Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2269: Cuộc chiến Đoạt Thiên

“Hồi bẩm thiếu chủ nhân, cường giả trưởng lão mười một tông môn đại Nhân tộc, còn có đệ tử tinh anh hạch tâm đều đã được an bài thỏa đáng, đã bị phong bế chân khí, giam giữ bên trong Thiên Hãm Địa Quật, do Nghịch Kình Vương Thú nhân tộc đích thân trông coi.
Một ma nhân trẻ tuổi mặc giáp trụ màu đen hoa lệ đang quỳ một chân dưới đất, cung kính báo cáo. Tên của hắn là Thanh Ách, tướng mạo anh tuấn, mắt màu tím, là một trong những thiên tài ma nhân Thanh Vũ giới âm thầm bồi dưỡng, hiện tại đi theo bên cạnh Vũ Văn Tú Hiền làm thân vệ. Thanh Ách là một người tâm cao khí ngạo.
Thử hỏi, một người trẻ tuổi có tài hoa, có năng lực thật sự, ai mà không tự phụ chứ?
Tuy nhiên, Thanh Ách có thể không để mắt đến bất kỳ người nào khác, nhưng lại cực kỳ sùng bái người đồng lứa đang trầm tư trước bản đồ tinh lộ Lưu Uyên kia.
Hắn quỳ một chân trên mặt đất, ánh mắt nhìn Vũ Văn Tú Hiền tràn ngập cuồng nhiệt.
Thanh Ách nhớ rất kỹ, khi hắn biết thì ra đệ nhất thiên tài Thanh Vũ giới Nhân tộc ra sức bồi dưỡng, thân phận thật sự lại là thiếu chủ Thánh tộc, trong lòng hắn cực kỳ kích động và hưng phấn.
“Phi Kiếm Tông không truyền tin tức gì mới sao?"
Vũ Văn Tú Hiền chậm rãi quay người lại: “Không cần động một chút là quỳ, ngươi cứ đứng lên nói chuyện đi Thân hình hắn cao lớn thẳng tắp, gương mặt tuấn mỹ, mắt phượng cho dù cười cũng vẫn toát lên uy nghiêm chấn nhiếp tâm phách, chỉ là biểu hiện của hắn có chút mệt mỏi, khi nói chuyện còn nhéo nhéo mi tâm.
Hiển nhiên là vì mấy ngày nay hắn không ngủ không nghỉ, xử lý quá nhiều chuyện đưa đến. Mặc dù là vậy, hắn cũng không bị giảm phong thái.
Thanh Ách đứng lên, cười nói: “Thiếu chủ nhân, ngài không cần lo lắng. Trưởng lão và đệ tử hạch tâm Phi Kiếm Tông đều đã bị bắt, Ma Thủ Nghiễn Sơn đại nhân ở lại ôm cây đợi thỏ, đối phó Liễu Vô Ngôn, còn có Phong Khuyển Yêu Vương Thú nhân tộc hiệp trợ, ngay cả Liễu Vô Ngôn trạng thái toàn thịnh cũng không phải đối thủ.
Thuộc hạ suy đoán, đám người Liễu Vô Ngôn bị thương, hành tung chậm chạp, cho nên đám người Nghiễn Sơn đại nhân vẫn còn đang chờ đợi...
Lời còn chưa dứt.
“Báo.."
Một âm thanh dồn dập vang lên, lưu quang rơi xuống, biến thành một người mặc chiến giáp thân vệ: “Thiếu chủ nhân, Phi Kiếm Tông truyền đến báo cáo”. Hai tay hắn dâng lên một Hư Không Hồi Quang Kính Trong lòng Vũ Văn Tú Hiền dâng lên một dự cảm không tốt, tiếp nhận Hư Không Hồi Quang Kính, rót vào ma khí, quan sát tin tức bên trong. Xem xong, hắn cau mày, thật lâu không nói, ánh mắt hiện lên sự bi ai.
“Thiếu chủ nhân, chuyện gì xảy ra vậy?"
Thanh Ách cũng nhận ra sự không ổn.
Vũ Văn Tú Hiền đưa Hư Không Hồi Quang Kính cho hắn.
Thanh Ách xem qua, gương mặt hiện lên sự khó tin: “Không thể nào? Lâm Bắc Thần là nhân vật nào chứ, thậm chí ngay cả Nghiên Sơn đại nhân cũng.."
Nói đến đây, Thanh Ách có chút nghẹn ngào.
Ma nhân Thanh Vũ giới đều cảm ân Nghiễn Sơn.
Mấy trăm năm qua, Nghiễn Sơn đại nhân hết lòng che chở ma nhân đối kháng thế lực Nhân tộc liên hợp tàn sát, vì ma nhân trong giới mà dựng lên một mảnh không gian kéo dài hơi tàn, nhờ thế mới có được cục diện như ngày hôm nay.
Đối với rất nhiều ma nhân mà nói, Nghiễn Sơn giống như phụ thân, vĩ ngạn mà cao lớn, giang cánh chim che mưa che gió cho bọn họ, sáng tạo các loại điều kiện bồi dưỡng nhân tài cho Thánh tổ, giữ lại hy vọng.
Ví dụ như Thanh Ách, hắn chính là thiên tài ma nhân do chính Nghiên Sơn khai quật và bồi dưỡng.
Đến khi mà nhân có thể xoay người ở Thanh Vũ giới, có thể đứng dưới ánh mặt trời thỏa thích hưởng thụ sự tự do và an toàn, kết quả Nghiễn Sơn lại chết ở Phi Kiếm Tông.
“Ta sẽ tất sát Lâm Bắc Thần"
Yết hầu Thanh Ách phát ra tiếng gầm nhẹ, ánh mắt tràn ngập cừu hận.
Vũ Văn Tú Hiền nhẹ nhàng vỗ vai Thanh Ách: “Đi thôi, dựa theo kế hoạch, chuẩn bị cuộc chiến Đoạt Thiên. Ta tin rằng, Lâm Bắc Thần chẳng mấy chốc sẽ đến Vân quyển sơn mạch. Ngươi muốn báo thù cũng không thiếu cơ hội!
“Vâng, thiếu chủ"
Thanh Ách mau chóng kềm chế cừu hận trong lòng, giúp cho bản thân tỉnh táo lại. Hắn hành lễ xong, sau đó chậm rãi lui ra. Trong lòng hắn biết rất rõ, thu được tin tức như thế, Vũ Văn thiếu chủ còn bi ai hơn cả hắn. Nếu như hắn là người mà Nghiên Sơn đại nhân khai quật và nuôi dưỡng, hắn coi ông ta như phụ thân, như vậy đối với Vũ Văn thiếu chủ mà nói, Nghiễn Sơn đại nhân chính là huyết mạch chí thân chân chính.
Nhìn Thanh Ách và thân vệ lui ra, Vũ Văn Tú Hiền thở dài một hơi.
Hắn đã sớm nhìn ra thiếu niên tên Lâm Bắc Thần kia không đơn giản. Trực giác nói cho hắn biết, người này chính là uy hiếp to lớn của Thánh tổ, vẫn luôn có chủ tâm lôi kéo.. Chỉ là không nghĩ đến, thực lực của thiếu niên đó lại đạt đến trình độ như vậy. Quả nhiên là kinh tài tuyệt diễm. Nhớ lại cảnh tượng nhìn thấy bên trong Hư Không Hồi Quang Kính, Vũ Văn Tú Hiền không thể không thừa nhận, vị thiếu niên Nhân tộc kia đủ để chiếu sáng tinh lộ, không chỉ là Thanh Vũ giới.
“Đúng là một đối thủ tốt"
Vũ Văn Tú Hiền nhéo mi tâm, đến bên ngoài ma cung, nhìn dãy núi mênh mông chung quanh, chậm rãi nói:
“Nếu như có thể, hy vọng chúng ta có thể trở thành chiến hữu"
Đột nhiên, trong lòng hắn khẽ động, cảm ứng được điều gì đó.
“Tiểu Ngũ, ngươi đi giúp ta làm một việc đi"
Vũ Văn Tú Hiền chậm rãi lên tiếng.
“Thiếu chủ nhân cứ phân phó"
Một ma nhân cao gầy trẻ tuổi bước ra từ bóng tối ma cung.
Hắn mặc một bộ giáp trụ hoa lệ màu đen, một tay ôm nón trụ, quỳ một chân trên mặt đất, tròng mắt màu tím giống như sao trời sáng chói thiêu đốt trong bóng tối. Hắn chậm rãi cúi đầu trước người mình tôn kính.
1398 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận