Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2270: Ứng chiến

Cùng một thời gian.
Một đám người Lâm Bắc Thần đã đến Vân Quyển Sơn mạch. Ban đầu, bọn họ muốn lặng lẽ chui vào. Không nghĩ đến mới tới chân núi, một ma nhân trẻ tuổi mặc giáp đen đã xuất hiện trước người, ngăn cản bọn họ.
“Ma Nhân Tử Yểm, phụng mệnh Thiếu chủ nhà ta ở đây nghênh đón các vị đã lâu."
Thân hình ma nhân trẻ tuổi thẳng tắp cao gầy, gương mặt thanh tú, làn da có màu tím.
Kiểu tóc của hắn rất đặc biệt, nửa đầu bên phải là mái tóc dài dày màu tím, như thác nước tản mát khắp nơi, rối tung xuống đầu vai, nửa đầu bên trái cạo trọc, lộ ra làn da đầu màu tím. Từng đạo ma văn màu tím sậm kỳ lạ hiện bên trên. Nhìn kỹ, đây chính là hình xăm chân dung Vũ Văn Tú Hiền.
Tuổi trẻ, cá tính, lại điên cuồng sùng bái Vũ Văn Tú Hiền.
Đây chính mà Ma Nhân Tử Yểm.
Người này là thành viên đội thân vệ dưới trướng Vũ Văn Tú Hiền, xếp hạng thứ năm.
“Ngươi là người của Vũ Văn Tú Hiền?"
Liễu Vô Ngôn đưa tay giữ lại cái mũ rộng vành cho gương mặt: “Hắn đã sớm biết chúng ta sẽ quay về?"
Ánh mắt Tử Yểm không chút do dự lướt qua vị Kiếm thánh Nhân tộc nổi tiếng, sau đó nhìn chằm chằm Lâm Bắc Thần, không hề che giấu sát ý và cừu hận. Một lát sau, hắn mới thu hồi ánh mắt: “Thiếu chủ nhân chẳng những biết các ngươi sẽ trở về, mà còn biết những gì đã phát sinh ở Phi Kiếm Tông, cũng biết các ngươi sẽ xuất hiện ở con đường này. Ở Thanh Vũ giới, không có gì có thể thoát khỏi ánh mắt của thiếu chủ nhân”
“Cắt"
Lâm Bắc Thần hừ lạnh. Tử Yểm cố gắng áp chế xúc động trong lòng mới không rút kiếm hạ sát hung thủ đã sát hại Nghiên Sơn đại nhân: “Thiếu chủ nhân mời các ngươi đến ma cung làm khách"
“Hừ, cẩu tặc Vũ Văn Tú Hiền còn có tâm tư gì tốt chứ?”
Ngọc Vô Khuyết cười lạnh: “Ngươi đã xuất hiện rồi thì đừng đi nữa. Nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn đưa bọn họ đến chỗ giam giữ cường giả Nhân tộc. Nếu không.”
Hiện tại, sức mạnh của lão Ngọc rất đầy đủ. Dù sao bên cạnh còn có Lâm Bắc Thần.
Ánh mắt màu tím của Tử Yểm lóe lên sự khinh miệt: “Người cho rằng ta sẽ sợ chết?"
Lão Ngọc cứng lại.
Ôi, chảnh nhỉ. Nhưng ông cũng nhận ra vị ma nhân trẻ tuổi trước mắt hoàn toàn không lo lắng cho sinh tử của mình chút nào. Rất nhiều người trong ma tộc đều là tên điên. Không thể xét theo lẽ thường được.
“Làm sao? Đường đường là Chưởng môn Phi Kiếm Tông, đệ nhị cường giả Nhân tộc, Kiếm thánh Nhân tộc Thanh Vũ giới lại sợ sao?"
Tử Yểm cười nhạo, trong giọng nói mang theo sự trào phúng: “Thiếu chủ nhân đã dặn dò, mời các người đến ma cung làm khách, tất nhiên sẽ coi các người là khách, dùng đạo đãi khách mà đối đãi. Nếu các ngươi nhát gan không dám đi, ha ha ha.."
Liễu Vô Ngôn cau mày.
“Lão già, đừng bị lừa"
Tiêu Bính Cam ở một bên ngăn cản: “Người đừng có tự chui đầu vào lưới"
Lâm Bắc Thần cũng nói: “Đúng vậy, lão Liễu, người tuyệt đối đừng như Vương Mẫu nương nương đến tháng Tiêu Bính Cam tò mò hỏi: “Anh ruột, là có ý gì?"
Lâm Bắc Thần nói: “Là lên cơn đấy"
Tiêu Bính Cam vẫn không hiểu ra sao như cũ.
Lúc này, Liễu Vô Ngôn chậm rãi gật đầu: “Được, lão phu đi theo người thì như thế nào?"
Vũ Văn Tú Hiền chẳng những biết bọn họ đến mà còn biết chính xác địa điểm lẫn lộ tuyến, nói rõ hắn nắm mọi thứ rõ như lòng bàn tay. Trong tình huống như vậy, hắn hoàn toàn có thể điều động cao thủ chặn đường vây giết, nhưng chỉ phải một thân vệ đến.
Liễu Vô Ngôn không hổ danh là lão giang hồ.
Phân tích thế cục trước mắt, ông quyết định đánh cược một phen.
Để xem Vũ Văn Tú Hiền cần cái gì.
Nếu chẳng may đàm phán không thành, đến lúc đó ra tay cũng không muộn.
Có lẽ đây là một cơ hội bắt giặc bắt vua trước.
“Đi theo ta”
Ma Nhân Tử yểm quay người dẫn đường.
Một lát sau.
Mọi người đến trước ma cung.
Triều Thiên Phong che trời ngày xưa bây giờ đã bị chém đứt đỉnh núi, trên mặt cắt xây dựng một tòa cung điện khổng lồ màu đen, tản ra một loại áp lực khiến người ta phải sợ hãi.
“Thiếu chủ của ta đang ở bên trong”
Tử Yểm thản nhiên nói: “Các ngươi vào đi"
Liễu Vô Ngôn âm thầm thủ thế mọi người cẩn thận, sau đó cùng với đám người Lâm Bắc Thần tiến vào bên trong đại điện.
Bên trong ma cung mới xây dựng rất đơn sơ, không gian trống trải vang vọng tiếng bước chân. Mặt đất bóng loáng, đá màu đen hấp thụ ánh sáng khiến cho cung điện có chút ánh sáng lờ mờ, giống như năm tháng đang lặng lẽ trôi qua.
Chỗ sâu đại điện, một bản đồ tinh lộ cực lớn được treo trên không trung.
Dưới tinh đồ, Vũ Văn Tú Hiền đang đứng một mình. Hắn mặc một bộ khinh giáp màu tím biểu thị cho thân phận Ma tộc, mái tóc dài cũng biến thành màu tím giống như từng luồng tử quang, rối tung sau lưng. Thân ảnh cao lớn mạnh mẽ đứng chắp tay, giống như một ngọn đại Sơn hoành tuyệt thiên cổ, mang đến cho người ta cảm giác áp bách khó mà vượt qua.
“Liễu chưởng môn, Lâm huynh đệ, chúng ta lại gặp mặt"
Gương mặt hắn mang theo nụ cười thản nhiên, giống như gặp mặt bạn cũ, giọng nói rất dễ chịu. Ánh mắt Liễu Vô Ngôn trở nên phức tạp.
Cho dù ông biết người thanh niên trước mắt chính là đầu sỏ khiến trật tự Nhân tộc Thanh Vũ giới sụp đổ nhưng ông không thể không thừa nhận hắn rất ưu tú.
Vì sao một yêu nghiệt tuyệt đại như vậy lại là Ma tộc chứ?
“Vũ Văn Tú Hiền, sư phụ ngươi đâu?"
Liễu Vô Ngôn hỏi.
“Lão nhân gia ông... bây giờ đang ở trong Thiên Hãm Địa Quật nghỉ ngơi, vẫn còn sống”
Vũ Văn Tú Hiền đáp.
Cường giả cấp Lãnh chúa Nhân tộc Thanh Vũ giới Vương Tư Siêu vẫn còn sống. Đây chính là một tin tức tốt.
Miễn là còn sống thì còn có những khả năng khác.
“Những cường giả và đệ tử tông môn Nhân tộc bị người bắt..”
Ông lại hỏi.
Vũ Văn Tú Hiền đáp: “Đều đang tạm giữ bên trong Thiên Hãm Địa Quật, chờ cuộc chiến Đoạt Thiên đến"
“Cuộc chiến Đoạt Thiên?"
Liễu Vô Ngôn giật mình.
Vũ Văn Tú Hiền mỉm cười nói: “Nhân tộc các ngươi luôn tự xưng là chúa tể Thanh Vũ giới, là sủng nhi của vùng trời này. Nếu ta giết chết các ngươi, chẳng qua chỉ nhiều thêm chút máu mà thôi. Nhưng nếu Thánh tộc chúng ta phá tan các ngươi, đánh nát sự kiêu ngạo của các ngươi, vùng trời này sẽ thay chủ nhân khác"
Con người Liễu Vô Ngôn hơi co lại.
Vũ Văn Tú Hiền nhướng mày, mắt phượng hiện lên sự tự tin. Hắn cất cao giọng nói: “Ba ngày sau, ta sẽ cho Nhân tộc các ngươi một trận chiến công bằng. Trên Đoạt Thiên chiến đài, mười một trận sinh tử cục. Nếu Nhân tộc có thể thắng được nhiều hơn, ta sẽ thả hết toàn bộ cường giả Nhân tộc đang bị giam giữ, đồng thời còn suất lĩnh con dân Thánh tộc rời khỏi Thanh Vũ giới. Liễu kiếm thánh, ngươi có dám ứng chiến không?"
1254 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận