Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2800: Ta có khi nào lừa ngươi chưa?

"Bài hát này, tên là gì vậy?"
Kiếm Tuyết Vô Danh không nhịn được hỏi.
Lâm Bắc Thần buộc miệng nói ra: "Cổn Cổn Hồng Trần "Cái tên rất hay, giãy dụa trong hồng trần"
Kiếm Tuyết Vô Danh hiếm khi văn nghệ một chút, lại giận dữ nói: "Không được, bài hát này quá phiền muộn, ta muốn nghe bài hát vui vẻ, đổi bài đổi bài"
"Ha ha, ngươi đây chính là tìm đúng người rồi, nhớ năm đó ta có danh xưng là kho tiểu khúc Trung Hoa, quốc hội Tây An Lệ Đô, khắp tứ phương vô địch thủ, hơn hai mươi bạn gái cũ kia của ta.." Lâm Bắc Thần trở nên đắc ý.
"Hả?"
Kiếm Tuyết Vô Danh bắt đầu hậm hực.
Lâm Bắc Thần nói: "Khụ khụ... Ca hát, ca hát"
Hắn hắng giọng một cái, hát lên, nói: "Ngươi cười lên thật là xinh đẹp, tựa như bông hoa kia.."
Kiếm Tuyết Vô Danh nghe thấy mặt mày hớn hở, nhưng nghe xong, vẫn không hài lòng nói: "Quá thẳng thắn rồi, ta muốn nghe loại có ý thơ, có cảm giác kia..."
Lâm Bắc Thần cũng không tức giận, cực kỳ kiên nhẫn suy nghĩ, lại lần nữa hát lên. "Hết lần này tới lần khác tận dụng thời gian, ánh sao trời đêm, giống như bằng hữu bôn tẩu, yêu mỗi một vết thương kết vảy của ngươi, ủ thành liệt tửu năm xưa... Lúc này đã chim bay cỏ mọc, yêu người đang ở trên đường, ta biết hắn phong vũ thần tốc, dọc đường hoàng hôn không ngắm, vượt qua biển người, chỉ vì cùng người ôm nhau.."
Ầm.thanh nhu hòa, thanh tuyến từ tính.
Kiếm Tuyết Vô Danh cầm điện thoại, bật cười vui vẻ.
Đợi đến khi Lâm Bắc Thần hát xong, nàng lại nói: "Đổi bài đổi bài"
"Khá lắm." Lâm Bắc Thần uống một ngụm sữa, nói: "Ngươi đặt máy chọn nhạc tự động này đi... Không có, lần sau rồi nói"
Kiếm Tuyết Vô Danh vô cùng tức giận nói: "Thái độ này của ngươi là sao vậy"Lâm Bắc Thần cân nhắc không đúng vị, đột nhiên phản ứng lại, nói: "Chờ đã, không phải là ta đang khởi binh vấn tội với ngươi đâu. Ngươi gây ra đại loạn, suýt chút nữa giết chết lão Hàn, còn có những muội muội tốt kia của ta...Tại sao ta phải hát cho ngươi nghe?"
Kiếm Tuyết Vô Danh cũng phản ứng lại: "Đúng vậy, tại sao vậy chứ?"
"Ta hỏi ngươi đấy"
Lâm Bắc Thần đảo khách thành chủ.
"Ta còn có việc, cúp máy trước nha Kiếm Tuyết Vô Danh vội vàng chuẩn bị logout, dù sao kết quả của cuộc trò chuyện hôm nay mặc dù ngoài dự liệu, nhưng vẫn khiến nàng rất vui vẻ.
"Chờ đã"
Lâm Bắc Thần vội vàng ngăn lại, nói: "Hình như còn có chuyện gì rất quan trọng, ta chưa kịp hỏi"
"Chuyện gì?"
Kiếm Tuyết Vô Danh nói.
"Để ta ngẫm lại xem.." Lâm Bắc Thần giơ ngón tay giữa lên vuốt vuốt mi tâm, suy nghĩ hồi lâu mới nhớ ra, liền vội vàng hỏi: "Lão Trâu đâu, lão Trâu rốt cuộc thế nào rồi? Hắn đối với ta không tệ, ngươi cũng đừng hạ tử thủ" Xin lỗi nha lão Trâu, không phải huynh đệ ta trọng sắc khinh hữu, hiện tại mới nhớ tới ngươi. Đừng trách huynh đệ không phải người, trách thì trách cẩu nữ thần quá mê người. Kiếm Tuyết Vô Danh nói: "Còn sống, phát điên thiêu đốt khí huyết, trấn áp cánh cổng hư không, trong thời gian ngắn không chết được... Ngươi vẫn nên quan tâm đến ta thì hơn, tên điên này chính là Thủy tổ của Thánh Thể đạo nhất mạch, mặc dù vết thương cũ chưa lành, chưa hoàn toàn thức tỉnh, nhưng cũng là lạc đà gầy đấu với ngựa lớn... Qua ba năm, hắn sẽ trở về"
"A? Thì ra là vậy Lâm Bắc Thần cười ha ha, nói: "Vậy ngươi nể tình ta, không thể để hắn tan ca sớm hơn một chút sao?" Kiếm Tuyết Vô Danh vô cùng tức giận nói: "Cẩu nam nhân, ngươi phải làm rõ, là hắn không nguyện ý thả, không phải ta không thả, nếu như hiện tại hắn nguyện ý đi, ta liền khua chiêng gõ trống vui vẻ đưa tiễn, ok?"
"Là như vậy hả?"
Lâm Bắc Thần nửa tin nửa ngờ hỏi: "Nói như vậy, ít nhất trong vòng ba năm, ngươi sẽ không làm loạn ở Thiên Dự tinh hệ? Ta đọc ít sách, ngươi không được gạt ta đấy"
"Ta như vậy là làm loạn sao? Ta là đang toàn tâm toàn ý làm sự nghiệp, nhưng mà, nể mặt ngươi, ta tạm thời không tiến công Thiên Dự tinh hệ.."
Kiếm Tuyết Vô Danh nói đến đây, sau đó đột nhiên hỏi lại: "Chờ đã, ngươi lại có thể hoài nghi ta? Ta có lúc nào lừa gạt ngươi chưa?"
"Số lần ngươi gạt ta còn ít hả?"
Lâm Bắc Thần lại hỏi lại.
"Ờ.." Kiếm Tuyết Vô Danh ngay lập tức chột dạ một chút, lập tức triển khai phản kích, nói: "Ta nghe nói ngươi ở Canh Kim thần triều đang tham gia luận võ chiêu thân phải không?"
Lâm Bắc Thần lập tức nói: "Alo alo? Alo? Ngươi nói cái gì? Nghe không rõ... Tín hiệu không tốt lắm... Không có việc gì ta cúp máy trước nha.
Ba~.
Hắn trực tiếp cúp điện thoại.
Con mẹ nó ai để lộ tin tức, nói cho cẩu nữ thần ta ở đây tham gia luận võ chiêu thân? Để ta ngẫm lại xem. A, hình như là bản thân ta.
Lâm Bắc Thần vội vàng đem mấy bài đăng trên vòng bạn bè mà bản thân đã đăng trước đó xoá đi.
Khoảng thời gian này đăng lên vòng bạn bè, phải ẩn với cẩu nữ thần.
Chỉnh sửa lại mạch suy nghĩ một chút, Lâm Bắc Thần cảm thấy lão Hàn cùng cẩu nữ thần đại khái là đã gây lộn rồi.
Hai phe này giao chiến, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt.
Quay đầu tìm cơ hội, tạo điều kiện để mọi người ngồi lại với nhau trò chuyện một chút, biến chiến tranh thành tơ lụa.
Trong lòng suy nghĩ, Lâm Bắc Thần trực tiếp bấm gọi điện cho Hàn Bất Phụ, đem ngọn nguồn mọi chuyện đã trải qua, cũng không giấu diếm, đều nói qua một lượt, nói: "Ngươi cũng không cần lo lắng, lão Trâu tạm thời còn có thể cầm cự ... Thần Tức giới tinh tạm thời không cần lo lắng, các ngươi tạm thời ngừng chiến đi, kẻ địch lớn nhất trước mắt của chúng ta, vẫn là Hoang Cổ tộc"
Hàn Bất Phụ hồi lâu không nói gì.
Cuối cùng, hắn thở dài một hơi, nói: "Mặc dù rất ngạc nhiên, nhưng vẫn không thể không thừa nhận, chuyện này, ngươi đã tìm được cách giải quyết. Được, ta nghe lời ngươi"
Lâm Bắc Thần rất trà xanh tỏ vẻ kinh ngạc, nói: "Hả? Ngươi vậy mà lại không chửi ầm lên mắng ta cấu kết cùng Ma tộc sao? Không muốn diệt trừ tên gian tế như ta sao?"
Hàn Bất Phụ nói: "Cuộc chiến giữa người và ma từ xưa đến nay đã có, không phải một mình ta, nhưng huynh đệ chỉ có một mình ngươi, chỉ khi đã từng mất đi, mới có thể hiểu rõ, đối với bản thân mà nói, thứ trân quý nhất là cái gì"
Lâm Bắc Thần vô cùng cảm động: "Thật sao?"
"Giả"
Hàn Bất Phụ nói.
1262 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận