Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3150: Chuyện cũ năm xưa

Lâm Thính Thiền đắc ý cười rộ lên, nói: “Cha ta đã nói hết mọi chuyện cho ta nghe.
“Vương Trung?” Lâm Bắc Thần hỏi.
Lâm Thính Thiền một tay chống cằm, vẻ mặt giảo hoạt, nói: “Bằng không, ngươi cho rằng ngươi thật sự có một người cha ruột huyết thống thật sự sao?"
Mẹ nó.
Đây là lần thứ hai Lâm Bắc Thần không nhịn được muốn bật thốt ra từ này.
Chẳng qua không phải để mắng chửi người, mà chỉ là để biểu đạt một loại tâm tình phức tạp “quả nhiên là như the".
Suy đoán lúc trước của hắn là đúng.
Cho nên, kỳ thật lão cha tiện nghi lúc trước chính là hóa thân của Vương Trung, hoặc là nói, mới đầu Vương Trung thật là Lâm Cận Nam, nhưng sau đó Lâm gia bị xét nhà, Lâm Cận Nam bèn biến thành Vương Trung. Đến nỗi vị Vương quản gia chân chính kia đi nơi nào, có lẽ là bị cẩu hoàng đế xét nhà chém đầu rồi, có lẽ là bị trục xuất, dù sao “Vương Trung” rất dễ dàng có thể khiến Vương quản gia biến mất.
“Ta đây từ đâu mà đến?"
Lâm Bắc Thần hỏi.
Hiện tại hắn rất muốn biết thân phận chân chính của mình.
Lâm Thính Thiền nói: “Ngươi là Đế Hoàng"
Lâm Bắc Thần: “Cái gì?"
Lâm Thính Thiền lại nói: “Hoặc là Thánh Giả?"
Lâm Bắc Thần: “Đừng nói lung tung"
Lâm Thính Thiền tiếp tục nói: “Hoặc là người có khí vận đúng thời cơ mà sinh trong Hồng Hoang vũ trụ? Không nói giỡn với ngươi. Tóm lại ngươi là ai, ta cũng không biết, chỉ có thể suy đoán. Rốt cuộc sự xuất hiện của ngươi là Đế Hoàng tự tay sắp xếp, bản thân Lão Vương cũng không rõ ràng lắm, huống chi những người khác.
Lâm Bắc Thần: “"
Nói một đống vô nghĩa.
Khoan đã, kỳ thật cũng không phải hoàn toàn vô nghĩa.
Bởi vì dường như lão tỷ đưa ra ba khả năng.
Nói cách khác, mặc kệ là nàng hay là Vương Trung, tuy không hoàn toàn biết rõ thân phận của hắn, nhưng chí ít đưa ra suy đoán có khả năng nhất, giới hạn đáp án chính xác là một trong ba đáp án.
“Vậy lần này ngươi trở về làm gì?"
Lâm Bắc Thần lại hỏi.
Lâm Thính Thiền nói: “Đương nhiên là ta có việc của ta cần phải giải quyết, ngươi sẽ không cho rằng, ta đến bởi vì ngươi chứ?"
Lâm Bắc Thần tâm thái bình thản, hỏi: “Vậy ngươi trở về làm cái gì?"
Lâm Thính Thiền nói: “Trở về lấy đồ vật thuộc về ta.
Lâm Bắc Thần tò mò hỏi: “Thứ gì.
Lâm Thính Thiền khẽ mỉm cười: “Ví dụ như vị trí phó tổng cục của Đặc Pháp Cục.
“Cái này sao."
Lâm Bắc Thần không chút để ý, nói: “Vậy ngươi lấy đi, dù sao hiện giờ ta đã không cần Lâm Thính Thiền hỏi: “Như thế nào? Ngươi hao tốn công sức mới khiến sự việc xôn xao lớn như thế, hiện tại đã cam tâm chắp tay nhường người?"
Lâm Bắc Thần cười ha ha, trong giọng nói mang theo sự kiêu ngạo: “Ta đã thâu tóm Thẩm Phán Đình và Chấp Pháp Đình, hai cơ cấu lớn này sẽ dung hợp với Đặc Pháp Cục, thành lập một cơ cấu quyền thế chân chính khổng lồ, vị trí phó tổng cục Đặc Pháp Cục nhỏ nhoi đã không có cách nào gánh chịu vinh quang của ta từ lâu, cho ngươi cũng chẳng sao, đến lúc đó ngươi còn phải tuân theo ta lãnh đạo"
Lâm Thính Thiền khó được không hề trêu chọc, gật đầu, nói: “Đúng vậy, ngươi hoàn thành việc mà ta đã từng không thể làm được, về điểm này, ngươi mạnh hơn ta Lâm Bắc Thần nói: “Ta mơ hồ từng nghe Từ tỷ tỷ nói, ngươi đã từng tiến hành việc tương đồng, đáng tiếc thực lực không đủ, bị ba cơ cấu đặc quyền lớn phản sát, xác chết cũng không còn..
“Xì"
Lâm Thính Thiền khinh thường nói: “Chẳng qua là trong thời khắc mấu chốt nhận được một số tin tức khác, cho nên quyết định từ bỏ kế hoạch mà thôi"
Lâm Bắc Thần đã hơi nắm bắt được tâm lý của lão tỷ, không khỏi âm thầm phỉ nhổ trong lòng, là yêu quái mấy vạn tuổi rồi còn ngạo kiều như thế.
“Cho nên ngươi giả vờ chết, sau đó chạy tới Đông Đạo Chân Châu?"
Lâm Bắc Thần hỏi dò.
Lâm Thính Thiền rất là ngoài ý muốn mà liếc nhìn Lâm Bắc Thần một cái, hỏi: “Sao ngươi đoán được?"
“Trực giác của mỹ nam tử.
Lâm Bắc Thần nói.
Lâm Thính Thiền cau mày, nói: “Là để bảo vệ ngươi chứ còn gì. Thế giới này đã hy sinh không ít vì ngươi, toàn bộ vũ trụ đều đang chờ đợi ngươi.
Lâm Bắc Thần nói: “Có ý tứ gì?"
Ngươi phải nói rõ ràng.
Ta có vinh quang ngày hôm nay chỉ dựa vào cá nhân gian khổ phấn đấu cộng thêm một chút may mắn, làm sao từ trong miệng ngươi nói ra tựa như ta vẫn luôn đang nằm thắng.
“Người như thế nào mà cần phải bảo vệ?"
Lâm Thính Thiền hỏi ngược lại.
Lâm Bắc Thần nói: “Bị... kẻ khác đuổi giết?"
“Trả lời đúng rồi.
Lâm Thính Thiền búng tay một cái, tiếp tục nói: “Ngươi hẳn đã nghe được về luân hồi từ trong miệng lão già kia. Ngươi là mấu chốt của luân hồi. Có người hy vọng luân hồi thành lập thì tất nhiên có người hy vọng thế gian không tồn tại luân hồi. Có người mượn dùng các loại biện pháp và con đường, thậm chí là lợi dụng lực lượng luân hồi, từ Hồng Hoang vũ trụ thậm chí từ Âm Cực vũ trụ đi trước Đông Đạo Chân Châu muốn diệt trừ ngươi, ví dụ như kẻ thù cũ của ngươi, Vệ Danh Thần...
“Ê, khoan đã, lão nhân từng nói Vệ Danh Thần là luân hồi giả..... Lâm Bắc Thần vội vàng ngắt lời.
“Lúc mới bắt đầu thì không phải, tới Đông Đạo Chân Châu rồi thì biến thành như vậy. Lâm Thính Thiền nói:
“Mục tiêu ngay từ đầu chính là ngươi, sau khi luân hồi vẫn là ngươi, đây là vận mệnh"
“Vậy thân phận chân chính của Vệ Danh Thần là gì?"
Lâm Bắc Thần có chút tò mò: “Ta không ngủ với vợ của hắn, tại sao hắn phải tới giết ta?"
Lâm Thính Thiền nói: “Thân phận của hắn sao? Rất đơn giản, chính là một vị gần Thủy Tổ của Hoang Cổ tộc, chỉ kém một bước là có thể thành tựu Thủy Tổ chi vị. Hắn ngồi cá đi tới Đông Đạo Chân Châu là để tìm kiếm cơ hội trở thành Thủy Tổ. Vốn dĩ loại chuyện này đối với một vị gần Thủy Tổ là rất đơn giản, nhưng khiến hắn không nghĩ tới là có một chuyện thú vị đã xảy ra!"
“Chuyện gì?"
Trong lòng Lâm Bắc Thần mơ hồ có một suy đoán.
Lâm Thính Thiền nở nụ cười, nói: “Hắn không nghĩ tới, sau khi tiến vào Đông Đạo Chân Châu, hắn thế mà cũng rơi vào luân hồi! Ha ha ha, nhớ tới sự tình ngay lúc đó, ta bèn không nhịn được muốn cười ra tiếng"
Nhìn nụ cười của lão tỷ, Lâm Bắc Thần cảm nhận được cảm giác quen thuộc. Đó là kẻ âm hiểm thành công khiến kẻ khác mắc bẫy sau đó cười khặc khặc, rất “vai ác”, rất có phong thái năm đó của hắn.
Cho nên năm đó Vệ Danh Thần tới Đông Đạo Chân Châu, vốn tưởng rằng có thể nghiền áp mọi người trên đạilục này, đạt được cái gọi là cơ hội thành Thủy Tổ, kết quả lại rớt vào bẫy rập, tan đi một thân tu vi, chỉ sợ đã trải qua luân hồi không ngừng một lần, đến cuối cùng ký ức cũng hỗn loạn.
1369 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận