Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2920: Phản bội

Cổ nhạc vang lên.
Nhạc sĩ hiện trường diễn tấu, tiên nhạc du dương, sáo trúc êm tai.
Vũ cơ thân mặc váy mỏng, chân trần giẫm trên nệm ti nhung màu lam, vặn vẹo eo thon, thân thể uyển chuyển mềm mại lắc lư theo tiếng cổ nhạc, quả thật là giống như tiên nữ trong tranh.
Trong lúc nhất thời, ăn uống linh đình.
Bầu không khí tăng vọt.
Lúc này, Hoa Vũ Kiếm đặt chén rượu xuống, chậm rãi nói: "Huynh đệ, trong lòng vi huynh, có một nghi vấn, vẫn cần ngươi giải hoặc giúp ta"
Lâm Bắc Thần nở nụ cười, nói: "Lão đại mời nói"
Hoa Vũ Kiếm nói: "Nhớ lúc đầu gặp mặt, tu vi của huynh đệ ngươi, chẳng qua cũng chỉ là Tinh Vương đỉnh phong, miễn cưỡng xem như Tinh Quân, sao bây giờ chiến lực lại mạnh mẽ như thế, vậy mà lại có thể ở trong Thiên Thọ Cư, chém giết Nông Quy Thiểm Lâm Bắc Thần biết hắn có câu hỏi này, nói: "Bổ Thiên Đan mà đại ca ngươi tặng trước đó, có hiệu quả gia tăng khó tin đối với ta, ta uống xong, thực lực tăng mạnh, thế là lại ở trên thị trường mua trăm viên, ngày ngày uống, thực lực gia tăng nhanh chóng, cùng buổi sáng hôm nay, tiến vào Đế Cảnh Hoa Vũ Kiếm: ""
Đám người trong toàn bộ đại sảnh: "...
Ngũ trưởng lão Hoa Chính Dương nói: "Theo ta được biết, Bổ Thiên Đan giá cả đắt đỏ, ngàn vàng khó mua, Lý trưởng lão, ngươi vậy mà lại có thể mua được trăm viên, không phải là đang nói đùa đấy chứ?"
Lâm Bắc Thần cười cười, nói: "Không lẽ Ngũ trưởng lão không biết, ta và đại nghị trưởng Trần Phỉ có lui tới làm ăn, ngày ngày đều có chia hoa hồng kếch xù, bây giờ trong sổ sách góp nhặt vô số Hồng Hoang kim, cũng không biết xài như thế nào, mua sắm một trăm viên Bổ Thiên Đan thì có khó gì chứ?"
Ngũ trưởng lão: "."
Đám người nghe vậy, đều im lặng, vừa hâm mộ vừa ganh tỵ.
Người có tiền đáng chết này.
Cảm giác bị thuyết phục.
Ngay cả gia chủ Hoa Vũ Kiếm này, cũng bị nói cho có chút phiền muộn rồi, thế là lại hỏi: "Phần sắc thư khi ngươi đánh chết Nông Quy Thiểm kia.."
Lâm Bắc Thần nói: "Đại ca ngươi cũng biết, ta và đại nghị trưởng Trần Phỉ quan hệ cực tốt, để hắn xuất thủ, viết một phần sắc thư, không phải là chuyện cực kỳ đơn giản sao?"
Hoa Vũ Kiếm: ""
Mẹ nó, lại bị thuyết phục rồi.
Mấu chốt vẫn là hắn bảo Lâm Bắc Thần chủ động đi tiếp xúc với Trần Phỉ, căn bản không tìm ra được lý do. "Lão đại nếu như cảm thấy quan hệ với Trần Phỉ quá gần không tốt, ta quay về liền xa lánh hắn một chút. Lâm Bắc Thần chủ động bổ sung một câu.
Hoa Vũ Kiếm nở nụ cười, nói: "Không cần, không cần, ha ha, huynh đệ, yến hội ngày hôm nay, ngoại trừ mừng công cho ngươi ra, cũng muốn giới thiệu mấy người cho ngươi làm quen một chút.
Nói xong, vỗ vỗ tay.
Bên trong cửa hông của Đại sảnh, vài bóng người chậm rãi đi tới.
Hô hô hô.
Công Tôn Long Tuyền thở gấp, thi triển thân pháp, lưu quang tựa như sóng ra-đi-ô xông về phía phủ đệ Hoa gia.
Sau lưng, đao quang kiếm ảnh, mũi tên tiêu thương, tựa như mưa bão, tập sát về phía nàng.
Một phen khổ chiến, nàng đã bị thương rồi.
"Ngăn nàng lại"
"Không được thả nữ tặc này đi"
"Gia chủ có lệnh, bắt được dư nghiệt Vô Song Kiếm Tông này, được thưởng mười vạn Hồng Hoang kim, nếu như bắt sống, mặc cho lăng nhục bào chế"
Sau lưng truyền đến tiếng hò hét của cường giả Nông gia.
Sự trả thù của Nông gia, đã triệt để triển khai.
Công Tôn Long Tuyền vốn không có quan chức, thân phận bề ngoài, chẳng qua là một vũ nữ mà thôi, bởi vậy sự trả thù của Nông gia, căn bản không cần kiêng kị, mấy trăm cao thủ vây công.
Nhưng Nông gia hiển nhiên là đã đánh giá thấp tu vi của Công Tôn Long Tuyền, kết quả bị nàng giết ra khỏi trùng vây.
Song kiếm nơi tay, Công Tôn Long Tuyền trở tay một kiếm chém ra.
Kiếm mang phá không, đem lưu quang ở sau lưng tập xạ mà đến đều chém vỡ, cũng đem mười mấy người truy kích chém thành huyết vụ bột mịn giữa trời.
"Hoa gia phản bội rồi"
Nàng tâm như gương sáng, đã phản ứng lại.
Trong mấy ngày nay, Hoa gia đều có sắp xếp hộ vệ, trong bóng tối cảnh giới bảo vệ nàng, nhưng mãi cho đến khi Nông gia phát động tập kích, những hộ vệ của Hoa gia này vậy mà lại không có chút cảnh báo nào...
Chỉ có một lời giải thích.
Bọn hắn đã bán đứng nàng.
Hoa gia có thể bán đứng nàng, thì cũng có thể bán đứng Lý Thiếu Phi.
Mà sau quá trình giao thủ đó, từ trong miệng của cường giả Nông gia, nàng biết được, Lý Thiếu Phi đang tiến về Hoa gia, Công Tôn Long Tuyền mơ hồ phát giác được, chuyện nằm ngoài dự liệu đã phát sinh rồi.
Nàng không chút do dự, liều lĩnh chạy tới Hoa gia.
Lý Thiếu Phi tuyệt đối không thể chết.
Ngoại trừ có ân với mình ra, còn có một nguyên nhân quan trọng, nếu như Lý Thiếu Phi chết rồi, vậy tương lai của bản thân nàng cũng phải kết thúc.
Giây lát.
Hoa phủ xây dựng dựa lưng vào núi, đã thấy ở phía xa xa.
Truy binh ở sau lưng, cũng khó có thể vứt bỏ.
"Xông qua như vậy, căn bản không vào được Hoa phủ, tất nhiên sẽ bị ngăn cản.." Công Tôn Long Tuyền tâm niệm nhanh chóng thay đổi.
Nàng đột nhiên quay người lại, quay đầu về phía truy binh xông tới giết.
"Nữ nhân này muốn chết"
"Ha ha, cơ hội tốt, giết nàng ta"
"Bắt sống, bắt sống cho ta, ta sớm đã muốn nếm thử mùi vị của Kinh Hồng Phiên Tiên.."
"Kiếm thật nhanh...hả? A"
"Không hay, thực lực của tiện nhân này tại sao lại đột nhiên tăng vọt.."
"Lui, mau lui."
"A, cứu ta"
Tiếng kêu thảm thiết trong nháy mắt liên miên không dứt.
Hơn trăm tên cường giả truy sát, vốn cho rằng là đàn sói đuổi theo dê, ai mà biết cũng là trong nháy mắt bị phản sát, Công Tôn Long Tuyền song kiếm như rồng, giữa lưu quang lấp lóe, giống như tử thần, không ngừng thu gặt sinh mệnh.
Thân phận của kẻ đuổi giết với người đào vong, trong nháy mắt biến hóa.
Thời gian nửa chén trà, cường giả Nông gia vứt bỏ 70 80 thi thể, bại lui chạy tán loạn. Công Tôn Long Tuyền toàn thân đẫm máu.
Nàng song kiếm chống đỡ, thở hồng hộc, trên mặt có một vệt màu đỏ thắm không tự nhiên, trên người cũng có vài chục vết thương lít nha lít nhít, máu tươi đỏ thắm từ ngoài quần chảy xuôi...
Toàn lực bộc phát ứng phó, chém giết bất chấp hậu quả, lấy công đối công lấy thương đối thương...
Nàng rốt cục đã giải quyết hết những cái đuôi này.
Sau đó...
Nàng thu hồi song kiếm, thu liễm khí tức, cấp tốc tới gần Hoa phủ.
1147 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận