Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2625: Thư Đế

Đến nơi này, người càng ngày càng nhiều hơn.
Nam nữ đều có, trong mười người thì có chín người, đều là thư sinh mặc áo bào màu trăng bạc, đầu đội khăn tứ phương, chân đạp giày thanh vân, hoặc là giắt kiếm bên hông, hoặc là cầm quạt xếp trong tay, một dáng vẻ thư sinh, sau lưng còn có thể có tiểu thư đồng hoặc là tiểu thị nữ đi theo, vác rương sách, quả thực giống như là đang COSPLAY chân nhân.
"Thú vị thú vị"
Lâm Bắc Thần nói: "Hồng Hương à, chúng ta cũng thay đổi trang phục đi, tiểu Vương à, ngươi đi mua mấy bộ quần áo thư sinh tới đây"
Vương Phong Lưu lập tức đích thân đi làm.
Cổng núi của thư viện Cầu Tri, rất nhiều cửa tiệm, sạp hàng buôn bán quần áo thư sinh, giống như các thôn dân bán hương, bán Bồ câu lương ở cổng của Pháp Môn Tự, đây là cái gọi 'Gần núi kiếm ăn trên núi, gần biển kiếm ăn dưới biển'.
Thư viện Cầu Tri đối với loại kinh doanh vốn nhỏ này, không những không đả kích ngăn cấm, ngược lại là sẽ dành cho nó sự bảo hộ ở trình độ nhất định nào đó, có đạo lý nói: Chúng sinh đều tìm kiếm, bên trong trần duyên gặp đại đạo.
Rất nhanh, Vương Phong Lưu liền mua quạt xếp, bội kiếm, áo choàng, giày thư sinh mang tới, đều là chất vải quý nhất cùng kiểu dáng mới nhất.
Lâm Bắc Thần và Nhạc Hồng Hương thay xong, hai người nhìn nhau mà cười, lập tức có một loại cảm giác thời gian qua lại như con thoi, lại lần nữa về tới học viện Số Ba Vân Mộng thành lúc trước.
Nhạc Hồng Hương mặc một cái áo choàng thư sinh trung tính, đầu đội khăn tứ phương, càng tôn lên vẻ thư sinh nồng đậm khắp toàn thân, da thịt lóng lánh trắng như tuyết, mày mắt tinh tế như tranh vẽ, giống như tiên tử từ trong sách bước ra.
Lâm Bắc Thần nhìn thấy mắt liền sáng lên.
Đây chính là cái gọi là sức mê hoặc của đồng phục sao?
Không thể không thừa nhận, Nhạc Hồng Hương thật sự rất thích hợp với cách ăn mặc mang khí tức thư hương này.
Vương Phong Lưu ở bên cạnh cũng cảm khái, những cái khác không nói, nhãn quang này của thiếu gia thật sự là kén chọn, vị nữ luyện kim sư lưu luyến chia tay trước đó cũng đã là ưu vật giữa nhân gian, còn vị bạn học nữ này khoác lên mình y phục thư sinh quả thực chính là đỉnh phong của một phương hướng nhan trị khác, bên trong phong độ của người trí thức nồng đậm để lộ ra một loại khí tức thần thánh khiến cho người ta tự ti mặc cảm, cả người hiện ra vẻ sạch sẽ, sáng sủa mà lại thuần khiết.
Lúc này, trong dòng người leo lên núi, cũng có vô số ánh mắt, đồng thời nhìn về phía Lâm Bắc Thần và Nhạc Hồng Hương.
Nam anh tuấn, nữ xuất trần.
Đây quả thật là một đôi quyến lữ Thần Tiên Ngọc Bích.
Rất nhiều con mắt của nữ thư sinh, khi lướt qua Lâm Bắc Thần, ánh mắt quả thực giống như là dán vào trên người hắn, kề cà không muốn chuyển dời, sau đó đụng cây, đụng người, đụng tảng đá, hoảng sợ gào thét đỏ mặt rời đi, chạy bước nhỏ một đoạn đường, khuôn mặt bé nhỏ đỏ bừng quay đầu lại, làm bộ lơ đãng lại lần nữa nhìn lén Lâm Bắc Thần.
Trên mặt của Lâm Bắc Thần hiện ra vẻ đắc ý.
Còn điểm chú ý của rất nhiều nam thư sinh thì lại ở trên người của Nhạc Hồng Hương, có người trộm nhìn, có người thoải mái dò xét.
Cũng có người muốn bước tới chào hỏi, nhưng chú ý thấy quan hệ thân mật của Nhạc Hồng Hương và Lâm Bắc Thần, nhìn lại khí chất và dung mạo của Lâm Bắc Thần, trong lúc nhất thời, lần lượt đều tự ti mặc cảm, cũng không ai dám bước lên đáp lời. Bắt đầu leo núi.
Trên đường đi, cách mỗi ngàn mét, liền có thư xá, quán trà, quán rượu, cùng các cửa hàng nhỏ bán các sản phẩm có liên quan đến sách.
Lâm Bắc Thần vung tay lên, nhưng phàm là nhìn thấy thứ ưa thích, liền trực tiếp mua mua mua. Không có cách nào khác, ai bảo ca hiện tại có tiền chứ.
Mang theo bạn học nữ xinh đẹp đi dạo phố, không lẽ không nên triển hiện ra một chút năng lực tài lớn khí thô của bản thân sao?
"Nghe nói không? Lần này Thư viện Cầu Tri mở cửa núi triệu tập dự thi, đưa tới rất nhiều đệ tử thế gia của đại truyền thừa, thư cục, thư viện của chư đại giới tính trong Lệ Chí tinh hệ, cũng đều chọn phái ra đệ tử ưu tú nhất của mình tới tham gia tỷ thí" "Thư viện Cầu Tri mặc dù là thánh địa của Bác Sĩ đạo, nhưng mở cửa núi triệu tập dự thi, không phải mỗi năm một lần mọi năm đều có sao? Tại sao năm nay lại dẫn đến động tĩnh lớn như vậy?"
"Nghe nói chủ trì mở cổng núi triệu tập dự thi lần này, chính là lão viện trưởng Không Sơn Ánh Tuyền tiên sinh "Hả, Thư Đế Không Sơn Ánh Tuyền?"
"Không thể nào?"
"Các ngươi đều không biết cái này? Thư viện Cầu Tri đã sớm dán thông báo rồi mà, càng khiến người đọc sách điên cuồng hơn là, nghe đồn Thư Đế cố ý ở bên trong người trẻ tuổi, tuyển chọn ra mấy vị thiên kiêu, làm đệ tử thân truyền... Chậc chậc chậc, ngươi nói xem, tin tức như vậy truyền ra, đừng nói là người đọc sách bình thường, cho dù là những đệ tử đại thế gia kia, truyền nhân của đại thư cục, cũng đều điên cuồng"
"Đúng vậy, ta cũng nghe nói, lần này nữ bác sĩ của thư viện Thái Bình là Mộ Dung Thiên Giác, ghế đầu của thư viện Thiên Kiêu Sở Thanh Từ, Lý Quang Ngu của Đông Lâm thư xá, Tào Thư Vũ của Thượng Khí thư cục, Chu Trình Trình của Huyền Đăng Các, Kiều Thực Thực của Thư Sơn, Thi Nhân Thần của Học Hải... Những người đọc sách danh tiếng lừng lẫy này, đều đi tới Thư viện Cầu Trị, muốn tham gia cuộc thi nhập môn "Thật hay giả vậy? Vậy lần này mở cửa núi triệu tập dự thi sẽ rất náo nhiệt, tuyệt đối là long tranh hổ đấu. Dọc đường đi tới, tiếng nghị luận đối thoại tương tự, Lâm Bắc Thần nghe thấy không ít.
Trong đó có một số nam nữ trẻ tuổi, cố ý ở bên cạnh Lâm Bắc Thần và Nhạc Hồng Hương, bàn luận viển vông, muốn dùng loại phương thức này để thu hút sự chú ý của hai người, như vậy thì có thể tìm được cơ hội đáp lời.
Đáng tiếc chưa thể như ý nguyện.
Dù sao thì trai xinh gái đẹp đã nhìn thấy qua rất nhiều liếm cẩu, đã miễn dịch rồi.
Còn Lâm Bắc Thần cũng là thông qua một phen một lượt này mới hiểu được, chẳng trách xung quanh Vấn Sơn dòng người như dệt như vậy, thì ra trong đó còn có một tầng duyên cớ này. Thiên kiêu tranh hùng.
Huyền nữ tranh bá.
Chậc chậc chậc, thật sự chính là có trò hay để xem.
Cũng không biết Tần chủ tế có thể tới tham gia cuộc thi mở cửa núi chiêu sinh lần này hay không.
1277 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận