Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2529: Chưa chết

"Không ngờ rằng lại có thể như vậy.
Hoàng thành, hậu cung, Dưỡng Ý Điện.
Trên khuôn mặt của Bàn Hổ nương từ bên trong 'Vong tình mộ' trở về, tràn đầy vẻ sầu lo: "Tinh mộ vậy mà lại đóng lại trước thời hạn, chúng ta không thể nói chuyện thân thiết với Hạt Cơ tiền bối, tất cả kế hoạch toàn bộ đều đã ngâm nước nóng rồi.. Ta phải giải thích thế nào với cha ngươi đây"
"Nương, người đang lo lắng cái gì vậy?"
Bàn Hổ chỉ khi nói chuyện cùng mẫu thân mình, mới có thể không cà lăm như vậy, nói: "Vương quốc đã... Ổn định, phụ hoàng dưới cửu tuyền cũng sẽ... yên nghỉ, có Lâm đại ca ở đây, tất cả đều sẽ tốt thôi..."
Bàn Hổ nương nhìn thoáng qua nhi tử, thở dài một hơi, nói: "Ngươi thì biết cái gì chứ? Phụ thân ngươi hắn... Nói đến đây, lại lộ ra vẻ do dự.
Bàn Hổ nói: "Nương, ngươi... Có phải... Có chuyện gì giấu diếm ta hay không?"
"Đành vậy, có một số chuyện cũng nên để cho con biết rồi"
Bàn Hổ nương lo nghĩ hồi lâu, nhìn nhi tử thân đã mang vương bào trước mắt, nhìn khuôn mặt đã trưởng thành hơn rất nhiều của hắn, ý thức được hắn cũng không còn là đứa trẻ gặp chuyện chỉ biết co ro phía sau lưng mình lúc trước, có lẽ là đã tiếp nhận mưa gió cùng gian nan, thế là câu nói đầu tiên, liền có một chút long trời lở đất: "Phụ thân con Đao Ngô Danh, thực ra vẫn chưa chết"
Bàn Hổ khẽ giật mình, còn tưởng rằng mẫu thân phát điên rồi.
Lại nghe Bàn Hổ nương tiếp tục nói: "Thực ra phụ thân con vẫn luôn giả chết ở ẩn... Chuyện này, chỉ có hai người biết, một người là ta, một người khác chính là Trần Bì Dương đại sư, người mất tích cực kỳ lâu, bị thế lực khắp nơi không ngừng truy nã đuổi bắt"
Bàn Hổ lấy làm kinh hãi.
Phụ vương chưa chết?
Nói thật, hắn đối với vị phụ hoàng số lần gặp mặt không nhiều này, thật ra cũng không có tình cảm sâu nặng bao nhiều.
Từ khi bắt đầu hiểu chuyện, hắn đã không còn gặp qua Đạo Ngô Danh mà lang thang ở thế giới xa xôi bên ngoài “Tường.
Nếu như không có Lâm Bắc Thần, có lẽ hắn sớm đã không có cách nào sống sót quay trở lại thế giới Hồng Hoang nữa rồi.
Sau khi trở về, phụ thân đối với hắn cũng không sủng ái gì cả, ngược lại là sau đủ các loại nghiệm chứng huyết mạch, xác định thân phận, mới 'Không tình nguyện tiếp nhận hắn. Nhưng thời gian không bao lâu, Đạo Ngô Danh đã vẫn lạc.
Hắn chưa từng nhận được tình thương của cha.
Cái danh từ phụ thân này, đối với Bàn Hổ mà nói, thật ra cũng chỉ là một danh từ mà thôi.
Khái niệm không sâu.
Còn phụ thân sau khi chết để lại cục diện rối rắm, lại muốn hắn cùng nương tới thu dọn.
Hiện thực giống như một cái luân hồi. Lần này cứu tinh vẫn là Lâm đại ca.
Nếu như không phải Lâm Bắc Thần, hắn cùng mẫu thân có lẽ đến bây giờ vẫn chỉ có thể đóng vai con rối, đâu có thể nhanh như vậy đã có được tự do.
Trong lòng của Bàn Hổ, phân lượng của Lâm Bắc Thần còn vượt xa so với Đao Ngô Danh. Lần đầu tiên trong đời hắn có được tình hữu nghị, có được sự tôn trọng, có được niềm vui giữa những người đồng trang lứa, đều là đến từ Lâm Bắc Thần. Cho dù cái gọi là vương vị, đối với hắn mà nói, cũng không có ý nghĩa quá lớn.
Nếu như Lâm Bắc Thần muốn, hắn có thể đem vương vị truyền cho hắn bất cứ lúc nào.
Nhìn thấy nhi tử rơi vào trong trầm mặc, Bàn Hổ nương cũng có thể cảm nhận được rõ ràng tâm lý của nhi tử, nói: "Trên đời này không có một phụ thân nào không quan tâm đến con cái của mình, phụ vương của con hắn...
Chỉ là sử dụng phương thức đặc biệt một chút mà thôi, năm đó để con lang thang ở bên ngoài, là sự lựa chọn của nương, con không được hận phụ thân của con Đao Kiếm Tiếu lắc đầu, nói: "Không có... Không có ghi hận" Bàn Hổ nương gật đầu.
Nàng biết nhi tử không phải là đang nói dối.
Không có ghi hận, là bởi vì tình cảm phai nhạt.
"Trở lại chuyện chính "Rất nhiều chuyện, bây giờ có lẽ cũng nên để con biết "Phụ thân con sở dĩ giả chết, là bởi vì Tử Vi tinh khu sắp gặp phải tai hoạ ngập đầu, đến từ lực lượng dị tộc tà ác ở bên ngoài tinh khu, muốn tranh giành quyền lợi nơi này, muốn để Thiên Lang vương triều, trở thành phụ thuộc cùng nanh vuốt của hắn..."
"Phụ thân ngươi rơi vào đường cùng, mới chỉ có thể lựa chọn kế sách tạm thời, giả chết đối với bên ngoài"
"Đã mất đi sự áp chế ràng buộc của hắn, Hoa Bãi, ngũ đại nghị trưởng cấp hai cùng mấy kẻ có dã tâm, quả nhiên là bắt đầu tranh quyền đoạt lợi, khiến cho cả Thiên Lang vương triều rơi vào sụp đổ"
"Cứ như vậy, vương quốc tan rã, tinh lộ ly tán, con dân Nhân tộc mặc dù nhiều tai nạn, nhưng mà các dị tộc tà ác cũng không cách nào như ý nguyện ngay lập tức liền đạt được một vương triều khôi lỗi hoàn chỉnh và mạnh mẽ, cũng không có cách nào nuốt chửng hoàn toàn mảnh nội tinh của tinh khu Nhân tộc này, cho dù là muốn nâng đỡ nanh vuốt của con rối mới, cũng cần một khoảng thời gian...
"Phụ thân con vốn dĩ đang đợi thời cơ, Hạt Cơ tiền bối ở bên trong Vong tình mộ, chỉ muốn nhân lúc tinh mộ mở ra lần này, mời Hạt Cơ tiền bối xuất thủ, có lẽ có thể một lần nữa trì hoãn sự xâm nhập của thế lực Dị tộc, dù sao thì Thiên Lang vương triều này, vốn là tài sản thuộc về lão nhân gia nàng, nhưng mà bây giờ, không thể gặp mặt Hạt Cơ tiền bối, tinh mộ lại lần nữa đóng chặt, một tia cơ hội này, chẳng khác nào là hoàn toàn biến mất.."
Nói đến đây, Bàn Hổ nương lại lần nữa thở dài.
Ở giữa Tinh hà, yếu đuối cũng là một cái tội.
Bản lĩnh của Nhân tộc vượt xa vô số đại tộc đỉnh cấp của Tinh Hệ. Nhưng những năm trở lại nay, đột nhiên suy yếu.
Tốc độ hủ hóa nội bộ, nhanh đến kinh người.
Còn Đế Đình thần thánh vốn dĩ có thể chấn nhiếp ngàn vạn dị tộc của Hồng Hoang, vậy mà lại không đưa ra được cách ứng phó hữu hiệu nào.
Bây giờ, các dị tộc nơm nớp lo sợ phủ phục dưới uy nghiêm của Đế Hoàng thần thánh ngày trước đã bắt đầu ruc rịch ngóc đầu dậy, lộ ra răng nanh.
Còn các khu vực cách Đế Đình thần thánh cực kỳ xa xôi giống như là Tử Vi tinh khu này, trở thành cương vực tương đối yếu mà Đế Đình thần thánh che chở, cũng đã trở thành mục tiêu hạ thủ trước nhất của các dị tộc. Bất luận là thăm dò cũng được, xâm lược cũng được, tóm lại bây giờ đã đến tình trạng nguy như chồng trứng. Rất nhiều người cũng không biết thế cục hôm nay, vẫn còn chưa tỉnh lại từ trong giấc mộng đẹp của nhân tộc đệ nhất.
Giống như tất cả đại nghị trưởng cấp hai, còn đang vì tư lợi mà tranh quyền.
1080 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận