Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2058: Thần lực chân chính

Cơ thể phàm nhân nắm giữ thần lực.
Điều này có ý vị gì?
Đồng nghĩa với việc những người khác ở Đông Đạo Chân Châu cũng có cơ hội.
Một khi phương pháp này truyền ra, ít nhất liên minh có tư cách đối kháng thần ma thiên ngoại. Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút rồi nói: “Có thể thử một chút.”
Hắn cũng không xác định.
Dù sao, một thân thần lực của hắn, ngoại trừ thần giới tạo ra, trên cơ bản đều do hắn cực khổ tu luyện mà có. Những người khác có kiên cường chịu khổ, chuyên tâm khổ luyện như hắn không thì không nhất định.
“Bây giờ, cảnh giới của ngươi là gì?”
Đinh Tam Thạch không nhịn được hiếu kỳ trong lòng, lại hỏi.
“Ha ha, đồ nhi ta tài sơ học thiển, con đường muốn đi còn rất dài, nắm giữ thần lực không đáng nhắc đến, cũng chỉ là thần lực cấp Chủ thần mà thôi.”
Lâm Bắc Thần há miệng thì chính là đắc ý tận trời.
“Chủ thần? Đó là cấp bậc gì thế?”
Hồ Mị Nhi tò mò hỏi.
Lâm Bắc Thần vừa ăn nho nàng lột vừa cười híp mắt giới thiệu đẳng cấp tu vi thần linh Thần giới qua một lần.
“Tên nghịch đồ nhà ngươi, nói ngươi béo ngươi còn thở mạnh.”
Đinh Tam Thạch hoàn toàn không tin Lâm Bắc Thần có tu vi cấp Chủ thần: “Ngươi nên thành thật, đừng nên khoác lác. Cho dù ngươi nắm giữ một chút thần lực cũng không nên khoác lác như thế. Ngươi nên biết khiêm tốn là mỹ đức. Tu luyện thần lực nước rất sâu. Ngươi còn trẻ, không nắm chắc được. Nếu lần sau có cơ hội, để vi sư thay ngươi nắm chắc.”
Đám người Nhan Như Ngọc đều nửa tin nửa ngờ.
Nhưng nghĩ đến một chiêu thần chiến kỹ từ trên trời giáng xuống trước đó, bọn họ không thể không thừa nhận, chiến lực tu vi bây giờ của Lâm Bắc Thần đã đạt đến trình độ đột phá cực hạn tưởng tượng.
Bất kể thế nào, Lâm Bắc Thần càng mạnh, đối với liên minh mà nói, đối với toàn bộ sinh linh bên trong đại lục Đông Đạo Chân Châu mà nói chính là phúc lợi to lớn.
Chỉ có người có tư cách và thực lực đối kháng với ngươi, thần ma mới có thể thu liễm, không còn động một tí là đánh giết, thôn tính, tiêu diệt.
“Đúng rồi, ta có thể cảm ứng được một chút thần lực nhàn nhạt trên người các ngươi. Các ngươi làm thế nào nắm giữ được loại sức mạnh đó?”
Lâm Bắc Thần tò mò đánh giá đám người Tiêu Bính Cam, Quang Tương.
Vấn đề này, hắn đã sớm muốn hỏi.
Chỉ có thần lực mới đánh bại được thần lực.
Tiểu mập và chuột béo sở dĩ có thể đánh bại được Phàn Cừu trong cuộc chiến cũng bởi vì bọn họ nắm giữ được thần lực màu bạc mơ hồ không biết.
“Là Tần chủ tế truyền thụ công pháp. Sau khi tu luyện thì có thể cô đọng thần lực đang phân tán giữa thiên địa.”
“Đúng vậy, thiên địa vỡ tan, sức mạnh bên ngoài tràn vào, trong đó ẩn chứa thần lực mỏng manh. Chúng ta đã dựa theo Chư Thiên Tụ Ngọc Chú Linh Hô Hấp Thuật mà Tần chủ tế truyền thụ, nhờ đó mà nắm giữ được thần lực Ngân Linh.”
“Trong số những người tu luyện, ta và Quang Tương nắm giữ thần lực nhiều nhất.” Đám người Tiêu Bính Cam vội giải thích.
Lâm Bắc Thần kinh ngạc trong lòng.
Đại lão bà có thể nắm giữ được bí thuật này?
Ở thế gian như Đông Đạo Chân Châu lại có thể tu luyện ra thần lực, đúng là không dễ dàng.
Trong tay Lâm Bắc Thần cũng nắm giữ một chút công pháp tu luyện của thần giới, cũng không biết có thể tu luyện trong thiên địa này hay không.
Tiêu Bính Cam ngưng tụ một tia thần lực Ngân Linh. Lâm Bắc Thần cẩn thận quan sát.
Rất nhanh đã có chỗ phát hiện.
“Đây đích thật là thần lực chân chính.”
“Hơn nữa thần lực còn tinh thuần hơn so với đám thần linh quyến tộc ở Thần giới.”
“Thật kỳ lạ.”
“Điều này đồng nghĩa với việc lão bà truyền thụ Chu Thiên Tụ Ngọc Đúc Linh Hô Hấp Thuật còn mạnh hơn so với một số công pháp ở Thần giới. Trên người lão bà có bí mật rất lớn.”
“Chỉ là lực triều tịch thiên ngoại tràn vào vẫn còn mỏng manh, cho nên em ruột và Quang Tương tu luyện ra được thần lực vẫn chưa đủ thuần thục, không cách nào đối kháng với hạ vị thần Thần giới giáng xuống.”
“Nhưng nếu để bọn họ nắm giữ thần vị thì sao?” Lâm Bắc Thần suy đoán bước kế tiếp trong lòng.
Thế cục Đông Đạo Chân Châu thối nát, sinh linh đại lục kêu khóc dưới bàn tay tàn khốc của đám thần ma và kẻ có dã tâm.
Thế giới vốn mỹ lệ và chói lọi lại biến thành trại chăn nuôi của thần ma.
Lâm Bắc Thần tự hỏi, bây giờ hắn đã có thực lực đánh xuyên qua Đông Đạo Chân Châu.
Nhưng thần ma và đám tà nịnh kia trải rộng đại lục, hắn đánh từng bước thì phải đánh đến lúc nào?
Cho nên, vui một mình chi bằng vui chung.
Khiến cho tất cả mọi người cùng mạnh hơn, cùng trang bức không phải tốt hơn sao?
Hắn suy nghĩ như thế, trong lòng bàn tay truyền đến một cảm giác mềm mại.
Sao?
Hắn quay đầu nhìn lại, không biết từ lúc nào, hắn vô thức đặt tay lên vị trí đùi gần bẹn của Nhan Như Ngọc.
Ánh mắt Nhan Như Ngọc đang giận dữ nhìn hắn.
“A, thật ngại quá, do thói quen, do thói quen.”
Lâm Bắc Thần lưu luyến vạn phần thu bàn tay về.
Nhan Như Ngọc hừ một tiếng, quay đầu đi nơi khác.
Lâm Bắc Thần cười trong lòng, ngươi cũng không tránh mà.
Rất nhanh, tất cả đã về đến tân Văn Hương thành.
Vừa rơi xuống đất, bọn họ đã nhận được một tin tức mười vạn dặm khẩn cấp.
“Phong Ngữ hành tỉnh hội chiến, đại doanh Hải tộc tan tác, thế cục Triều Huy đại thành nguy cấp.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận