Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3008: Thú vị

Lâm Bắc Thần lập tức đổi sang vẻ mặt nghiêm túc, gật đầu, nghiêm mặt nói: “Họ Lận kia dám phái người đến trụ sợ Tổng cục chúng ta bắt người, còn dám tự mình thu mua người của Tổng cục chúng ta, đúng là không nể mặt Lê đại nhân, không để Đặc Pháp Cục chúng ta vào mắt gì cả. Thẩm Phán Đình của hắn chẳng qua chỉ là nha môn thuộc một hạ hạt nho nhỏ trong Thần thánh nội các, vốn không sánh được với Đặc Pháp Cục chúng ta. Đối với hành vi vi phạm thành thói này, nếu không đả kích thật nặng, chẳng phải để người ngoài cho là Đặc Pháp Cục chúng ta nhu nhược, có thể bắt nạt hay sao?
Đối với Từ Vân, hắn không hề đưa ra lý do thoái thác kiểu hành vi khủng bố như mưu sát gì đó.
Làm như thế là để người ngoài nhìn theo mặt chính trị thôi.
Trước mặt Từ Vân mà còn nói thế, chẳng khác nào đang sỉ nhục trí thông minh của “nhất tỷ” Đặc Pháp Cục.
Từ Vân nghe thế, quả nhiên là cười đến run người, giọng điệu càng trở nên trong trẻo, trêu chọc: “Đại nhân, thủ đoạn của ngươi đúng là nhanh gọn.
Lâm Bắc Thần lại cười, không bỏ lỡ cơ hội thử thăm dò: “Còn phải nhờ Từ tỷ tỷ nói tốt vài câu trước mặt Lê đại nhân nữa. Hành động lần này của ta mặc dù lỗ mãng, nhưng quả thật chỉ vì muốn bảo vệ sự uy nghiêm của Đặc Pháp Cục.
Từ Vân cười nói: “Yên tâm, Lê đại nhân đã biết từ sớm rồi, hắn rất hài lòng.
“Thật chứ?"
Trong lòng Lâm Bắc Thần thầm rung động: “Vậy ta yên tâm rồi.
Từ Vân cười mỉm không lộ răng, nói tiếp: “Lê đại nhân còn nói, ngươi cứ an tâm lớn mật mà làm, hắn mặc kệ mọi việc, sẽ không để ngươi ra mặt chịu trách nhiệm đâu.
Lâm Bắc Thần giật nảy mình.
Lời này có khác gì là ủy quyền hoàn toàn.
Điều kiện tiên quyết ngay khi mình vừa mới nhậm chức lại là vạch mặt với Thần thánh Thẩm Phán Đình, còn nói những lời đó ra như thế...
Ủy quyền này khiến người ta phải nghĩ sâu xa.
Trong loạt tiếng giày cao gót êm tai, Từ Vân xoay người, lắc lư rời đi.
Hai mươi tham mưu hành chính vừa trẻ trung xinh đẹp vừa có năng lực ở lại “đơn độc” trong cùng một căn phòng với Lâm Bắc Thần.
“Đại nhân, cần chúng ta làm gì đây?"
“Đại nhân, ta bóp vai cho ngài nhé"
“Đại nhân, ngài muốn ăn gì? Ta đi sắp xếp cho ngài” “Tiếp theo đại nhân muốn làm gì, ta đi an bài cho ngài.
Nhóm người oanh oanh yến yến nhào đến, cười duyên dáng, ánh mắt xinh đẹp chờ mong, dịu dàng không chịu nổi, giống như là từng bảo bối tri kỷ ấm áp vậy, trong thoáng chốc đã khiến Lâm Bắc Thần cho là bản thân xuyên tới LWK trước đây vậy.
Lâm Bắc Thần sờ mũi.
Chậc chậc.
Mấy nữ tham mưu hành chính này hình như thật sự rất giỏi giang ha.
Có điều, hắn cũng để ý thấy còn có mấy nữ tham mưu khác, vẻ mặt thanh lãnh, lặng lẽ đứng tại chỗ, nhìn không chớp mắt, biểu cảm nghiêm túc, không hề có chút ý định lấy lòng hắn.
Thú vị đấy.
Cảm giác giống như bắt đầu cung đấu rồi vậy. Lâm Bắc Thần bật cười.
Hắn sống với kiếp sống nằm vùng vừa căng thẳng lại “áp lực cao” thế này, trải qua một vài chuyện thú vị thật ra cũng xem như có căng có giãn rồi.
Hắn khẽ họ một tiếng, chậm rãi đứng dậy, nói: “Bổn quan có việc phải ra ngoài một lúc, các ngươi sắp xếp lại phòng làm việc này một lần trước đi đã, phải ấm áp thoải mái dễ chịu, làm sao để thoải mái thì làm, phá vỡ lề thói thông thường, khiến người ta có cảm giác không tưởng tượng nổi, hiểu không?"
“Đại nhân cứ yên tâm.
Các nữ tham mưu đồng thanh đáp lời.
Một trong các nữ tham mưu vẫn luôn nghiêm túc đứng thẳng tiến lên, nói: “Xe chuyên dụng của đại nhân đỗ tại ga ra số hai, thuộc hạ đã sắp xếp xong"
Lâm Bắc Thần nhìn nàng ta.
Nữ tham mưu này rất giống với nữ diễn viên nổi tiếng Tú Xuân Đao đã một đao cắt đứt giấc mơ “võ hiệp” của các sao nữ khác trên Địa Cầu.
Hắn gật đầu, chân bước đi hướng ra ngoài văn phòng làm việc, giọng nói âm vang như đao kiếm, nói năng có khí phách: “Được, ngươi đi truyền lệnh của bổn cục đi, điều Tam đại Chiến bộ hành động đặc chủng Phi Long, Kiếm Hoa, Đao Thành thuộc Tổng cục, tất cả thành viên xuất động, tiến về Đặc Pháp Cục khu Thái Kim cùng ta. Bổn quan muốn đi bắt người.
Cùng lúc đó.
Đặc Pháp Cục khu Thái Kim.
“Ta không quan tâm là ai hạ mệnh lệnh này"
“Cũng chưa từng nghe nói đến tên tuổi Lý Thiếu Phi gì đó.
“Ta cho các ngươi thời gian một chén trà, giao tất cả phạm nhân đoàn cống phẩm mang tội phản quốc ra. Nếu không đừng trách bổn quan không nể mặt Đặc Pháp Cục các ngươi.
Quan tòa Bạch Thiển Tuyết đến từ Chấp Pháp Đình của Thần Thánh Nghị Hội chậm rãi nâng ly trà trên bàn trước mặt lên, trong đôi mắt diễm lệ hiện lên vẻ không kiên nhẫn.
Thần Thánh Nghị Hội là một trong đầu sỏ thuộc ba thế lực đứng đầu Thần Thánh đế quốc.
Cũng tập trung vào quân đội như Huy Diệu Thành.
Thần Thánh Nội Các cao cao tại thượng khống chế quan to.
Còn Thần Thánh Nghị Hội với Thần Thánh đế quốc thì ảnh hưởng sâu sắc đến khắp mọi mặt, nhất là có sức ảnh hưởng lên trung tầng và cơ sở, nhỉnh hơn so với hai thế lực đứng đầu còn lại.
Vì thế nên sự kính sợ của nhóm quan lại đặc vụ của Đặc Pháp Vụ khu Thái Kim đối với Chấp Pháp Đình đã là bẩm sinh.
Mà quan tòa Bạch Thiển Tuyết xuất hiện ở đại sảnh lúc này có địa vị không hề tầm thường ở Chấp Pháp Đình. Đây là tân quý lộng lẫy chói mắt nhất trong vòng năm trăm năm trở lại đây tại Chấp Pháp Đình. Bên ngoài, nàng nổi tiếng với dung mạo tuyệt diễm, tu vi lại càng thâm sâu khó lường, gia thế xuất thân hiển hách, phong cách làm việc mạnh mẽ. Về mặt tính cách thì cực kỳ tự tin một cách cố chấp, chỉ cần là người mà nàng để mắt tới thì mặc kệ có phải bỏ ra một cái giá thế nào cũng phải cắn một miếng cho bằng được, không đạt được mục đích thề không bỏ qua.
“Chiến tích” nổi tiếng nhất của nàng là dùng quãng thời gian một trăm năm ròng rã, bắt giữ một đệ tử nhập thất dưới trướng Thủy tổ Huyết ma đạo - một trong hai mươi bốn Thủy tổ, người này là cường giả Thẩm Hồng Phi cấp bậc Chuẩn tân tổ cấp 80, sau đó thẩm phán, chém giết một cách vô tình.
Đối mặt với một “hung nhân” tâm ngoan thủ lạt như thế, dưới tình huống lão đại Lâm Bắc Thần không có mặt trong cục, Trương Uy và Mã Hán làm sao dám đối kháng vạch thẳng mặt?
Hai người họ chỉ có thể lựa lời ứng phó.
“Bạch quan tòa, vui lòng xuất trình chứng nhận trao đổi tội phạm của Nghị viện.
Trương Uy cười nói: “Dựa theo luật pháp, Chấp Pháp Đình muốn đưa người trong Đặc Pháp Cục đi thì nhất định phải có...
Bốp.
Một cái tát vang dội giáng xuống.
1372 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận