Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2325: Đột phá

Vẻ mặt Lâm Bắc Thần cứng đờ.
Không nể mặt gì hết. Thôi bỏ đi.
Ta vẫn nên để Cẩu nữ thần Kiếm Tuyết Vô Danh trực tiếp nói với ngươi vậy.
Thông qua đoạn đối thoại trước đó, Lâm Bắc Thần đại khái có thể đánh giá địa vị Phần Thiên Vực chủ thấp hơn Kiếm Tuyết Vô Danh, thậm chí có thể là thuộc hạ.
Hắn triệu hoán điện thoại, mở Wechat lên, lập tức call video.
“Ding ding ding dong.."
Sau trọn vẹn bốn hơi thở, video vẫn chưa kết nối, tự động cúp máy. Đệt.
Mặt mũi Lâm Bắc Thần không khỏi tái trắng. Thời khắc mấu chốt Cẩu nữ thần lại mất liên lạc.
Hắn nghĩ nghĩ rồi cất điện thoại đi, nói: “Tiền bối, ta có một món lễ vật muốn tặng cho ngươi... Tuyệt đối đừng nên khách khí, nhất định phải đích thân kiếm tra và nhận lấy.
Sau đó hắn nâng mẫu 69 lên, lập tức bóp cò không chút do dự.
Đạn pháp được rót hoàng kim đấu khí thập thất giai vừa rồi còn một viên nữa.
Vèo.
Đạn pháp vọt thẳng ra ngoài, kéo theo làn khói phía sau đuôi.
“Đi mau"
Lâm Bắc Thần hét to.
Không mong mẫu 69 có thể giết chết được vục chủ, chỉ mong có thể phá bỏ khống chế của nàng đối với Thần Hi Hào, sau đó mọi người cùng nhau bỏ trốn mất dạng.
Ầm.
Đạn pháp bắn trúng một thứ gì đó, lập tức nổ tung. Trên mặt Lâm Bắc Thần lộ vẻ vui mừng như điên.
Hắn sợ nhất là Phần Thiên Vực chủ sẽ đánh bay đạn pháo 69 như đã đánh bay đạn AK47 trước đó.
Hiện giờ đạn pháp đã nổ tung, tuyệt đối không còn vấn đề nữa. Nhưng nháy mắt sau đó, Lâm Bắc Thần nhìn thấy cảnh tượng khiến hắn kinh ngạc nhất từ trước đến nay.
Đạo pháo nổ tung, gây nên dao động sóng xung kích hủy thiên diệt địa, coi như có cách cả nghìn mét, chính hắn cũng không nhịn được mà run rẩy, nhưng nữ nhân xinh đẹp cao hơn bốn mét kia cũng chỉ chậm rãi nâng tay lên, nhẹ nhàng nắm lấy, khiến năng lượng căng phồng lên do vốn đã nổ tung trước đó bóp chặt trở lại một lần nữa.
Lâm Bắc Thần: “"
Éc, oh my God.
Đây chính là cấp bậc vực chủ đây hả?
Hoa cúc của hắn lạnh lẽo từng cơn, biết rằng lần này gặp phải phiền phức to rồi.
“Nếu ngươi đã ra tay với ta, vậy thì...
Trên mặt Phần Thiên Vực chủ lướt qua nụ cười thản nhiên. Đúng thế.
Là ý cười.
Dường như nàng đã chờ đợi Lâm Bắc Thần xuất thủ từ sớm.
Bóp chặt năng lượng đạn pháo chứa hoàng kim đấu khí thập thất giai trở về trong bàn tay, hoàn toàn hấp thụ vào trong cơ thể, sau đó nàng hơi nhấc tay lên, vẫy một cái với Thần Hi Hào ở phía xa xa, cách đó nghìn mét.
Cảnh tượng đáng sợ xuất hiện.
Hư không trước mắt lập tức như bị hóa đá, co rút lại, một bàn tay to lớn đầy lửa dài cỡ trăm thước xuất hiện, sau đó đẩy phá từng lớp từng tầng chân không, màn chướng hư không vỡ vụn như lưu ly, nghiền ép về phía Thần Hi Hào.
Mà động cơ của Thần Hi Hào đã bị lực lượng khủng bố kia khóa chặt, vốn không thể nào di chuyển.
Nỗi tuyệt vọng từ chết chóc trong nháy mắt bao trùm trái tim tất cả mọi người. Trong chớp mắt đó, trong đầu Lâm Bắc Thần nhảy ra muôn vàn suy nghĩ, nhưng lại hoàn toàn không thể nghĩ ra bất kỳ phương pháp hữu hiệu nào để phá giải.
Hắn chưa từng gặp phải cường giả khiến người ta tuyệt vọng như thế bao giờ.
Mức độ lớn mạnh này đã vượt xa khỏi phạm vi lý giải.
Hồi còn ở Đông đạo Trấn Châu thần giới, đám chủ thần kia cũng có thể động một tí là gọi ra cự chưởng từ thiên khung. Vậy mà sức mạnh đó và một đòn này từ Phần Thiên Vực chủ trước mắt vốn không thể nào đánh đồng được.
Giống như ngươi có thể tay không nhẹ nhàng ấn lên thành hình bàn tay trong đống cát, nhưng tuyệt đối không thể nào tay không để lại bất kỳ một dấu vết nào bên trên sắt thép đó. Giống như đậu hũ có nhiều cũng không thể nào đập vỡ được sắt thép.
Đám Chủ thần kia tiến vào Hồng Hoang hư không, có lẽ không sống nổi quá ba mươi hơi thở. Nhưng Phần Thiên Vực chủ không những hoàn hảo sống sót trong hư không mà còn thi triển ra lực lượng, lại còn giam cầm hư không, khiến Lâm Bắc Thần sinh ra cảm giác tuyệt vọng.
Trong chớp nhoáng đó, tốc độ thời gian chảy đi, cứ như trở nên vô cùng chậm chạp. Lâm Bắc Thần có thể nhìn thấy rõ ràng biểu cảm của mỗi người bên cạnh mình.
Vẻ mặt biểu cảm của đám người Lăng Thái Túc, Lăng Linh Linh biến hóa, giống như đang thả chậm, mỗi một đường cong cơ bắp đều vì sự sợ hãi trong lòng mà chậm rãi lan ra, con ngươi trong đôi mắt càng dần co rụt vào...
Phản ứng của Tần Chủ tế là gần như ngay lập tức nhào về phía hắn, muốn cản ở trước người hắn.
Trên mặt Quang Tương hiện rõ vẻ hoảng sợ, cũng đang vọt về phía Lâm Bắc Thần, động tác ngồi hệt như Tần Chủ tế.
Lông tóc toàn thân Tra Hổ lập tức dựng cả lên, xù lông cứ như con nhím có đường vân hoàng kim vậy.
"A a a..."
Lâm Bắc Thần điên cuồng hét lên.
Hắn chỉ cảm thấy chân khí trong cơ thể đang điên cuồng phun trào.
Tựa như một chiếc lò xo, sau khi bị đè nén đến cực hạn sẽ bắt đầu bộc phát một loại phản lực cường đại.
Răng rắc răng rắc.
Dường như có thứ gì đó đã vỡ vụn trong nháy mắt. Liên tục bốn tiếng.
Đột phá rồi. Mình đột phá rồi.
Chân khí hỗn độn quy nguyên trong cơ thể điên cuồng phun trào. Một ý niệm, thăng liền bốn cấp. Từ ngũ giai đỉnh phong, tiến thẳng vào cửu giai đỉnh phong.
Đại tông sư cửu giai.
Thêm bước nữa chính là tông sư thập giai đỉnh phong.
Là có thể tấn thăng cấp bậc lãnh chúa.
Chỉ một thoáng, năng lượng triều tịch tinh hà trong vũ trụ hư không ở chung quanh điên cuồng vọt về phía cơ thể của hắn, mỗi một lỗ chân lông toàn thân đều đang tham lam hấp thụ loại lực lượng này.
Trên mặt Lâm Bắc Thần hiện lên vẻ vui mừng như điên. Đồng thời, trong lòng cũng nảy lên một cái nghi vấn. Vì sao chỉ có mình hành động như thường bên trong thời gian với tốc độ chảy trở nên chậm đi, còn những người khác lại cứ như ốc sên lâm vào đầm lầy, đến cả một chưởng đầy lửa lăng không đè ép của Phần Thiên Vực chủ, cũng không ngoại lệ?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lúc này... 1120 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận