Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2174: Là ai?

Vù.
Thân ảnh khôi ngô như ma quỷ từ trong năng lượng nổ tung lao ra.
Là Thiên công tử.
Hắn quả nhiên không chết.
Thương thế của hắn kém xa Lâm Bắc Thần chờ mong. Mặc dù tay và ngực của hắn máu me đầm đìa, nhưng từ chi vẫn còn hoàn chỉnh, ánh mắt hung ác đấm ra một quyền pháo.
Lần này, Lâm Bắc Thần không kịp trượt đi.
Hai cánh tay của hắn bắt chéo hình chữ nhật trước người, hai chân đã làm tốt thừa cơ mượn lực thối lui về phía sau.
Oành.
Nắm đấm máu đánh vào hai tay Lâm Bắc Thần.
Trong khoảnh khắc đó, Lâm đại thiếu chỉ có một cảm giác. Trên người của ta thật sự có cánh tay sao?
Mất ý thức trong giây lát.
Cự lực vọt đến, hoàn toàn không kịp mượn lực, xương ngực lõm xuống không biết đâm xuyên qua bao nhiêu tạng khí, cả người Lâm Bắc Thần như đạn pháo bay ngược về phía sau.
Bịch.
Mềm nhũn rơi xuống đất.
Lâm Bắc Thần ngửa mặt lên trời, nằm trong sương mù màu xám, máu tươi từ trong miệng mũi phun ra như suối, cơ thể bị tàn phá khiến cho hắn không còn sức để động đậy. Bịch bịch bịch. Tiếng bước chân từ đằng xa truyền đến. Thiên công tử chậm rãi đến gần.
Không quan trọng.
Cơn đau nhức kịch liệt giống như thủy triều đánh tới toàn thân cao thấp, bao phủ cả người hắn.
Hắn thử một cái.
Động một ngón tay cũng khó. Cố gắng hết sức. Cũng không còn cách nào.
Dường như cũng chỉ có thể nằm ngửa.
Gặp được loại quái vật như thế, ngay cả bật hack cũng không giải quyết được.
Trong tầm mắt màu đỏ xuất hiện cơ thể khổng lồ của Thiên công tử.
Gương mặt cực kỳ xấu kia đang quan sát hắn.
“Không biết điều thì nhất định phải tự chịu diệt vong. Người hoàn toàn không biết, thế giới thiên ngoại, sức mạnh huyết mạch có bao nhiêu đáng sợ, nhưng người lại cứ muốn châu chấu đá xe"
Thiên công tử quan sát thiếu niên dưới chân, sát cơ rạo rực nhưng cũng có một chút bội phục.
Dùng cơ thể sinh mệnh cấp thấp có thể làm được đến trình độ này đã được xem là kỳ tích rồi.
“Ngươi hãy nói một câu di ngôn cuối cùng đi"
Lòng bàn chân như cự nham của hắn chậm rãi giơ lên, nhắm ngay đầu Lâm Bắc Thần, lãnh khốc nói: “Ta sẽ tận lực thỏa mãn người”
“Thật sao? Để ta nghĩ đã."
Lâm Bắc Thần phun ra một ngụm máu, cảm giác khôi phục được một chút khí lực. Hắn cố gắng đưa ngón tay giữ lên vuốt mi tâm, cười nói: “Lúc trước ngươi không phải nói coi trọng ta sao? Như vậy đi, sau khi giết ta, ngươi có thể tự vận đến hoàng tuyền lộ theo ta được không?”
“Ngươi cho rằng người rất hài hước sao?"
Thiên công tử cười lạnh một tiếng, giơ bàn chân khổng lồ nhắm ngay đầu Lâm Bắc Thần, đột nhiên dậm xuống.
Ánh mắt Lâm Bắc Thần trở nên thanh tỉnh.
Hắn cầm một quả lựu đạn có tính nổ cao trong tay còn lại, ngón tay đè xuống khóa kéo, chậm rãi kéo ra.
Quả lựu đạn này là át chủ bài Lâm Bắc Thần đã sớm chuẩn bị từ trước. Uy lực còn vượt qua cả 69 thức, chỉ là không dễ dàng công kích bằng súng phóng tên lửa, trước giờ vẫn chưa có cơ hội để sử dụng.
Hiện tại... Cùng lên đường đi.
Làm một đôi uyên ương bỏ mạng.
Nhưng lúc này, chuyện khó tin nhất đã phát sinh.
Oành.
Một luồng sức mạnh vô hình hùng hồn từ bên hông sương mù màu xám đánh tới.
Thiên công tử vội vàng không kịp chuẩn bị bị đánh bay ngay tại chỗ.
“Là ai?”
Hai chân Thiên công tử cày xuống mặt đất Luân Hồi Tuyệt Cảnh hai mươi mét mới ngừng lại được.
Hắn nhìn chằm chằm vào chỗ sâu sương mù màu xám, vẻ mặt kinh ngạc vô cùng.
Sức mạnh một kích vừa rồi là lực thiên ngoại.
Một lực thiên ngoại rất đáng sợ.
Lâm Bắc Thần cũng kinh ngạc khó hiểu nhìn về phía sương mù màu xám.
Gặp quỷ.
Bên trong Luân Hồi Tuyệt Cảnh của ta còn có người thứ ba?
Tại sao ta lại không biết?
Vừa rồi, hắn thiếu chút nữa đã kéo quả lựu đạn.
Sương mù màu xám phun trào.
Một thân ảnh thần bí không tính là quá cao từ trong đó chậm rãi bước ra. Sương mù màu xám giống như dính vào người hắn, khiến cho thân hình của hắn chỉ lộ ra hình dáng, còn gương mặt thì bị che khuất.
Lâm Bắc Thần cố gắng mở to mắt chó nhưng cũng không nhìn thấy rõ gương mặt. Điện thoại quét qua nhưng cũng không quét được bất cứ tin tức gì.
Ngay cả dấu chấm than màu đỏ cảnh cáo cũng không luôn.
Mẹ nó, không phải quỷ chứ?
Từ đằng xa.
“Ta nói cái vật nhỏ này tại sao lại có Ngọc Lân Phấn, còn có nhiều thủ đoạn không thể tưởng tượng nổi, thì ra phía sau thật sự có người thiên ngoại chống đỡ”.
Thiên công tử chậm rãi đứng thẳng, gương mặt hiện lên nụ cười lạnh: “Ngươi là người của mạch kia? Ngươi dám phá hỏng chuyện của ta?"
Người thần bí không lên tiếng, giống như quỷ ảnh U Minh.
“Hừ, giả thần giả quỷ"
Thiên công tử cười lạnh, sức mạnh huyết mạch bộc phát, bỗng nhiên giống như cự viên xông ra, sát khí huyết sắc toàn thân hóa thành quang ảnh thật lớn tấn công về phía người thần bí.
“Bí kỹ Huyết Hoàng Chiếu"
Thiên công tử hét lớn, sức mạnh như thiên hà bộc phát.
Mẹ kiếp!
Mí mắt Lâm Bắc Thần cuồng loạn. Đây là sức mạnh đáng sợ trước đó Thiên công tử đã từng dùng qua.
Nếu trước đó cái tên xấu xí kia dùng bí kỹ đánh hắn, hắn khả năng đã uống canh Mạnh Bà nóng hôi hổi rồi. Sở dĩ không dùng là vì bí kỹ đó không thể tùy tiện vận dụng hay sao?
Vô số suy nghĩ xuất hiện trong đầu óc thông minh như dưa của Lâm Bắc Thần.
Người thần bí đứng tại chỗ bất động.
Hắn tùy ý để huyết quang đáng sợ kia chạm vào người mình, không hề thấy bất cứ dị trạng nào, sau đó hắn chậm rãi đưa tay đón lấy huyết quang, chậm mà nhanh đánh ra một quyền.
“Lực huyết mạch tinh nguyên"
Thiên công tử đang ở giữa không trung, con người đột nhiên co lại như cây kim, nghiêm túc quát: “Người của Minh Hoàng nhất mạch."
Nháy mắt sau đó, hắn trực tiếp bị đánh bay.
Cũng trong khoảnh khắc này, thời gian bên trong Luân Hồi Tuyệt Cảnh kết thúc, lĩnh vực không gian màu xanh da trời lẫn xanh lá tan thành mây khói. Sắc trời xanh thẳm đập vào mắt.
Thiên công tử nhìn người thần bí lượn lờ sương mù màu xám, ánh mắt hiện lên sự kiêng dè, cuối cùng đưa ra quyết định, cũng không tái chiến, bay ngược về phía sau, thân ảnh nhanh chóng triệt thoái, biến mất không thấy đâu.
Người thần bí cũng không truy kích.
Hắn quay người, chậm rãi nhìn về phía Lâm Bắc Thần. Ánh mắt kỳ dị, giống như đang thẩm vấn lẫn phán xét.
Lâm Bắc Thần bị hắn nhìn đến rùng mình một cái, miễn cưỡng cười nói: “Chào người, đa tạ ơn cứu mạng. Ngươi là ai? Lần đầu gặp mặt, người ăn cơm chưa?"
1261 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận