Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2078: Nhân mạng như bùn

Lâm Bắc Thần bước đến Vỗ vai “cha vợ”
dùng giọng điệu ôn hòa nhất an ủi ông: “Ông hãy khóc đi"
Lăng Quân Huyền nhìn hắn một chút.
Lâm Bắc Thần lại nói: “Nam tử hán đại trượng phu, Vợ đi thì chạy theo dẫn về, khóc thì có ý nghĩa gì đâu. Ca nói cho ngươi biết, trước kia có một gia hỏa tên Đổng Vĩnh, hắn gặp một tiên tử tên Chức Nữ trên chiếc cầu gãy Hàng Châu."
Hắn kể lại có sự tán gái của truyền thống Trung Hoa qua một lần.
Lăng Quân Huyền nghe xong, trừng mắt mà nhìn, sau đó lau nước mắt, oán giận nói: “Cái tên Đổng Vĩnh đó quá lưu manh, dám nhìn trộm công chúa tắm rửa, còn giấu quần áo của nữ nhân người ta rồi bức thành thân. Quân tử không làm chuyện như vậy. Loại người đó chết không có gì đáng tiếc. Hắn đừng để cho ta nhìn thấy. Nếu ngày đó bị ta gặp được, ta nhất định sẽ lãnh giáo kinh nghiệm tán gái của hắn một chút"
Lâm Bắc Thần: “? ??”
“Được rồi, lão Lăng ông đứng ở đây oán trách trời đất nữa. Ông nên tắm rửa, ngủ một giấc thật ngon, bảo trọng bản thân. Chờ ta đánh xong một trận ở Triều Huy đại thành về, đến lúc đó."
“Đến lúc đó người sẽ giới thiệu cho ta một người xinh đẹp hơn?”
“Mẹ kiếp, đến lúc đó chúng ta cùng đến thiên ngoại dẫn vợ của ông về. Ông dẫn vợ của ông, ta dẫn con gái của ông. Đến lúc đó hai anh em ta cùng nhau ôm mỹ nhân về, há không đẹp quá thay?”
“Có lý. Nhưng chia như thế nào?"
“Ông đừng quá mức để ý mấy chi tiết không quan trọng này"
Lâm Bắc Thần một phen an ủi, Lăng Quân Huyền cũng rất phối hợp, cuối cùng cũng thoát khỏi bầu không khí sinh ly tử biệt.
“Chờ ca trở về, sẽ mang ông đến thượng thiên"
Lâm Bắc Thần nói xong, thân hình phóng lên tận trời, khống chế thanh đồng mã xa chạy đến Triều Huy đại thành.
Tiếng la giết chấn thiên.
Máu đổ đầy đồng.
Nước Tân Giang đã hoàn toàn bị nhuộm đỏ.
Thi thể trôi nổi trên mặt sông giống như những khúc gỗ trôi trong làn sóng đục ngầu sau một trận lũ quét.
Bành. Trước ngực Cao Thắng Hàn bị trúng một chưởng, thân hình giống như con diều đứt dây từ trên trời rơi xuống, nên thật mạnh vào nước sông đỏ tươi.
“Chết"
Người truy kích là một vị bán Thiên Tôn của đế quốc Đại Càn.
Một chưởng từ hư không đè xuống, khuấy động vẫn khí huyễn hóa thành cự chưởng hơn hai mươi mét, nặng nề đánh vào mặt nước.
Mặt nước lập tức bị nhấn xuống giống như một chưởng ấn sáu ngón.
Tạp binh Hải tộc tiềm ẩn trong nước không biết chết bao nhiêu, còn có rất nhiều loài cá không có linh trí lật ngửa bụng trắng phếu chết trôi trên sông. Cao Thắng Hàn phun ra một ngụm máu tươi, dựa vào một tia thần lực cuối cùng trong cơ thể thoát khỏi cái chết, trước tiên kéo dài khoảng cách, sau đó đưa tay đẩy về phía bầu trời một cái.
Kiếm khí gào thét.
Dưới tác dụng của huyền khí tiên thiên Thủy hệ thôi động, vô số kiếm khí thủy nhận vọt ra khỏi mặt sông, như vòi rồng quét sạch đại địch trên bầu trời. Hắn đã chiến đấu một ngày. Hơn một trăm cường giả cấp Thiên Nhân Thần Vương quân đã chết trong tay hắn. Bán Thiên Tôn bị hắn giết cũng có ba người. Chiến tích này có thể nói là hiển hách. Mặc dù lần đột phá cảnh giới gần đây nhất của hắn có thể miễn cưỡng đạt đến cấp độ Thiên nhân cấp năm, nhưng nhờ tu luyện công pháp Tần chủ tế truyền thụ, nắm giữ thần lực màu bạc, thành ra về mặt sức chiến đấu, có thể địch lại bán bộ Thiên Tôn.
Chỉ là, tiêu hao khiến cho hắn sắp không chịu nổi.
Hắn mơ hồ dự cảm được đại nạn của mình sắp đến. Cuộc chiến hôm nay, hắn sẽ tử chiến. Trước khi tử vong chân chính giáng xuống, Cao Thắng Hàn biết hắn nhất định phải tiếp tục chiến đấu. Cách đó không xa, một chiến hạm đã bị nước biển màu đỏ bao phủ một bên vẫn đang tiếp tục chiến đấu.
Lăng Ngọ đứng trước nhất.
Bên cạnh hắn lơ lửng tám thanh trường kiếm màu bạc, không ngừng phun ra nuốt vào kiếm quang. Trong tay hắn còn cầm theo một lưỡi đao rộng nửa mét, quanh thân kiếm quang lưu chuyển, toàn thân đẫm máu, mấy vết thương sâu đụng xương, gương mặt anh tuấn còn có mấy vết máu giống như bị tên lạc gây thương tích.
Chen chúc bên cạnh Lăng Ngọ chính là chiến sĩ tinh nhuệ Long Tưởng Dạ Bất Thu. Cũng là thần binh phụ thuộc hắn.
Nhưng số lượng thần binh đã không còn một nửa.
Chính diện là võ sĩ sa địa của Lưu Sa quốc đang điên cuồng công đến như nước thủy triều, thuẫn dày trọng đạo, rất khó chơi, khiến cho trinh sát tinh nhuệ đế quốc Lăng Ngọ cũng không thể không bắt đầu sử dụng đại kiếm chém tới chém lui.
“Tướng quân, thuốc"
Một đội trưởng thân vệ vọt đến phía trước, đưa một viên Bắc Thần dược hoàn cuối cùng cho Lăng Ngọ, lớn tiếng nói: “Thương thế của ngài quá nặng, nên lui về phía sau điều tức, để ta chặn lại chỗ này”
“Ngươi chặn cái rắm"
Lăng Ngọ nuốt viên được hoàn, không kịp luyện hóa, nhanh chóng thúc huyền khí, tám thanh kiếm phá không lo lửng bên ngoài đồng loạt tề xuất.
Phốc chốc chốc chốc.
Tám cao thủ Lưu Sa quốc xông lên trước nhất trong nháy mắt bị định trên boong tàu.
Những tám võ sĩ Lưu Sa quốc cũng cực kỳ hung hãn. Cho dù cơ thể bị xuyên thủng, bị đình trên boong tàu không cách nào đứng dậy nhưng cũng dùng hai tay nắm chặt phi kiếm, khiến cho Lăng Ngọ không cách nào triệu hồi chúng.
1332 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận