Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3000: Bãi quan

Lâm Bắc Thần vội vàng nói: "Đại nhân ngài quá khiêm tốn rồi, với nhan sắc của ngài, thuộc hạ cho dù có là thời kì đỉnh phong, cũng phải nhượng bộ lui binh tự hổ thẹn không bằng"
Lê Hoằng Nghị giật mình, quay đầu liếc mắt nhìn Từ Vân, nghi hoặc nói: "Trọng điểm trong lời nói vừa rồi của ta, là thảo luận ai có nhan trị cao hơn sao?"
Từ Vân nhếch miệng cười một tiếng, nói: "Hình như không đúng"
Lê Hoằng Nghị quay đầu lại, nhìn Lâm Bắc Thần, nói: "Tiểu tử, miệng lưỡi trơn tru... Nhanh xin lỗi Lận đình trưởng đi"
"Không xin lỗi"
Lâm Bắc Thần trực tiếp từ chối.
Lê Hoằng Nghị sờ lên lỗ tai của mình: "Ngươi nói cái gì?"
Trong mắt của Từ Vân hiện lên một tia lo lắng.
Nàng đã quá quen thuộc với Lê Hoằng Nghị.
Động tác sờ lỗ tai là thói quen của vị tổng cục chí cao này, mỗi lần trước khi chuẩn bị muốn bào chế những thuộc hạ làm trái, cuồng ngạo, phạm sai lầm kia, đều sẽ có hành động này, nháy mắt sau đó, chuyện đáng sợ đã xảy ra.
Nàng âm thầm nháy mắt một cái với Lâm Bắc Thần.
Nhưng Lâm Bắc Thần giống như không nhìn thấy, vẫn nhìn thẳng vào mắt của Lê Hoằng Nghị, gằn từng câu từng chữ nói: "Ta, không, nói, xin lỗi"
Đây là chống đối rồi.
Lận Nhu với vẻ mặt cười lạnh, nhìn người trẻ tuổi tìm đường chết này.
Cho dù không phải là một thành viên của Đặc Pháp Cục, hắn cũng không chỉ một lần từng nghe nói qua, kết của những đặc vụ làm trái lệnh của Lê Hoằng Nghị kia. Huống hồ ở bên trong quan trường, loại phạm thượng, hành vi không tuân theo hiệu lệnh này, chắc chắn là việc không thể tha thứ nhất. Hắn chờ xem kết cục bi thảm của Lý Thiếu Phi.
Ba~.
Lê Hoằng Nghị ngay tại chỗ liền ném vỡ chén trà hắc sắc mà bản thân yêu thích nhất. Nước trà nóng hổi rơi vãi đầy đất.
Như thể là trân châu rơi xuống.
Bầu không khí bạch sắc nhấp nháy, tản mát ra từng trận mùi trà thấm vào ruột gan. "Phản rồi, phản rồi"
Lê Hoằng Nghị gầm thét, nói: "Không quản được nữa, một cục trưởng cấp hai nhỏ bé cũng dám làm trái ý chí, tức chết ta mất, ta muốn tước đi chức vị của ngươi.
Lâm Bắc Thần đứng ở một bên, cứng họng, không nói câu nào.
Nực cười.
Nhóm ca ta đều là người mà ngay cả đế hoàng Thần Thánh cũng dám nhập thân.
Lê Hoằng Nghị quay đầu nhìn về phía Lận Nhu, nói: "Lận đình trưởng, ngươi cũng nhìn thấy rồi đấy, thuộc hạ này của ta, không quản được nữa rồi, căn bản không nghe lời của ta... Ta không có cách nào cả"
Nụ cười lạnh trên mặt của Lận Nhu chậm rãi ngưng kết.
Hắn không thể nào tin nổi nhìn Lê Hoằng Nghị, có nằm mơ cũng không ngờ rằng, đối phương vậy mà lại nói ra loại lời này.
Cái gì mà gọi là không quản được.
Cái gì mà gọi là không có cách nào cả?
Đây là thuộc hạ của ngươi.
Quyền sinh sát trong tay hoàn toàn chính là giữa một ý niệm của tổng cục trưởng chí cao như ngươi.
Lận Nhu đột nhiên hiểu ra cái gì đó.
Lê Hoằng Nghị căn bản không nghĩ tới việc trừng phạt Lý Thiếu Phi.
Đây là bao che.
"Lê tổng cục, nếu như ngươi không quản được, chi bằng giao người cho ta. Lận Nhu đè nén lửa giận trong lòng, nói: "Cái thứ vô pháp vô thiên, không biết lễ phép, lạm sát kẻ vô tội này, Thẩm Phán đình chúng ta có rất nhiều cách đối phó, đảm bảo khiến hắn phải trả cái giá thê thảm.
Lê Hoằng Nghị lắc đầu, nói: "Không được, đây là việc nhà của Đặc Pháp Cục ta, há có thể làm phiền người ngoài?
Hơn nữa, thân là tổng cục chí cao của Đặc Pháp Cục, đem hài nhi của mình giao cho người ngoài xử phạt, bảo những hài tử dưới trướng khác nhìn ta thế nào đây? Uy nghiêm sau cùng của tổng cục trưởng chí cao như ta, há chẳng phải là không còn sót lại chút gì nữa sao?"
Lận Nhu lại nói: "Đã như vậy, đại nhân cũng có thể khai trừ Lý Thiếu Phi khỏi Đặc Pháp Cục, cứ như vậy, cho dù hắn không phải là người của Đặc Pháp Cục, chuyện phía sau, giao cho chúng ta xử lý là được rồi, tuyệt đối có thể bảo toàn uy nghiêm của đại nhân ngài"
"A, cái này...
Ánh mắt của Lê Hoằng Nghị đột nhiên trở nên cân nhắc.
Từ Vân vẫn luôn giữ im lặng, đột nhiên mở miệng, thản nhiên nói: "Lận đại nhân, ngài đây là đang dạy tổng cục chúng ta làm việc sao?"
"Đúng vậy, Lận đình trưởng, ngươi đang dạy ta làm việc sao?"
Lê Hoằng Nghị cũng nhìn chằm chằm vào Lận Nhu.
Lận Nhu giật mình trong lòng, nói: "Dĩ nhiên không phải, ta chỉ là đề nghị "Đề nghị này khiến cho ta rất khó làm"
Lê Hoằng Nghị suy nghĩ một lát, liền buông tay, với giọng điệu thương lượng, nói: "Như vậy đi, Lận đình trưởng, ta trực tiếp cách chức Lý Thiếu Phi, tước đoạt chức vị tổng cục trưởng cấp hai của hắn, coi như cho các ngươi một công đạo, ngươi thấy thế nào?"
Lận Nhu hơi chút suy nghĩ, nói: "Vậy thì đa tạ đại nhân"
Tước đoạt chức vị của tổng cục trưởng cấp hai, đã mất đi sự che chở của Đặc Pháp Cục, Lý Thiếu Phi này như lục bình không rễ, chính là một con chó rơi xuống nước, Thẩm Phán đình có một trăm vạn loại phương pháp khiến hắn bốc hơi khỏi nhân gian. "Điều kiện mà Lận đại nhân bằng lòng trước đó thì sao?"
Lê Hoằng Nghị cười xoa xoa tay.
Lận Nhu trong lòng cười lạnh, tổng cục chí cao của Đặc Pháp Cục chẳng qua cũng chỉ là một hạng người tham tài háo sắc, quả nhiên là không đáng lo ngại, đánh giá trên phố đối với hắn không giả, người như vậy, khó thành đại sự.
Hắn đứng dậy, ôm quyền nói: "Đại nhân xin yên tâm, nhất định đưa đến đúng giờ" "Ha ha, vậy thì tốt rồi"
Lê Hoằng Nghị cười ha hả, vỗ tay một cái.
Ba~ ba~.
Hai nữ tử trẻ tuổi thân mặc chế phục của quan tham mưu đặc biệt tiến đến, cầm đi quân hàm, đai lưng cùng bội kiếm cục trường trên người Lâm Bắc Thần, lấy đi ấn tín cùng Luyện Kim Bảo khí cục trưởng của hắn. Lâm Bắc Thần bị bãi quan rồi.
1186 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận