Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3045: Dễ nói chuyện thế sao

An Mộ Hi giật nảy mình.
Việc này không giống với phong cách của sư tôn.
Lúc này, sư tôn vậy mà lại dễ nói chuyện như thế.
Lại còn là với một người ngoài.
Nhưng hắn phản ứng lại rất nhanh, không chút do dự nói: “Đệ tử tuân mệnh Thủy tổ Độc tễ đạo nhìn về phía Lâm Bắc Thần, nói: “Ta rất chờ mong bông hoa dã tâm của ngươi, đến ngày kết trái, rốt cuộc sẽ có hương vị thế nào. Đi đi"
Lâm Bắc Thần cũng cảm thấy có hơi bất ngờ.
Hắn còn định nói thật với Thủy tổ Độc tễ đạo rằng mình đã làm thịt hai cường giả Ngự Lâm quân Tinh tôn, chuẩn bị “người sói giả làm nhà tiên tri” có chiều sâu, liều mạng một phen, hoàn toàn thu hoạch sự tín nhiệm của Thủy tổ Độc tễ đạo. Không ngờ là...
Chỉ thế thôi?
Thủy tổ Độc tễ đạo vậy mà lại dễ nói chuyện như thế à? “Đa tạ miện hạ Trong lòng Lâm Bắc Thần mang theo chút nghi hoặc, nhưng vẫn làm ra bộ dáng cảm động đến rơi nước mắt, cúi đầu thật sâu, nói: “Tất nhiên vãn bối sẽ nỗ lực ngày đêm, quyết chí tự cường, không phụ sự kỳ vọng của miện hạ."
“Đi đi"
Thủy tổ Độc tễ đạo phất tay, hạ lệnh đuổi khách.
Đi ra từ trong đệ tứ Thánh điện, Lâm Bắc Thần thở ra một hơi thật dài.
Hắn quay đầu nhìn về phía An Mộ Hi đi theo bên cạnh, nói: “Tại sao không thấy Dạ Vị Ương?"
Lần này đi cả quãng đường, mặc kệ là điền viên dưới chân núi hay là bên ngoài đệ tứ Thánh điện, vậy mà lại không nhìn thấy bóng dáng Dạ Vị Ương đâu, khiến trong lòng hắn thấy hơi tiếc nuối.
An Mộ Hi nói rõ: “Việc tu luyện của Dạ sư tỷ có bước ngoặt, đột phá đến Đế cảnh cấp 69 đỉnh phong, được sư phụ truyền thụ bí thuật Vạn Độc Thiên Dẫn, bắt đầu bế quan từ hôm qua, xung kích cảnh giới Tinh tôn"
Nhưng trong lòng An Mộ Hi thì đang cười cợt.
Chó đặc vụ, còn muốn đụng vào Dạ tiểu thư sao?
Ta thấy ngươi đúng là lão thọ tinh ăn thạch tín... chán sống rồi.
Bởi vì tình hữu nghị vĩ đại với Lâm Bắc Thần, trong mắt An Mộ Hi, bất kể là kẻ nào có ý đồ tiếp cận và nhúng chàm hồng nhan tri kỷ của Lâm Bắc Thần, đều đáng chết một vạn lần.
Bất kể là Dạ Vị Ương hay là Mễ Như Yên đều không phải là người mà tên chó đặc vụ trước mặt đây có thể ngấp nghé.
Hắn càng quyết tâm, nhất định phải giết tên cẩu tặc này.
Nhưng trước mắt, người này lại là nhân vật mà Thủy tổ Độc tễ đạo lựa chọn. Vả lại hình như Thủy tổ có ý định bồi dưỡng nâng đỡ hắn ta trở thành thế lực không phải là đệ tử. Vì vậy trong một khoảng thời gian ngắn, không nên động thủ.
Đường xuống núi.
Đám người môn đồ Độc tễ đạo nhìn thấy An Mộ Hi, đúng thật như nhìn thấy cha ruột. Từng người một cung kính ngoan ngoãn ghê gớm, so với trước đó khi trông thấy Mễ Như Tên thì càng nịnh nọt hơn rất nhiều lần. Nhưng lúc này thương nhân bán dã dược nọ lại mang tư thái rất cao, hắn chỉ khẽ gật đầu với từng tiếng chào hỏi và từng khuôn mặt tươi cười, trên mặt hắn cũng không hề lộ ý cười nào, im lặng đi hế cả quãng đường.
Tên chó chết này có hơi ngông rồi đấy.
Lâm Bắc Thần cảm thấy hơi buồn cười.
Hai người đi ra quảng trường Độc tễ đạo.
Đội xe chuyên dụng của Đặc Pháp Cục đã chờ sẵn.
“Đại nhân"
Tần Thụ nghênh đón.
Hắn thoáng nhìn sang An Mộ Hi, cũng cung kính hành lễ.
Tất nhiên An Mộ Hi biết thân phận của Tần Thụ, nhưng vẫn giữ thiết lập cao lãnh kia, khí thế bức người vô cùng, không hề có chút biểu cảm nào.
“Đại nhân, quay về Tổng bộ chứ ạ?” Tần Thụ xin chỉ thị.
Lâm Bắc Thần thoáng nhìn về phía An Mộ Hi, cười ha ha, đáp: “Đến Nội Các Nhận được thượng phương bảo kiếm của Thủy tổ Độc tễ đạo rồi, tất nhiên phải ngay lập tức đến xách người đi chứ. Cứu Gia chủ Lý gia Lý Anh ra trước, ưu tiên sự an toàn.
Nếu không, lỡ như tin tức bị lộ ra bên ngoài, có người dựa vào đó mà ngăn trở thì phải làm sao đây?
“Đã biết"
Tần Thụ lập tức truyền lệnh xuống.
Đội xe xuất phát.
Phi xa xẹt qua không trung, để lại từng đường tàn ảnh.
Với quyền thế địa vị hiện giờ của Lâm Bắc Thần, phi hành trên không trung sẽ không bị truy cứu nữa, đây là đặc quyền của đại nhân vật. Nếu tán tu và quyền quý bình thường dám làm như thế, người của cục trị an của Đế Đô sẽ trực tiếp bắn rụng xuống không chút lưu tình.
“Ha ha ha, vẫn là làm quan lợi.
Lâm Bắc Thần ngồi trên chỗ ngồi thoải mái êm ấm trên xe, quan sát bên dưới, bật thốt một câu cảm thán.
Sau đó, nháy mắt sau đó... Đùng.
Cự pháo năng lượng bắn một phát công kích, nặng nề nện vào xe chuyên dụng của hắn.
Ầm đùng.
Xe chuyên dụng nổ tung trong chớp mắt.
Ánh lửa chói mắt cùng với khói đen cuồn cuộn che lấp toàn bộ đội xe.
Khục!
Lâm Bắc Thần lao ra từ trong màn khói mịt mù.
Hắn tức giận đến mức thở hổn hển.
Ai con mẹ nó bắn ông đây?
“Bảo vệ đại nhân"
“Có thích khách Tám tên hộ vệ phản ứng rất nhanh, lập tức xông tới.
Bọn hắn rút đao kiếm ra khỏi vỏ, bộc phát khí tức cường đại. Bọn hắn như chúng tinh củng nguyệt bao lấy quanh người Lâm Bắc Thần...
Binh khí của bọn hắn lóe lên hàn quang, đâm về phía... Đâm về phía Lâm Bắc Thần!
Hộ vệ biến thành thích khách.
“Haizzz"
Lâm Bắc Thần thở dài một hơi.
Hắn bộc phát khí thế trên người, tựa như sóng to, giống như núi lở.
1154 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận