Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3002: Lê Hoằng Nghị tuân thủ lời hứa hẹn

Từ Vân vừa pha trà vừa nở nụ cười khẽ, đáp: “Đại nhân miệng vàng lời ngọc, nhất ngôn cửu đỉnh.
Nàng đang nói đỡ cho Lâm Bắc Thần.
Không phải vì nàng đã bị sắc đẹp của Lâm Bắc Thần làm cho điên đảo.
Mà là vì nàng đã ở bên cạnh Lê Hoằng Nghị lâu như thế, thật sự quá hiểu tâm tư của vị Tổng cục chí cao này.
Đừng thấy Lê Hoằng Nghị ngoài miệng thì nói hối hận, nhưng trong lòng Từ Vân biết, theo như cuộc đối thoại qua lại không ngừng giữa hai người họ, đánh giá về Lý Thiếu Phi sâu trong lòng Lê Hoằng Nghị chẳng những không giảm đi mà trái lại còn đang liên tục tăng lên.
Từ góc nhìn của Từ Vân, trong lòng Lê Hoằng Nghị cũng biết rõ, giả ngây giả dại ẩn nấp nhiều năm như thế, cuối cùng đã đến lúc hiển lộ rồi, họ cần đến vài người trẻ tuổi có cùng chung chí hướng giúp đỡ mình. Chuyện kế tiếp mà Lê Hoằng Nghị muốn làm chắc chắn là giơ đồ đạo cao hơn một chút, quyết đoán thay đổi cục diện.
Đến lúc đó, nhất định sẽ có rất nhiều người chết đi.
Yêu cầu này, bên cạnh Lê Hoằng Nghị nhất định phải có một người sát khí nặng, trong lòng thì lại có giới hạn đạo đức cuối cùng làm thay.
Mấy năm qua, có rất nhiều người lần lượt lọt vào mắt xanh của Lê Hoằng Nghị.
Nhưng cuối cùng vẫn bị hắn âm thầm bác bỏ và đào thải.
Mãi cho đến lúc này, một gia hỏa tên là Lý Thiếu Phi xuất hiện.
Có rất ít người biết rằng trong khoảng thời gian vừa qua, Lý Thiếu Phi làm gì, nói gì, xử lý kẻ nào, âm thầm mưu đồ những gì, bất kể là chuyện lớn hay chuyện nhỏ, chúng đều được thu thập lại và đưa đến trước mặt Lê Hoằng Nghị. Rõ ràng, vị Tổng cục đại nhân chí cao đây vô cùng vừa ý một Cục trưởng nho nhỏ bỗng dung nổi tiếng nội trong khoảng thời gian vừa qua.
Mà chỉ mới vừa rồi thôi, trong chốc lát hứa hẹn “Phó Tổng cục”, Lê Hoằng Nghị đã đưa ra quyết định cuối cùng.
“Hay cho Tiểu Vân Vân nhà ngươi, không ngờ ngươi vậy mà lại thiên vị cái con lừa kia. Dáng vẻ hầm hừ của Lê Hoằng Nghị khiến người ta thật khó hình dung hắn có liên quan đến “Huyết Diêm La” trước đây với nhau.
“Ngươi đi tra giúp ta một chút, lễ tặng của Lận Nhu đã được đưa đến hay chưa?"
Lê Hoằng Nghị nói.
Từ Vân liền mỉm cười đáp lại rồi ra ngoài. Rất nhanh nàng đã quay trở lại.
“Đại nhân, tất cả đồ vật trên danh sách quà tặng đều đã được đưa đến” Từ Vân nói.
Lê Hoằng Nghị nở nụ cười: “Lừa gạt đến tay rồi, ha ha, tốt lắm"
Hắn cầm lấy danh sách quà tặng nhìn kỹ càng một lượt, vỗ tay, nói: “Cho nên mới nói, con người ta ấy mà, hết lòng tuân thủ hứa hẹn nhất, chuyện ta đáp ứng Lận Nhu triệt tiêu Cục trưởng cấp hai Lý Thiếu Phi đã làm xong...
Còn về việc bổ nhiệm chức vụ mới lại là chuyện khác. Tiểu Vân Vân cảm thấy ta nói đúng chứ?"
Trên mặt Từ Vân lộ ra vẻ dở khóc dở cười, nói: “Đại nhân nói rất đúng” Trong lòng Lâm Bắc Thần thầm thán phục.
Tổng cục đại nhân chí cao ơi, ngài đúng là chó quá mà.
Lâm Bắc Thần không gần nữ sắc, Lê Hoằng Nghị hết lòng tuân thủ hứa hẹn! Tuyệt phối.
Lận Nhu mà biết được nhất định sẽ cảm động đến bật khóc mất thôi.
Lê Hoằng Nghị cất danh sách quà tặng đi, nói: “Được rồi, mọi việc cứ quyết định thế đi. Tiểu Vân Vân, ngươi vất vả một chuyến, đích thân đưa tiểu tử này đi làm thủ tục nhận chức đi?
Từ Vân cười, đứng dậy, trả lời: “Thuộc hạ tuân mệnh Nói xong, nàng tự nhiên như không cởi lệnh bài ấn tín của Tổng cục từ bên hông Lê Hoằng Nghị xuống, cười nói với Lâm Bắc Thần: “Phó tổng cục đại nhân, mời đi theo ta.
Lâm Bắc Thần hành lễ với Lê Hoằng Nghị, nói: “Thuộc hạ cáo lui Sau đó hắn đi theo sau lưng Từ Vân ra ngoài.
Lúc này, hắn đã có chút phán đoán mới về thân phận của Từ Vân.
Có thể tự nhiên như không, cười nói trong lúc đang đưa ra đề nghị của bản thân trước mặt tên đồ tể Lê Hoằng Nghị này, nhất là động tác cởi lệnh bài ấn tín từ bên hông Lê Hoằng Nghị... Đó chính là lệnh bài Tổng cục, là vật tượng trưng cho quyền thế đỉnh cao của một trong những thế lực lớn đáng sợ nhất trên toàn bộ Thần Thánh đế quốc. Từ Vân lại tùy tiện như thể đang cởi ngọc bội ở bên hông tình nhân xuống vậy. Quan hệ của hai người này, tuyệt đối không đơn giản. Sợ là có một chân. Có Từ Vân dẫn dắt, toàn bộ thủ tục nhậm chức được giải quyết vô cùng thuận lợi. Chưa đến nửa canh giờ, Lâm Bắc Thần đã nhận được lệnh bài ấn tín của mình, nguyên bộ giáp trụ đặc chế, binh khí, thẻ căn cước mới... Cùng với các loại đãi ngộ đại diện cho quyền thế địa vị của Phó tổng cục.
Bao gồm cả một văn phòng làm việc rộng lớn mới tinh.
Trong tòa nhà cao ốc Tổng cục, ở tầng lầu ngay bên dưới Lê Hoằng Nghị, có một căn phòng làm việc riêng rộng lớn thuộc mình, đó tuyệt đối là quyền lực và vinh quang mà rất nhiều người trong Đặc Pháp Cục nghĩ cũng không dám nghĩ.
“Trẻ trung làm sao.
Từ Vân nhìn Lâm Bắc Thần ngồi phía sau bàn làm việc, cảm khái từ tận đáy lòng: “Trong số cao tầng quyết định quyết sách của Đặc Pháp Cục, đã rất rất lâu rồi chưa từng xuất hiện một người mới còn trẻ như thế. Đây là một dấu hiệu rất tốt"
“Từ tỷ, ngươi quá khen rồi. Ta thấy ngươi cũng rất trẻ, nếu không phải vì ngươi là tiền bối của ta, ta đã gọi ngươi là Từ muội muội luôn rồi"
Lâm Bắc Thần vứt thể diện nịnh nọt.
Loại chuyện thế này đối với hắn mà nói hoàn toàn là kiểu “quen tay hay việc”.
“Miệng lưỡi trơn tru.
Từ Vân che miệng cười khẽ, nói: “Ta chẳng qua chỉ là một tham mưu hành chính nho nhỏ mà thôi. Sau này còn phải nhờ vả Phó tổng cục đại nhân thông cảm và chiếu cố nhiều hơn.
“Từ tỷ, ngươi khách sáo quá rồi"
Lâm Bắc Thần cười híp mắt, nói: “Ta mới là người cần thỉnh giáo và học tập Từ tỷ nhiều hơn mới phải... Đúng rồi, Từ tỷ, ta vẫn chưa kịp hỏi, đến hiện tại Tổng cục đã có bao nhiêu vị Phó tổng cục rồi?"
Từ Vân cười nói: “Tính cả đại nhân, tất thảy có ba mươi mốt người"
1345 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận