Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2257: Phá vây

Liễu Vô Ngôn kéo lại trường kiếm, từng bước một vô cùng kiên định tiến về phía trước.
“Hôm nay, ta sẽ chém đầu tên ác ôn ngươi tế đệ tử Phi Kiếm Tông đã chết của ta.
Kiếm ý toàn thân ông bắn ra, từng luồng kiếm khí lượn lờ cơ thể tàn khuyết giống như chiến thần kiếm chi. Ngay cả đám người Ngọc Vô Khuyết cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trước đây, Chưởng môn chưa từng thi triển thực lực cấp bậc như vậy.
Hôm nay có thể lật bàn được không?
Tuy nhiên, bên tai đám người Ngọc Vô Khuyết và Lâm Bắc Thần vang lên giọng nói truyền âm của Liễu Vô Ngôn: “Đại thế đã mất, các ngươi nhanh chóng đào mệnh đi A...
Lâm Bắc Thần run lên trong lòng.
Xem ra lão Liễu không ổn rồi.
Cùng một thời gian.
Vù vù vù.
Tiếng xé gió từ bốn phía truyền đến.
Mấy trăm cao thủ Ma tộc từ bên trong sơn môn vỡ vụn của Phi Kiếm Tông lao ra, còn có cường giả Ma tộc vây chung quanh từ trước, bao vây đám người Lâm Bắc Thần.
“Còn không mau đi?"
Liễu Vô Ngôn quát chói tai một tiếng.
Lời còn chưa dứt, thân hình của ông đã tan thành một luồng kiếm quang, nhân kiếm hợp nhất trực tiếp chém về phía Ma Thủ Nghiễn Sơn trên đỉnh núi thây.
"Lui."
Sắc mặt Ngọc Vô Khuyết hiện lên sự đau đớn, phát ra tiếng gầm.
Ông không do dự, nhanh chóng đưa ra quyết đoán, mang những người khác lui về phía sau. Kiếm quang lấp lóe.
Thực lực Ngọc Vô Khuyết bộc phát, một kiếm hóa hai, hai hóa ba.
Một kiếm hóa thành sáu kiếm.
Sáu kiếm song song phá không lướt đi, đánh ra sáu luồng khí lãng. Những nơi mà chúng đi qua, chân tay cụt bay loạn, giết ra một con đường máu trong cao thủ Ma tộc, mang theo những đệ tử may mắn còn sống sót xông ra ngoài.
"Di theo ta."
Ngọc Vô Khuyết lớn tiếng nói.
Mọi người theo sát đằng sau.
“Giết"
Gương mặt tuyệt mỹ của Lãnh Ngưng bởi vì phẫn nộ và cừu hận mà vặn vẹo, hai tay bóp đan ấn trước ngực, trực tiếp triệu hồi ra một đan dược to bằng nắm đấm.
Đây là bản mệnh đan của nàng.
Quang mang phù văn viên đan dược phát sáng, lớp vỏ bên ngoài bị nứt, một con chim xích diễm hai đầu do nguyên tố tạo thành giương đôi cánh hơn hai mươi mét, tản ra nhiệt lượng đáng sợ, bên trong hai mỏ chim phun ra hỏa diễm, trong nháy mắt trực tiếp đốt hơn mười cao thủ Ma tộc xông đến thành tro tàn. Những trưởng lão, đệ tử khác cũng toàn lực thi triển thủ đoạn của mình phóng ra ngoài. Tiêu Bính Cam nhìn Ma Thủ Nghiễn Sơn chiến cùng với sư phụ Liễu Vô Ngôn, cắn răng một cái, sau đó đi theo đám người Lâm Bắc Thần trốn đi.
Ầm ầm ầm.
Lâm Bắc Thần đưa tay bắn ra.
Họng súng UZI bắn ra quang diễm.
Đạn phá âm chướng có thể so sánh với kiếm khí sắc bén nhất, mi tâm của đám cao thủ Ma tộc bị đạn bắn trúng, chảy máu ngã xuống.
“Cứu ta... a"
Một đệ tử Phi Kiếm Tông bên cạnh phát ra tiếng kêu thảm.
Thực lực của hắn không đủ, không cẩn thận đã bị một con ma giáp trùng màu tím cắn đứt mắt cá chân, ngã xuống, chỉ hai ba hơi đã bị ma giáp trùng màu tím giống như thủy triều bao phủ, nuốt chửng thành một đống xương trắng.
Những người khác có muốn cứu cũng cứu không kịp.
Số lượng cao thủ Ma tộc trọn vẹn mấy trăm người, đều là tinh nhuệ ma tộc bình thường trốn Đông trốn Tây ở Thanh Vũ giới, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tâm ngoan thủ lạt, âm hiểm ác độc.
Nhất là bọn chúng có thể phóng ra ma khí thiêu đốt hư không, còn có thể triệu hoán ma vật hư không. Quái vật giáp xác trùng to bằng chậu rửa mặt giống như thủy triều vọt tới. Bọn chúng không có trí tuệ, hoàn toàn không biết đau đớn và tử vong, chỉ có dục vọng thôn phệ cuồn cuộn, hung hãn không sợ chết vọt tới, còn khó đối phó hơn cả cao thủ cường giả tứ giai ngũ giai.
Rất nhanh...
“A, đừng quan tâm đến ta, đi mau đi.
“Sư phụ, đồ nhi không để người mất mặt. Con sẽ chết ở đây... A.
“Củi cháy lửa truyền, các ngươi đi mau. Truyền thừa Phi Kiếm Tông."
“Ta chặn lại... A!"
Những đệ tử tinh anh Phi Kiếm Tông còn sống điên cuồng tử đấu, nhưng thực lực không đủ, trước sau chiến tử. Nhưng cho dù một khắc cuối cùng trước khi chiến tử, bọn họ vẫn hô to tử chiến, khắc phục sự sợ hãi trong lòng, không hề mở miệng cầu xin Ma tộc tha thứ.
Lâm Bắc Thần mấy lần thử cứu viện nhưng bắn hết hai băng đạn vẫn không làm nên chuyện gì. Cường giả Ma tộc chung quanh nhiều lắm. Thời gian chiến đấu thảm khốc trôi qua.
Chỉ còn lại Ngọc Vô Khuyết, Lãnh Ngưng và Khâu Thiên Cảnh còn đang hôn mê cùng với Lâm Bắc Thần, Tiêu Bính Cam lao đi chưa được nghìn mét. Nhìn thấy đã không xông ra được.
“Hôm nay võ giả Phi Kiếm Tông ta xem như chiến tử lần hai cũng không làm mất uy danh võ giả Nhân tộc.
Sắc mặt Ngọc Vô Khuyết hiện lên sự kiên quyết.
Ông giết đến đỏ cả mắt, liều lĩnh thôi động kiếm kỹ, nguyên tố chi kiếm tung hoành chém giết, đúng là đã quyết tâm liều chết. Ông điên cuồng lướt về phía cường giả đang khống chế ma giáp trùng Ma tộc, muốn giết chết mấy người.
“Lão Ngọc, đừng choáng váng đầu óc nữa, mau đi theo ta"
Lâm Bắc Thần một tay lôi ông trở lại.
Hắn ném một quả đạn lửa ra ngoài.
Oành.
Bên trong phạm vi mấy trăm mét, liệt hỏa bùng lên. Chít chất chít.
Tiếng thét chói tai rợn người của đám ma giáp trùng vang lên. Vô số ma giáp trùng biến thành tro tàn.
“A..
Giữa tiếng gào thê thảm, hơn mười cường giả Ma tộc cũng bị hỏa diễm đốt cháy. Mặc kệ bọn chúng giãy dụa dập lửa như thế nào, dùng hết biện pháp cũng vô pháp dập tắt ngọn lửa trên người.
Đạn lửa sau khi thăng cấp quá kinh khủng.
Ngay cả cao thủ tứ giai cũng bị đốt thành tro tàn sau mấy hơi thở.
Thế lửa lan tràn, rốt cuộc cũng dọn ra được một con đường chân không.
“Xông lên"
Lâm Bắc Thần hét lớn.
Tay trái hắn nhặt một thanh kiếm trên mặt đất, không ngừng chém xuống, tay phải cầm khẩu UZI, không ngừng bắn ra, thế không thể đỡ, giống như mũi nhọn, mượn nhờ thế lửa đục được một con đường trong đám Ma tộc.
Đám người Ngọc Vô Khuyết theo sát đằng sau.
Mọi người dường như nhìn thấy được hy vọng sống sót.
“Không ổn rồi, Khâu trưởng lão... A”
Một tiếng kinh hộ xen lẫn tiếng kêu thảm. Vẫn trưởng lão vẫn luôn cõng Khâu Thiên Cảnh đang hôn mê kinh hô một tiếng. Trên người Khâu Thiên Cảnh đã bò lên mấy con ma giáp trùng. Hắn vội vàng vận công xua đuổi, bảo vệ Khâu Thiên Cảnh. Nhưng chỉ một hơi chậm trễ, trên đùi hắn đã bị bốn năm con ma giáp trùng màu tím cắn chặt, bị những người đằng trước bỏ xa. Sáu cường giả tứ gia Ma tộc vây quanh, khống chế ma giáp trùng bao phủ hắn lại.
1260 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận