cốt do nàng gửi đi vẫn như cũ im ắng mà xuất hiện ở trong cuộc trò chuyện, là tin nhắn duy nhất trong cuộc đối thoại.
Dường như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Nhưng không biết tại sao, Tần Chủ Tế luôn cảm thấy tin nhắn mà nàng gửi đi, người bên kia đã nhận được. Hắn chắc chắn còn tồn tại.
Nàng mới không tin tai họa ngàn năm đã chết đâu.
Chậm rãi đi ra từ trong Thư Giới, Tần Chủ Tế đứng ở đỉnh núi phía sau Cầu Tri học viện, nhìn về phía sân thư xá rậm rạp phía dưới.
Hiện giờ Cầu Tri học viện càng thêm phồn vinh cường thịnh.
Sau trận chiến đó, các học viện lớn khác đều đã suy sụp, thành tựu uy danh của Tần Liên Thần, cũng mở ra thời đại mới của Cầu Tri học viện.
Nhân tài của các học viện lớn đều đã tụ tập tại đây.
Hơn nữa, bởi vì hiệu quả của Dinh Dưỡng Khoái Tuyến, “Thư Đế” Không Sơn Ánh Tuyền vốn hẳn đã hóa thành xương trắng mà giờ vẫn chưa chết, tuy rằng chưa hoàn toàn khôi phục thực lực, nhưng vẫn có khả năng quản lý học viện.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân giúp Cầu Tri học viện phát triển mạnh mẽ như bão táp.
Tần Chủ Tế rất ít khi tham gia tới việc kinh doanh hàng ngày của học viện.
Hiện giờ nàng càng giống như một linh vật, một cái truyền thuyết, để cho các học viên ngưỡng mộ và theo đuổi. Đối với việc trong học viện, kỳ thật Tần Chủ Tế cũng không có hứng thú.
“Sau lần bế quan này, thực lực của ta đã đạt tới đỉnh Đế cấp, là lúc nên đi thực hiện việc kia. Thời gian trôi qua lâu như vậy, cô nhóc lúc trước ngây ngốc vì tình yêu mà gánh chịu tiếng xấu, hiện giờ cũng nên trở lại” Tần Chủ Tế lẩm bẩm tự nói.
Trên đỉnh đầu, ba vầng trăng tròn như mâm ngọc, treo cao trên bầu trời.
Ánh trăng mờ ảo như sương mù.
Trong gió, mái tóc dài màu bạc như thác nước chảy tung bay.
Ánh trăng luôn dễ khiến người ta tưởng niệm.
Tần Chủ Tế nhớ tới rất nhiều chuyện, rất nhiều người lúc trước ở Vân Mộng Thành.
Hiện giờ, mọi người lưu lạc khắp nơi.
Tên kia ảnh hưởng tới nỗi lòng buồn vui giận hờn của mọi người, khiến cho tất cả mọi người vướng bận cùng nhớ mong... Hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng chết đi như vậy.
Hắn chắc chắn đang ở chỗ nào đó nỗ lực.
Vậy hãy để chúng ta cùng nhau nỗ lực.
Tựa như con sông cuối cùng cũng đổ vào biển rộng, sao trời vĩnh viễn thuộc về vũ trụ, Tần Chủ Tế tin tưởng, luôn có một ngày, mọi người sẽ hội tụ với nhau, gặp lại nhau.
Tương kiến hoan.
(Nghĩa đen: mừng gặp nhau; cũng là tên bài thơ của Lý Dục)
Cùng một ban đêm.
Ánh trăng khác nhau.
Mặt trăng màu đỏ sậm, đứng trên mặt đất có thể nhìn thấy rõ hố thiên thạch trên vầng trăng này, giống như một bức vẽ trừu tượng nhăn nhúm, nhuộm đẫm bầu trời đêm của Vân Dao giới tinh bằng một màu đỏ sậm rách nát mà mê người.
Nhạc Hồng Hương ngồi trên nóc nhà, ngẩng đầu ngắm trăng.
Mà người mà nàng nhớ mong lại ở nơi nào?
Đã hơn nửa năm từ lúc đi tới Vân Dao giới tinh.
Nơi khởi nguyên của Thiên Trận Thuật trong truyền thuyết này, nơi thánh địa của Thiên Trận Thuật đã suy sụp trong mắt vô số người này, hiện giờ đã là một cái thế giới tan vỡ thành mảnh nhỏ.
Nghe nói là bởi vì có vô số Thiên Trận Sư tu luyện, khắc dấu trận pháp dẫn tới tinh không xung quanh viên giới tinh này che kín vô số trận văn đạo tắc rác rưởi lung tung rối loạn, dẫn tới trời đất xảy ra dị biến, hỗn loạn bất thường.
Nói đơn giản, Vân Dao giới tinh giống như một tờ giấy bị quá nhiều người viết vẽ lên trên, có quá nhiều đường cong lung tung rối loạn, đã hoàn toàn mất đi dáng vẻ ban đầu.
Rất nhiều Thiên Trận Sư tu vi cao đã rời đi nơi bị quá độ sử dụng này từ lâu, đi tìm viên giới tinh mới càng thêm thích hợp tu luyện.
Nhạc Hồng Hương mất công mất sức đi tới nơi này, thời gian nửa năm, thu hoạch không nhỏ.
Dù gì Vân Dao giới tình cũng là “cái nôi” của Thiên Trận Thuật.
Nghe đồn năm đó Thần Thánh Đế Hoàng bệ hạ vĩ đại đã gặp Thiên Trận Thủy Tổ thứ mười năm ở nơi này, lúc ấy nàng còn chỉ là một cô bé lưu lạc nho nhỏ, bệ hạ điểm hóa nàng, từ đó mở ra cuộc đời huy hoàng của Thiên Trận Thủy Tổ.
Nhạc Hồng Hương si mê Thiên Trận Thuật, khiến cho nàng cảm thấy như cá gặp nước ở viên giới tinh này, thu hoạch rất lớn.
Nàng tựa như một miếng bọt biển, tựa như chết đói mà hấp thu hết thảy tri thức ở nơi này.
Cho dù là áo nghĩa, cơ sở bí thuật của các lưu phái Thiên Trận Thuật lớn, hay là cá loại truyền thuyết có liên quan tới Thiên Trận Thuật và Thiên Trận Thủy Tổ, nàng đều đặc biệt cảm thấy có hứng thú, tiếp nhận tất cả, ai đến cũng không cự tuyệt. Thời gian nửa năm trôi đi nhanh chóng như nước chảy mây trôi. Nhìn mặt trăng màu đỏ sậm trên đỉnh đầu, lần đầu tiên Nhạc Hồng Hương nảy sinh ý nghĩ phải rời khỏi nơi này.
1399 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận