Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2579: Chúng ta không giống nhau

Thân hình Vũ Văn Tú Hiền lung lay.
“Ta muốn nhờ người một việc"
Lồng ngực hắn phập phồng.
Diệp Khinh An nói: “Chuyện gì?"
Vũ Văn Tú Hiền nói: “Ta mời người cách xa ta một chút, đừng nói chuyện với ta"
Diệp Khinh An: “.”
Sau đó, hắn lại nhịn không được mà bật cười. Trong lúc Vũ Văn Tú Hiền sắp không chịu được nữa, cánh cửa đá sau lưng chậm rãi mở ra. Xích Luyện Chi Hoa Lệ Vũ Tầm từ bên trong bước ra.
“Đại soái"
Diệp Khinh An tiến lên hành lễ: “Thương nghị thế nào rồi? Tiếp theo chúng ta nên làm gì?"
Lệ Vũ Tầm thản nhiên đáp: “Hết thảy cứ dựa theo kế hoạch ban đầu mà tiến hành, không có bất kỳ thay đổi nào?
Trong lòng Diệp Khinh An khẽ động. Chẳng lẽ đàm phán thất bại? Hắn nghe Lệ Vũ Tầm nói tiếp: “Chuẩn bị nghênh đón Xích Luyện Tiên Tri miện hạ giáng lâm"
Vong Tình Mộ.
“Nào, làm theo ta”
“Một hai ba bốn, hai hai ba bốn, đổi tư thế, lại làm lại một lần”
“Nâng chân lên, dựa theo tiêu chuẩn”
Tiêu Bính Cam và Thiên Thiên đang đứng đằng trước nhất, dùng thân phận huấn luyện viên hướng dẫn mọi người thực hiện một số động tác kỳ quái, đơn giản nhưng cũng rất xấu hổ.
Nhiều người đang thực hiện một cách nghiêm túc. Sau lưng hai người, hơn một trăm chiến tướng trung thành nhất, tinh nhuệ nhất của Kiếm Tiến quân bộ đang xếp thành mười hàng.
Mỗi người cách nhau năm mét.
Tất cả đều bắt chước động tác của hai người này.
Các chiến tướng cao cấp của Kiếm Tiên quân bộ không thể nào hiểu được, dưới tình huống tinh vực Tử Vi đang đứng trước tai họa ngập đầu, bọn họ lại phải tập trung trong một ngôi mộ, luyện tập những động tác đơn giản có chút không hiểu này, ngoại trừ lãng phí thời gian thì còn có ý nghĩa gì?
Nhưng đây là quân lệnh của đại soái Lâm Bắc Thần. Cho dù không hiểu cũng phải phục tùng. Mọi người phía sau không ngừng truyền đến âm thanh rầm rầm. Một con chuột lớn cường tráng cao hơn ba mươi mét cũng tham gia vào, vô cùng lanh lợi. Đây chính là Quang Tương đã tiến hóa hoàn chỉnh. Nó tỉnh dậy từ trong hôn mê, chỉ cảm thấy toàn thân tràn đầy sức sống, cần rèn luyện và phóng thích, giống như đổi thành một con chuột khác.
Các thành viên cốt cán Đông Đạo Chân Đảng như Sở Ngân, Lăng Quân Huyền, Lăng Thái Tức, Thôi Hạo, Nhạc Hồng Hương cũng ở bên trong.
“Kế hoạch rèn luyện lần này sắp hoàn thành"
Tất cả mọi người đều tràn ngập chờ mong.
Bọn họ biết phương pháp rèn luyện kỳ lạ này.
Bọn họ đã thể nghiệm qua, tất nhiên cũng chờ mong hiệu quả sau khi hoàn thành kế hoạch. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, bọn họ đã hoàn toàn thích ứng với thế giới Hồng Hoang. Nói chính xác, không chỉ thích ứng.
Mà còn tăng lên, mạnh lên.
Dùng một tốc độ không thể tin nổi.
Bản thân độ đậm huyết thống các thành viên Đông Đạo Chân Đảng đã cao đến mức đáng sợ, cộng thêm kinh nghiệm tu luyện phong phú cùng với các loại đạn dược, thảo dược và công pháp tu luyện cơ sở mà Lâm Bắc Thần lưu lại, tu vi mỗi người tiến triển không theo lẽ thường mà tính, có thể nói là rất kinh khủng.
Bây giờ, thực lực của mọi người đã đạt đến cảnh giới Tông sư. Tiến thêm một bước nữa chính là cấp Lĩnh chủ.
Tốc độ tu luyện như vậy, thậm chí so với tốc độ tu luyện của đám người Lâm Bắc Thần trước đó không biết nhanh hơn bao nhiêu lần.
Đây chính là chỗ tốt khi có tiền nhân trải đường trước. Tiền nhân trồng cây, hậu nhân hóng mát.
Thần quang lưu xạ.
Một con hồng long già nua cao mấy chục mét xuyên thẳng qua tinh hà. Nó có thiên phú thần thông, có thể xuyên qua không gian.
Cơ thể lân phiến tàn lụi già nua mỗi lần co lại một cái là có thể vượt qua một vùng tinh hà, truy tinh cảm nguyệt, tốc độ nhanh chóng, bất kỳ tinh hạm nào cũng không bằng nó.
Trên lưng rồng rộng bằng cả một bình nguyên chở theo một quỳnh lâu màu tím cao ngàn mét.
Ma khí màu tím mênh mông như hỏa diễm tuyến cổ thiêu đốt sao trời, bao lấy quỳnh lâu, hóa thành mấy trăm sợi xích gai ngược màu tím khóa lại hồng long, gai ngược đâm thật sâu vào cơ thể của nó, từng giọt long huyết đỏ tươi nhuộm đỏ sợi xích màu tím.
Sừng rồng tái nhợt giống như trụ trời.
Trên đỉnh sừng đứng một người. Áo bào tím, kim cô, chắp tay.
Mắt hắn như tinh vân, sáng chói tĩnh mịch, bễ nghễ tinh hà.
“Tiểu Vũ Tầm, kiên nhẫn của ta đã hết sạch"
“Lần này, người chơi hơi quá rồi. Ngay cả Tiểu Lam Nhi ngươi cũng dám giết”
“Xem ra, về sau không thể dung túng ngươi hồ nháo nữa"
Nam nhân áo bào tím nhìn từng điểm xa xôi đằng trước, lẩm bẩm một mình, sau đó mỉm cười, nụ cười tản ra lãnh ý đóng băng vạn vật và linh hồn.
Nói xong.
Một tinh cầu màu da cam xuất hiện đằng trước.
Một giới tinh cỡ nhỏ.
Nam nhân áo bào tím tùy ý nhìn lướt qua. Toàn bộ tin tức về tinh cầu hiện lên trong đầu.
“Nhân tộc?”
Đây là một giới tinh Nhân tộc có dấu hiệu sinh mệnh tồn tại.
Hiển nhiên nó đã rơi vào thời kỳ suy yếu. Môi trường tự nhiên chuyển biến xấu, linh khí tiêu tán, sinh vật diệt tuyệt.
Sinh vật bên trên tinh cầu lấy Nhân tộc làm chủ, số lượng không nhiều.
Tiêu chuẩn lợi hại của võ đạo chỉnh thể đã không cách nào sinh ra cấp Lĩnh Chủ, thoát khỏi thế giới tinh hà, ở vào biên giới đào thải. Nhân tộc bên trong đang khó khăn phấn đấu sinh tồn.
Hồng long cũng cảm ứng được.
Cơ thể cao lớn của nó vặn vẹo, định tránh đi.
“Đụng vào Nam nhân áo bào tím thản nhiên nói. Hồng long hơi chút do dự.
“Ha ha, Hồng long, người đã từng hăng hái đến cỡ nào. Bao nhiêu năm qua đi, cho dù nhận hết vô số tra tấn, nhưng người vẫn cổ hủ và lòng dạ đàn bà như trước. Người không vì mình trời tru đất diệt. Ngươi ngu xuẩn như vậy, cho nên chú định bị tính kế, bị hạ nhân là ta ngày xưa mãi mãi giẫm dưới chân"
Nam nhân áo bào tím phát ra lời nói chế giễu vô tình.
Ý niệm vừa động, mấy trăm sợi dây xích màu tím lấp lóe quang trạch, kịch liệt chấn động. Từng cây gai ngược đâm vào cơ thể hồng long, không ngừng chấn động, dẫn đến vết thương trên người hồng long VỠ ra, máu tươi chảy xuống, vảy rồng bay tán loạn.
Tra tấn quá đau đớn khiến nó không nhịn được phát ra tiếng gầm nhẹ. Dường như đang lên án.
Đang phản kháng.
Lại giống như đang cầu khẩn.
Nhưng bất luận thế nào, nó thủy chung vẫn không đánh tới giới tinh Nhân tộc.
1269 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận