Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3015: Tìm được

Các cuồng tín đồ đã tiến vào Đế Hoàng thần điện trước đó, không ai còn sống sót. Sống không thấy người, chết không thấy xác.
Cho nên cái gọi là vinh quang này, thật ra là tai hoạ mà rất nhiều đệ tử quyền quý đỉnh cấp sợ hãi mà tránh xa. Còn Lý Trần Duyên lại nghĩ sao nói vậy.
Hắn lấy hành động thực tế để chứng minh cho sự trung thành tuyệt đối của bản thân đối với Đế Hoàng không phải chỉ là dừng lại ở lời nói, mà chân chính hoán vị với hành động.
Lý gia cũng bởi vậy mà nhận được khen ngợi. Tất cả mọi thứ vốn dĩ đều tiến hành giống như những gì mà ngoại giới mong muốn.
Nếu không có sự cố ngoài ý muốn, Lý Trần Duyên mặc dù một đi không trở lại, nhưng sẽ trở thành kiểu mẫu được tam đại cự đầu quyền thế đỉnh cấp tôn sùng, trở thành một ký hiệu vinh quang không ngừng được đề cập, trở thành sự tuyên dương của phía quan chức.
Nhưng sự cố ngoài ý muốn vẫn xuất hiện.
Lý Trần Duyên đi mà quay lại.
Hắn lấy thân phận đoàn trưởng, mang theo bốn mươi chín tên cuồng tín đồ, lần đầu tiên trong lịch sử từ trong thần điện của Đế Hoàng còn sống sót mà trở ra.
Đế quốc chấn động. Vốn cho rằng Lý Trần Duyên lại lần nữa mang đến một vinh quang đỉnh phong.
Ai mà biết, trong thời gian ngắn ngủi không đến mười canh giờ, Lý Trần Duyên cùng các chiến hữu đoàn viên của hắn liền từ anh hùng cao cao tại thượng, rơi xuống bụi bặm biến thành tội nhân phản bội đế quốc.
Lý gia bởi vậy mà gặp nạn.
Dưới sự vây quét của Ngự Lâm quân Huy Diệu thành, vinh quang lớn hơn nữa cũng đều sẽ trở thành tro bụi, nghe nói cuộc đại chiến ngày đó, có hai Tân tổ quân đội của Huy Diệu thành xuất thủ, còn gia chủ đời trước của Lý gia là Lý Diệu Nhật– cũng là một vị tân tổ duy nhất của Lý gia vẫn lạc trong cuộc chiến.
Sau khi bỏ ra cái giá to lớn, Lý gia lại giống như kỳ tích giết ra khỏi trùng vây, che chở cho tên phản quốc chạy trốn Lý Trần Duyên này, rời khỏi đế đô, bước lên con đường chạy trốn.
Dinh thự của Lý gia ban đầu, biến thành một mảnh đất khô cằn.
Không có ai đến.
Nơi này đã là mảnh đất bị vứt bỏ.
Cho dù là ban ngày, cũng không có ai xuất hiện.
Nhưng tối nay lại là ngoại lệ. Thân ảnh của Lâm Bắc Thần hoà vào bên trong hắc ám, vô thanh vô tức xuất hiện. Hắn đứng ở bên trong âm ảnh của thạch điện sụp đổ, thu liễm khí tức, dò xét chung quanh.
"Cho nên nói, thành viên hạch tâm của Lý phủ trốn bên ngoài là giả, ẩn núp ở bên trong tòa phủ đệ phế tích này là thật?"
Lâm Bắc Thần giơ ngón tay giữa lên vuốt vuốt mi tâm.
Mặc dù không biết Công Tôn Long Tuyền làm thế nào mà có được tin tức, nhưng hắn vẫn lựa chọn tin tưởng.
Từ sau khi đoàn cống phẩm trở về, tất cả mọi chuyện xảy ra, đều lộ ra quỷ dị và khác thường, Lý gia không hề bỏ trốn, mà là mạo hiểm ở lại, cũng không phải là không thể. Thậm chí nếu cân nhắc kỹ, lấy phương thức bóng đen dưới đèn mà ở lại nơi này, ngược lại là sự chọn lựa tốt nhất.
Ánh mắt của Lâm Bắc Thần tìm kiếm ở dưới ánh trăng.
Mà chính vào lúc này, trong lòng của hắn chấn động mãnh liệt, đã phát giác được cái gì đó.
Năng lượng nhẹ nhàng dao động từ đằng xa truyền đến.
Hư Không khuấy động nên gợn sóng nhàn nhạt.
Hai đạo nhân ảnh giống như quỷ mị, xuất hiện ở bên trong di chỉ của Lý phủ.
Tu vi của bọn hắn cực kỳ cường đại, dường như dung nhập vào trong hư không, cẩn thận che giấu khí cơ của bản thân, như thể sợ thu hút sự chú ý của người ngoài, hơn nữa mục tiêu rất rõ ràng, trực tiếp đi thẳng đến đoạn tây của phế tích, dừng lại ở trước mặt một bức tượng điêu khắc Võ Thần khổng lồ bị hủy diệt.
Pho tượng Võ Thần này vốn dĩ cao đến trăm mét, chạm trổ đẹp đẽ, chính là một trong những kiến trúc mang tính tiêu chí của Lý phủ, nghe nói là dựa theo hình tượng gia tổ Lý Thị mà tạo hình, nhưng bây giờ đã trở thành phế phẩm, bởi vì nền móng bị phá hủy, đã nghiêng ngã trên mặt đất, lại bị một đạo đao ý vô cùng đáng sợ chém thành hai đoạn, bên hông xuất hiện khe hở sai tầng, mặt cắt ngang của sai tầng lộ ra bóng loáng như gương.
"Chính là chỗ này"
"Thật sự là đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được chẳng tốn chút công phu.
Hai người sắc mặt mừng rỡ, thấp giọng giao lưu.
Một người trong đó, đưa tay lần lượt xoay tròn ấn trên hai chỗ mắt trái, tai phải của thạch tượng.
Ầm ầm.
Thạch tượng chấn động sụp xuống.
Nền móng chậm rãi di chuyển, lộ ra một cánh cổng thông đạo màu đen.
Hai người bóng người không kịp chờ đợi tiến vào.
Sau đó nền móng trở về hình dáng ban đầu, thông đạo biến mất.
Lâm Bắc Thần đi tới phía trước tượng đá sụp đổ này.
"Đây là cơ quan, không phải trận pháp"
Hắn cẩn thận quan sát.
Cơ quan không chứa dao động năng lượng, thuần túy dựa vào máy móc vật lí học, là một loại kỹ thuật rất nguyên thủy và hiếm thấy, không bao hàm ở trong hai mươi bốn đạo huyết mạch, bởi vì không ẩn chứa dao động năng lượng, cho nên rất dễ dàng bị cường giả võ đạo coi nhẹ.
Đây có lẽ là một trong những nguyên nhân Lý gia có thể trốn khỏi sự truy sát của Ngự Lâm quân?
Nhưng tuyệt đối không phải là toàn bộ.
Ngự Lâm quân chắc hẳn là sẽ không phạm sai lầm như vậy mới đúng.
Vậy hai người vừa rồi, lại từ đường nào mà đến chứ?
Lâm Bắc Thần trong lòng hơi động, chuyển bước tiến lên, dựa theo phương thức thao tác của hai người kia trước đó, làm lại một lần.
Ầm ầm.
Nền móng của cự thạch lại lần nữa chuyển dời.
Cổng thông đạo màu đen lộ ra.
Hắn tài cao gan cũng lớn, trực tiếp tiến vào bên trong.
Thuận theo thềm đá của đường hành lang, mới đi được vài chục bước, lối vào lại lần nữa bị thạch tượng tự động chuyển dời chặn lại, mà cũng chính vào khoảnh khắc này, Lâm Bắc Thần nghe được từ chỗ sâu phía dưới truyền đến tiếng hét giết.
"Ha ha, Lý Trần Duyên, ngươi quả nhiên là ở đây"
Trong đó một âm thanh khuấy động như sấm, cười ha ha, cực kì hưng phấn.
Điều này khiến Lâm Bắc Thần cũng hưng phấn theo.
Chuyến đi này không phải là không có kết quả.
1365 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận