Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3043: Nhìn thấy thi thể của chính mình

Nam nhân đứng ở trước cửa vào Thánh điện thứ tư là người quen của Lâm Bắc Thần.
An Mộ Hi.
Người này, cùng đồng hành từ hồi ở Vân Mộng thành đến nay, ngày từ lúc đầu hắn chẳng qua chỉ là một thương nhân bán dã dược Đại Lực hoàn. Bởi vì tìm đến Lâm Bắc thần quảng cáo sản phẩm trong cuộc chiến thiên kiêu tranh bá nên mới quen biết với Lâm Bắc Thần.
Mục tiêu ngay từ lúc đầu chỉ là vực dậy loại dược gia truyền, trở thành một luyện dược sư chân chính của đế quốc Bắc Hải.
Kết quả, về sau hắn bị Lâm Bắc Thần lôi lôi kéo kéo dẫn theo, bước lên con đường gian lận bật hack một đi không trở lại.
Bây giờ, hắn trực tiếp trở thành đệ tử thân truyền của Thủy tổ huyết mạch thứ tư Độc tễ đạo.
Có thể nói đây là một bước thăng lên chín tầng mây.
Trên mặt Lâm Bắc Thần lộ nụ cười.
Mấy tháng không gặp nhau, An Mộ Hi đã gầy gò đi rất nhiều.
Một thân trường bào rộng rãi màu xanh sẫm, một chiếc tRầm.gài gỗ khô cố định mái tóc đen dài, khiến toàn thân An Mộ Hi trông cứ như một thân cây cổ tùng cứng cáp thẳng tắp, tỏa ra hơi thở u tĩnh cổ xưa trác tuyệt. Thay đổi rồi.
Khí chất của hắn đã thay đổi rồi.
Một thương nhân bán dã dược hám lợi trước đây, bây giờ đã có khí chất cao nhân xuất trần nổi bật.
Ở phía đối diện.
An Mộ hi bắt gặp Lâm Bắc Thần đi tới, nếu như hắn chưa nhìn thấy thì mí mắt của hắn thậm chí còn chẳng nháy một cái.
Vào mấy tháng trước, khi hắn vừa mới đến Đế Đô.
Khi đó hắn chẳng qua chỉ là một quân cờ, là nội ứng phải hao tổn tâm cơ mới chui vào được Đế Đô. Thế cục chưa rõ, phải nghe theo an bài của Cục trưởng Đặc Pháp Cục mới có thể cắm rễ ở đây. Xem như hắn là người phải phụ thuộc vào người khác nên không thể không dựa vào Cục trưởng Đặc Pháp Cục.
Nhưng bây giờ, thời thế đổi thay.
Hắn đã là đệ tử thân truyền của Thủy tổ Độc tễ đạo, địa vị lên thẳng tận mây xanh. Đừng nói là một Cục trưởng Đặc Pháp Cục nho nhỏ, dù là rất nhiều cường giả cấp bậc Tân tổ khi nhìn tháy hắn cũng phải nể mặt ba phần. Nếu như nói kẻ tên Cục trưởng Đặc Pháp Cục Lý Thiếu Phi này làm người chính trực, là một kẻ sĩ trung thành, lòng có nhiệt huyết. Vậy An Mộ Hi có lẽ sẽ hữu lễ với hắn.
Nhưng An Mộ Hi lại nghe đồn khắp nơi rằng người này là một kẻ thích quyền thế, tâm ngoan thủ lạt, sát nhân điên cuồng chém giết tín đồ Đế hoàng không chút nương tay.
Bây giờ, hắn ta vì để mưu cầu quyền thế cao hơn mà khúm núm cầu xin trước mặt Thủy tổ Độc tễ đạo.
Đối với hạng người khao khát quyền lực thế này, trong lòng An Mộ Hi vô cùng ghét bỏ.
So với Lâm Bắc Thần đại nhân, mặt hàng này giống như giòi bọ trong đá sapropel, thật khiến người ta buồn nôn.
Nếu không phải vì phải hoàn thành vai trò nội ứng, duy trì quan hệ mặt ngoài, An Mộ Hi mà vừa nhìn thấy Lý Thiếu Phi chỉ sợ sẽ không nhịn được mà làm khó dễ.
Lúc này, chỉ được nhìn mà không được gây khó dễ, xem ra An Mộ Hi đang cố kiềm chế và thỏa hiệp với ý nghĩ chân thật của bản thân.
Ánh mắt của hắn vừa phóng tới, nhìn về phía sau lưng Lâm Bắc Thần.
“Hoa sư muội"
Nhìn thấy Mễ Như Yên, trên mặt An Mộ Hi mới lộ ra nụ cười thân thiết, nói: “Sư tôn phân phó, để ngươi vào cùng"
“Vâng, sư huynh"
Mễ Như Yên hành lễ trả lời.
Những ngày gần đây, nhờ có sự chiếu cố từ An Mộ Hi, khoảng thời gina Mễ Như Yên ở Thánh địa Độc tễ đạo cứ như cá gặp nước... Đương nhiên, địa vị của chính bản thân nàng cũng không thấp.
Hai người đều biết rõ thân phận của nhau, bắt đầu phô diễn tài năng diễn xuất như vũ bão trước mặt Lâm Bắc Thần.
Lâm Bắc Thần lén lút cười thầm.
Tất nhiên hắn đã nhận ra thái độ lạnh lùng của An Mộ Hi. Đúng là thú vị ha.
Chờ sau này biết được thân phận thật sự của ta rồi, xem ngươi có khóc rống nước mắt chảy ròng bồi tội với ta hay không, phạt ba ly rượu sau đó lớn tiếng hát một bài: “Lỗi lỗi lỗi, là lỗi của ta.."
Hai người họ đi ở phía trước.
Lâm Bắc Thần đi theo sau lưng như tùy tùng.
Sau khi tiến vào cửa lớn Thánh điện, tiếp đến là một đoạn hành lang màu trắng.
Tam khúc cửu đề.
Hai bên hành lang đều có vườn hoa bao quanh.
Trong vườn hoa trồng đủ loại linh dược linh thảo, cả một mảng xanh um tươi tốt, cực kỳ đẹp mắt.
Vừa nhìn là biết bất phàm rồi.
Vả lại nơi này chính là Thánh điện Độc tễ đạo, vậy nên những ngọn hoa cọng cỏ mới nhìn như mỹ lệ kia, có lẽ trong mỗi một phiến lá đều chứa kịch độc đáng sợ.
Ở cuối cùng đoạn hành lang, là cửa lớn Thánh điện.
Bố cục của nơi này mang đến cho Lâm Bắc thần một loại cảm giác quen thuộc, nghiền ngẫm kỹ càng lại, đây không phải là phong cách kết cấu một vạn tầng giống như Thần điện Đế Hoàng hay sao.
Tiến vào đại môn là đến bên trong đại điện. Chính điện trống trải.
Từng cột trụ cao ngất, chống đỡ mái vòm.
Cũng không có gì đặc biệt khác.
Thủy tổ Độc tễ đạo cũng không có mặt trong chính điện. Men theo cửa hông, tiến vào phía sau thiên điện.
Bên trong thiên điện, bày trí đơn giản trực tiếp.
Nơi này giống như là một phòng thí nghiệm khổng lồ, bàn đá ghế đá màu tuyết trắng, đủ loại kệ, giá đỡ, đủ loại bình bình vại vại bằng thủy tinh trong suốt, thậm chí còn có ống nghiệm, bàn làm việc, bàn giải phẫu, đủ loại đàn thờ to to nhỏ nhỏ...
Là chỗ này.
Không sai.
Lâm Bắc Thần xác định ngay lập tức.
Bởi vì đi được vài chục bước, hắn liền nhìn thấy vật chứa đựng chất lỏng trong suốt. Một người toàn thân trần trụi ở bên trong đó, cẩm bào trôi nổi, tứ chi dang rộng, cơ thể chìm chìm nổi nổi, cử động như một người sống.
Đó là “thi thể” của hắn.
Trông thấy cảnh tượng này rất kỳ quái.
Lâm Bắc Thần nhìn chằm chằm vào thi thể đó một lúc, rút ánh mắt về, trong lòng âm thầm tán thưởng: Đúng là một nhục thân hoàn mỹ, mê người đến thế, khó trách được nhiều thiên chi kiêu nữ trầm mê vào đó như thế.
1310 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận