Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3097: Cha nuôi

Lâm Bắc Thần lại tiến đến, che đi ánh mắt tiểu nữ hài, nói: “Tiểu muội muội, ngươi tên là gì thế?"
“Ta tên là Trương Miêu Miêu"
Tiểu nha đầu tò mò nhìn vào Lâm Bắc Thần, theo bản năng cảm thấy người trẻ tuổi tuấn dật trước mặt là đối tượng có thể tin tưởng và dựa vào nên không hề sợ hãi, trả lời bằng giọng trẻ con: “Cũng là tên mà cha ta đặt, hắn nói, hy vọng ta giống như mầm của ngọn cỏ nhỏ vậy, có thể vui vẻ lớn lên không tranh quyền thế"
Ồ.
Gia hỏa Trương Uy này.
Mong con trai trở thành anh hùng cái thế không biết sợ hãi. Rồi lại hy vọng con gái có thể bình an không tranh đoạt. Đối xử khác biệt thật.
Nếu đã nói như thế...
“Chị dâu, nha đầu này có duyên với ta, ta muốn nhận nó làm nghĩa nữ, không biết tẩu tử có nguyện ý không?"
Lâm Bắc Thần hỏi dò.
Vợ Trương Uy chợt phản ứng lại, vui mừng không thôi, liên tục gật đầu, nói: “Đây là vinh hạnh của Miêu Miêu...
Nhanh nào, Miêu Miêu, gọi cha nuôi.
“Cha nuôi"
Trương Miêu Miêu rất thông minh, lập tức ôm lấy đùi Lâm Bắc Thần. Lâm Bắc Thần bế tiểu nha đầu vào lòng, nhẹ nhàng khều mũi.
Nếu cha ngươi đã hy vọng ngươi có thể cả đời vô ưu vô lo cơm no áo ấm, vậy ta sẽ cho ngươi một cuộc sống áo cơm không lo, để ngươi vui vẻ trưởng thành.
Lúc này...
“Ta nói, ta nói đây, đừng giết ta mà Một Đội trưởng cấp cao Hắc Ám Thu Cát Giả bị cảnh tượng đầu người lần lượt rơi xuống trước mắt dọa cho điện người, đột nhiên lớn tiếng kêu rên cầu xin tha thứ.
Hắn nhìn về phía Lâm Bắc Thần, lớn tiếng nói: “Việc liên quan đến Trương Uy, là ngụy tạo... Là kế hoạch của Hầu Vũ Nhất, ta có thể làm chứng... Đừng giết ta?
“Dừng lại"
Lâm Bắc Thần khoát tay.
Khi kiếm trong tay Trương Vô Úy chỉ cách cổ của tên Đội trưởng này chưa đến một cen-ti-mét thì dừng lại.
Trên thân kiếm đã dính đầy máu. Tay cầm kiếm đã trở nên vững chãi.
Lâm Bắc Thần nhìn về phía Mã Hàm, nói: “Dẫn kẻ này đi, hỏi han cẩn thận, chấp thuận, lưu lại chứng cứ, sau đó thả hắn ta đi"
“Đại nhân, thả thật sao?"
Mã Hàm quyết định vẫn nên hỏi lại thêm, để tránh hiểu sai ý của lãnh đạo.
Lâm Bắc Thần gật đầu, nói: “Thả thật chứ, đưa lễ về chỗ Thẩm Phán Đình Mã Hàm lập tức nhận lệnh. Hầu Vũ Nhất ở bên cạnh tức đến mức đầu váng mắt hoa, nhưng chỉ có thể bất lực, không ngăn nổi mọi thứ.
Sau đó Lâm Bắc Thần nhìn sang Trương Vô Úy, nói: “Tiếp tục đi? Kiếm đồ tể lại lần nữa giơ lên cao.
Vị Hắc Ám Thu Cát Giả kế tiếp lớn tiếng nói: “Ta cũng tình nguyện làm chứng, ta cũng tình nguyện nhận tội...
Đừng giết ta, đừng có giết ta.
Lâm Bắc Thần nói: “Ngươi cũng nguyện ý viết khẩu cung chấp thuận?” Tên kia liên tục gật đầu, đáp: “Tiểu nhân nguyện ý, nguyện ý"
“Được, tiếp tục chờ, ghi khẩu cung chấp thuận, sau đó lễ tiễn trở về. Lâm Bắc Thần nói.
Tên Hắc Ám Thu Cát Giả này cũng bị đưa đi.
Có sức mạnh làm gương, đúng là mang tới cái lợi vô hạn.
Mười mấy tên Hắc Ám Thu Cát Giả tiếp theo, bất kể là thật sự biết rõ chân tướng hay là bảo sao làm vậy. Dù sao cả đám người đều tự xưng là biết rõ âm mưu của Hầu Vũ Nhất, cũng tình nguyện đứng ra làm chứng.
Rất nhanh sau đó, tất cả khẩu cung đều được xác nhận.
Lâm Bắc Thần nhìn vào Hầu Vũ Nhất, nói: “Ngươi còn lời gì để nói không?"
Hầu Vũ Nhất lộ vẻ mặt thất bại.
“Ta nhận thua"
Hắn lớn tiếng nói tiếp: “Chuyện này là lỗi do ta, ta tham công liều lĩnh, làm ra chuyện sai trái, tình nguyện tiếp nhận xét xử từ pháp luật đế quốc. Lý cục trưởng, ngươi hãy tha cho ta đi?
Lâm Bắc Thần không nói một lời.
Một đường kiếm quang hiện lên.
Đầu của Hầu Vũ Nhất rơi xuống mặt đất.
Một nhát kiếm này khiến thần hồn và tinh thần lực đều vỡ vụn.
Lâm Bắc Thần nhặt thủ cấp của Hầu Vũ Nhất lên, đặt ở trên bàn thờ trong linh đường, thản nhiên nói: “Muốn đối phó với ta thì trực tiếp nhắm vào ta. Ta có thể cho ngươi một cái chết giữ thể diễn nhất, nhưng nếu ngươi nhắm vào huynh đệ của ta, muốn liên lụy đến người vô tội, vậy ngươi phải chuẩn bị trước tinh thần bị trừng phạt đi... Cống phẩm này, ta nghĩ Trương Uy huynh đệ sẽ thích.
Đây là lời nói mặt ngoài thôi.
Lâm Bắc Thần làm như thế còn vì một ý nghĩa khác.
Hiện giờ Lâm Bắc Thần đúng thật cần có một nhóm người thật sự đoàn kết với nhau.
Phải có một nhóm thuộc hạ trung thành, nguyện ý chết đi vì mình. Nên hắn đang mua chuộc lòng người.
Cũng may trước đây hắn vẫn luôn làm như thế.
Hôm nay đến lễ tế Trương Uy chính là vì muốn xây dựng thiết lập thế này cho bản thân, hoàn toàn xác định chính xác thiết lập của mình. Chẳng những muốn để Đặc Pháp Cục nhìn thấy mà càng muốn để tất cả những thế lực khác đều thấy rõ, đều nghe rõ.
Sau này, bất kể thế lực nào muốn động vào người của Đặc Pháp Cục, muốn động vào người của Lâm Bắc Thần, đều phải cân nhắc suy tính trước, bản thân có năng lực đó hay không.
Lễ tế hoàn tất.
Đám người Lâm Bắc Thần vẫn chưa rời đi.
Mà bọn họ một mực ở lại đưa Trương Uy đi hạ táng.
“Sau này, con cháu Trương gia gia nhập vào Đặc Pháp Cục có thể ưu tiên trúng tuyển. Chỉ cần đủ tuổi, tư chất cấp trung dung trở lên, gia thế sạch sẽ là có thể xin trở thành một trong các thành viên của Đặc Pháp Cục được ngay.
Lúc gần rời đi, Lâm Bắc Thần còn dâng lên một phần lễ lớn.
Đám người Trương gia nghe được, vui sướng khôn cùng.
Đầu năm nay, muốn gia nhập vào hệ thống công chức của Thần Thánh đế quốc muôn vàn khó khăn. Người dân bình thường như bọn hắn, cả đời có thể lăn lộn vào trong biên chế vậy đó rõ ràng là chuyện tốt trên mộ tổ bốc khói xanh rồi.
“Ân đức của đại nhân, chúng ta mãi mãi không quên “Trương gia nguyện mãi mãi trung thành với đại nhân.
Đám người Trương gia trấn, mang ơn đội nghĩa, cao giọng reo hò.
1268 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận