Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2382: Sát thần giáng lâm

Bầu không khí trong đại điện nhiệt liệt và vui sướng. Tất cả mọi người đang tranh nhau chen lấn chúc mừng phụ tử Hoắc Huyền Chân, bày tỏ lòng trung thành.
Trên mặt của Hoắc Huyền Chân lộ ra nụ cười đắc ý.
Đi đến bước đường ngày hôm nay thật sự là không dễ dàng.
May mà có hắn quyết đoán, trước kia đã hợp tác với Ma tộc.
Còn Hoắc gia cũng lần lượt bỏ ra cái giá là sinh mệnh của đám người Hoắc Kiến Bách, Hoắc Trấn Tà, mới xem như có được tất cả mọi thứ của ngày hôm nay. Từ nay về sau, Hoắc gia đã định sẵn là quật khởi thịnh vượng, trở thành đệ nhất gia tộc của Lưu Uyên Linh lộ.
"Ha ha, Kiến Lâm con ta, có tư chất của Tinh Vương"
Hoắc Huyền Chân giơ cao bình rượu Hồng Hoang Kim, cười to nói: "Không tệ, Hoắc gia ta hưng thịnh, ha ha, chắc chắn đại hưng..."
Lời còn chưa dứt.
Oanh!
Cánh cửa đại điện nặng nề ầm vang, mở ra từ bên ngoài.
Nham thạch vỡ vụn giống như sao băng, gào thét phá không, đập về phía quan khách trong điện.
Bên trong đám nữ nhân truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Một số vị khách thực lực không đủ không kịp đề phòng, trực tiếp bị cự thạch nên thành thịt nhão.
Mùi máu tươi xộc vào mũi, khiến bầu không khí yến hội trong nháy mắt liền biến chất.
"Người nào?"
Hoắc Huyền Chân giận tím mặt.
Trường hợp như ngày hôm nay, lại còn có người dám tới gây sự?
Không phục Hoắc gia ta sao?
Dám làm ra chuyện nện hủy cánh cửa đại điện của tổng bộ Đức Thắng Đàn trước mặt mọi người, nhất định là mấy trưởng lão ngoan cố phái chết tiệt bên trong Ma Nhân. Xem ra, thật sự là phải cho các lão già này thấy một chút nhan sắc.
Mấy vị khách như Khổng Chi Dục, Thẩm Tử Thần cũng đều đột ngột đứng dậy, nhìn về phía cánh cổng Võ vụn.
Hai con người của Hoắc Kiến Lâm càng nổ tung bắn ra tử mang, toàn thân bành trướng ra khí tức cường đại, mái tóc dài màu tím cuồng vũ, giống như liệt diễm thiêu đốt, nói: "Bọn chuột nhắt phương nào, còn không hiện thân?"
Thạch bụi tràn ngập tản đi.
"Không được buông tha cho hắn."
"Người nào. Giết"
Bên ngoài đại điện đột nhiên truyền đến tiếng hét giết.
Nhưng rất nhanh sau đó liền im bặt rồi dừng lại.
Phanh phanh phanh phanh.
Hơn mười thân ảnh, giống như bao tải bị ném rách vải, nặng nề từ trong cửa điện vỡ vụn rơi vào trong, hung hăng đập xuống đất, ngã xuống rách nát. Trong điện có người hét lên kinh ngạc.
Mùi máu tươi ấm áp tràn ngập ra. Thân ảnh ngã vào trong, bất ngờ đều là cường giả của Hoắc gia bản tộc, máu me khắp người, tứ chi bẻ gãy vặn vẹo, đã chết không thể chết hơn được nữa.
Hoắc Huyền Chân cùng Hoắc Kiến Lâm đồng thời giật mình.
Nếu chỉ là nện vào cửa điện, có lẽ có thể được cho là khiêu khích.
Nhưng trực tiếp giết người, đó chính là khai chiến.
Tính chất thay đổi hoàn toàn. Dựa theo pháp luật của Hư Không Tiên Tri ban bố sau khi tiến vào chiếm giữ Lưu Uyên thành, bất luận là kẻ nào, dám làm ra chuyện như vậy thì nhất định phải đền mạng.
Những thứ trưởng lão Ma Nhân ngoan cố này, bọn hắn điên rồi sao? Một loại dự cảm xấu trào dâng ở trong lòng.
Lúc này Đạp đạp đạp.
Tiếng bước chân rõ ràng từ trong đại điện truyền ra ngoài. Ánh nắng ngoài điện trút xuống. Thân ảnh xuất hiện ở chỗ của điện vỡ vụn, ngược sáng mà tới.
Ánh sáng chói mắt phác hoạ ra dáng người to lớn thẳng tắp.
Trường bào màu trắng cùng sắc trời màu bạc hợp lại với nhau càng tăng thêm sức mạnh, hiển lộ rõ ràng sự nổi bật cùng trác tuyệt vượt trội vượt qua trần thế.
Phía sau hắn là một mảnh ánh sáng chói mắt ngoài cửa.
Tia sáng từ tóc mai ở chỗ tai của hắn trút xuống, giống như từng đạo quang trụ, chiếu xạ phủ lên bụi bặm, bằng mắt thường không nhìn thấy được, giống như lưu huỳnh nhỏ xíu bay múa, phủ lên thân thể của hắn, giống như chiến thần thần bí từ trong ánh sáng bước tới.
Người nào?
Đám người nhất thời không nhìn thấy rõ khuôn mặt của hắn.
Chỉ cảm nhận được khí thế thần bí mà lại cường đại, đập vào mặt, giống như thần sơn áp đỉnh, khiến cho bạn hắn tâm thần chấn động không thôi.
"Mười hơi" Giọng nói lạnh lùng tàn khốc từ trong miệng của người này phát ra: "Không phải người của Hoắc gia, trong vòng mười hơi, cút ngay cho lão tử... Nếu không, sau mười hơi, bồi táng cùng với Hoắc gia"
Sát khí giống như thực chất giống như lũ to bất ngờ bộc phát, lấy bạch y nhân thần bí này làm trung tâm, trong nháy mắt đã lấp kín toàn bộ đại điện, khiến cho người ta ngạt thở. Các quan khách bàn tán xôn xao.
Còn lúc này, con người sau khi bị thích ứng bởi ánh sáng chói mắt, Hoắc Huyền Chân cuối cùng đã nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt thật của vị khách không mời mà đến.
"Lâm Bắc Thần?"
Hắn ngạc nhiên đồng thời chấn kinh, sau đó trên mặt lộ ra vẻ vui mừng như điên cuồng.
Cái này thật sự là tìm mòn gót sắt không thấy, đến khi tìm được chẳng tốn công. Vốn cho rằng tiểu tạp chủng này đã chết ở bên trong chiến trường di chỉ cổ, không ngờ rằng vậy mà lại có thể còn sống mà đi ra được, còn xuất hiện ở nơi này.
Hoắc Huyền Chân thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Chỉ cần không phải bè lũ trưởng lão ngoan cố trong Huyền Tuyết thần giáo kia đến khai chiến, vậy thì những cục diện khác, mình tuyệt đối đều có thể ứng phó được. Hoắc Kiến Lâm cũng thở dài một hơi.
Hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Bắc Thần, trên mặt không khỏi hiện ra một tia cười lạnh tàn nhẫn.
1109 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận