Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3102: Lực lượng đáng sợ

Nhưng mà trong nháy mắt tiếp theo, nụ cười của bọn họ đột ngột đọng lại trên mặt. Ám khí bay nhanh như chớp, toàn bộ đều găm thẳng vào mặt Lâm Bắc Thần, nhưng lại không làm đứt được một sợi lông tơ của hắn. Những ám khí đủ để giết chết Đế giả trong nháy mắt kia, chỗ sắc nhọn nhất đâm vào da mặt của Lâm Bắc Thần chỉ khiến làn da hắn hơi lõm xuống một chút, sau đó toàn bộ bị da mặt đàn hồi bắn ngược lại.
Cái gì?
(?Д?))?
Da mặt dày kinh Trên thế giới này thế mà có người “mặt dày” như thế?
Hai tên bắn ra ám khí kinh ngạc trợn trừng mắt.
Bọn họ dùng ám khí mà bản thân sử dụng tốt nhất, không biết đã giết chết bao nhiêu người, tiễn không biết bao nhiêu cường giả về chầu trời, trong quá trình này, cũng không phải không có ai ngăn được ám khí của bọn họ.
Nhưng mà trước nay chưa từng có ai hoàn toàn đứng bất động, đơn thuần chỉ dựa vào da mặt đỡ lấy ám khí mà phá giải công kích của bọn họ.
Lúc này, người đàn ông đầu trọc biến thành gấu khổng lồ cũng đã tựa như tia chớp xông tới gần. Hai móng của hắn di động cao tốc, ma sát với không khí mà sinh ra tia lửa, xé rách hư không bích chướng tạo ra từng vết rách màu trắng, tựa như binh khí sắc nhọn nhất trên thế giới, trái phải mỗi bên một phát, nặng nề đập vào huyệt thái dương hai bên của Lâm Bắc Thần.
Cho dù là một miếng Đế Kim cũng phải bị đập thành sắt vụn trong nháy mắt. Quả nhiên, trong không khí vang lên tiếng xương cốt đứt gãy răng rắc.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, vang lên lại là tiếng kêu gào thảm thiết của tên gấu đầu trọc.
Bởi vì đôi bàn tay gấu của hắn đã trực tiếp vỡ nát.
Hai móng không biết đánh chết bao nhiêu cường giả cấp Tinh Tôn cao giai kia, nện ở trên huyệt thái dương của Lâm Bắc Thần, tựa như gỗ mục đập vào sắt thép, độ cứng của hai bên căn bản không phải cùng một cấp bậc, trực tiếp vỡ vụn tan tành, máu tươi bay tứ tung.
"Rong"
Gấu đầu trọc hai mắt đỏ tươi như máu, cúi đầu, dùng cái đầu to đùng nặng nề đập vào trán của Lâm Bắc Thần.
Tại sao đầu của hắn bị trọc?
Bởi vì luyện công.
Luyện công gì?
Bí thuật Nhất Đầu Toái Tinh Nhạc.
Tương đương với võ công cấp thấp Thiết Đầu Công.
Bởi vì mật độ phần đầu quá cao, cường độ viễn siêu tầm thường, dẫn tới cho dù hắn ở trạng thái biến thân, trên đầu cũng không mọc tóc ra được.
Đã từng, gấu đầu trọc không đâu địch nổi, đâm gãy Đế Khí, đâm vỡ sao trời, đâm chết Tinh Tôn.
Đầu của hắn càng cứng rắn càng mạnh hơn móng vuốt của hắn.
Đây là tuyệt sát của hắn.
Hắn có tin tưởng có thể đâm vỡ đầu Lý Thiếu Phi tan thành từng mảnh trong nháy mắt, hoặc ít nhất cũng có thể khiến Lý Thiếu Phi đầu váng mắt hoa mất đi sức chiến đấu.
Nhưng lý tưởng rất tuyệt vời, hiện thực lại tàn khốc.
Một phần 10000 giây sau, gấu đầu trọc đột nhiên phát hiện một chuyện khiến hắn tuyệt vọng.
Đầu của đối thủ cứng hơn đầu của hắn.
Răng rắc.
Tựa như quả dưa hấu va chạm thật mạnh vào quả cầu sắt.
Cái đầu của gấu đầu trọc lập tức bị sứt mẻ, xương sọ trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, bộ óc trắng đỏ lẫn lộn trực tiếp phun ra.
Mà lực chấn động đáng sợ theo cái đầu vỡ nát trực tiếp tác dụng xuống thân thể hắn, sau đó khiến thân thể khổng lồ mà hắn vẫn thường lấy làm kiêu ngạo, sau khi biến thân có thể to bằng Hồng Hoang di loại, bị chấn động đến nỗi xuất hiện từng vết rạn như đồ sứ, tiếp theo nhanh chóng suy sụp hỏng mất. Trong nháy mắt tư duy tan rã, gấu đầu trọc hộc ra một câu hỏi tới từ linh hồn khiến hắn chết không nhắm mắt “Đầu của Lý Thiếu Phi cứng như thế, tại sao hắn không trọc?"
Sau đó, thân thể của hắn hoàn toàn sup đổ.
Hồn thể bay vút ra ngoài, kinh hoàng thất thố quay về sau bỏ chạy.
Nhưng có sự tồn tại của Dẫn Hồn Đăng, hắn làm sao có thể thoát được?
Ánh sáng màu xanh lá mông lung tỏa ra.
Hồn thể của gấu đầu trọc bèn không thể tự khống chế mà bay về phía ngọn đèn màu xanh, không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng bị giam giữ ở trong chụp đèn, liều chết giãy giụa mà không ra được.
Mà lúc này, tên văn sĩ trung niên múa may bút vẽ tranh kia, rốt cuộc cũng kết thúc bức vẽ của mình.
“Trời đất trong tranh, ta là chúa tể... Lửa trời hừng hực.
Hắn vung vẩy bút vẽ trong tay.
Trong bức vẽ xuất hiện hình vẽ ngọn lửa bùng cháy hừng hực, đang đốt cháy thân hình trong bức tranh.
Cùng lúc đó, trước người Lâm Bắc Thần có từng đám lửa trời đáng sợ như có như không trống rỗng xuất hiện, cơ hồ đốt cháy xuyên qua không gian, vây quanh hắn ở trung gian, điên cuồng đốt cháy.
"Ô?"
Lâm Bắc Thần có vẻ ngoài ý muốn: “Thú vị"
Loại bí thuật vẽ tranh tổn thương người khác này thật sự khiến hắn cảm thấy bất ngờ, hứng thú bừng bừng.
Nhưng ngọn lửa cấp bậc độ căn bản không thể tạo thành mối nguy thực chất gì cho hắn, thậm chí không thể đốt cháy một sợi lông tơ trên người hắn.
“Còn có thủ đoạn khác không?
Lâm Bắc Thần hưng phấn nhìn về phía văn sĩ trung niên kia.
Văn sĩ trung niên chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Hắn lần đầu tiên nhìn thấy có người chính diện gánh chịu công kích cấm thuật của hắn, sau đó không những không lộ ra biểu cảm đau đớn kêu rên khó chịu mà ngược lại thể hiện vẻ mặt hưởng thụ.
Loại biểu cảm này của Lý Thiếu Phi giống như đang nói: Mạnh tay nữa lên, dùng sức nữa đi.
“Thế giới trong tranh, ta là chúa tể... Sấm sét đánh"
Văn sĩ trung niên lần thứ hai múa may bút vẽ.Từng tia sấm sét diệt thế xuất hiện ở bên trong bức tranh cuộn, không ngừng đánh xuống đỉnh đầu của người trong tranh.
Đồng thời cùng lúc, trong hiện thực, trên đỉnh đầu Lâm Bắc Thần cũng xuất hiện từng tia sấm sét màu tím, ẩn chứa kiếp khí đại đạo, vô tình mà chém xuống.
Răng rắc rầm rầm.
Sấm sét không ngừng giáng xuống đỉnh đầu Lâm Bắc Thần.
Lực lượng của nó vô cùng đáng sợ.
1163 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận