Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2994: Ai cứu ngươi?

Bốp.
Lâm Bắc Thần dùng lực dẫm xuống. Trực tiếp dẫm nát cái đầu của Chu Sướng.
“Một cái tay ăn chơi, thật sự cho rằng bổn cục trưởng không dám giết ngươi?” Hắn cười gằn một tiếng.
Loại người này chính là ngu xuẩn, cho rằng có người nhà chống lưng, bị người khác uy hiếp tới sinh mệnh còn dám mở miệng uy hiếp, mà không biết rằng trên thế giới này có một số người tàn nhẫn không thích bị uy hiếp. Toàn bộ trong ngoài từ đường yên tĩnh như chết hết.
Những tên Hắc Ám Thu Cát Giả vốn dĩ còn muốn phản kháng, lúc này hoàn toàn bị dọa choáng váng, một đám vứt bỏ binh khí trong tay, quỳ trên mặt đất, hoàn toàn từ bỏ phản kháng.
Ý chí của bọn họ bị một kiếm, một chân kia trực tiếp phá hủy.
Ngày thường vênh mặt nhìn đời, quen lấy thế áp người, quen rằng chỉ cần nói ra danh hiệu là có thể khiến cho đối thủ có thực lực mạnh hơn mấy lần kinh hoảng thất thố mà nhận mệnh, đột nhiên gặp được đối thủ vừa tàn nhẫn vừa kiêu ngạo hơn rất nhiều, tốc độ hỏng mất của bọn họ còn nhanh hơn so với tưởng tượng mất trăm lần.
“Đa tạ ân cứu mạng của đại nhân, tại hạ.."
Tần Hòa Luật sửa sang lại vẻ bề ngoài, tiến lên hành lễ, khom người muốn cảm ơn.
“Ai cứu ngươi?"
Lâm Bắc Thần trực tiếp vô tình mà đánh gãy: “Bổn cục trưởng là tới bắt ngươi... Ha ha, dám phản quốc, bắt lấy các ngươi, công lao đều là của ta.
Tần Hòa Luật ngây ngẩn cả người.
Tên cục trưởng gọi là Lý Thiếu Phi này, làm những việc này không phải vì cứu người, mà chỉ là vì cướp đoạt công lao, mà giết chết Chu Sướng?
Lâm Bắc Thần ném áo choàng lên người Tần Bàn quần áo rách nát, che lại thân thể mềm mại của nàng.
“Người tới, mang tất cả đi, nhốt vào trong đại lao"
Hắn gác tay sau lưng, nói: “Không có mệnh lệnh của ta, ai cũng không thể đưa đám người này đi.
“Vâng"
“Truyền lệnh của ta, bốn người này là phạm nhân quan trọng, chiếu cố cẩn thận cho ta, không có sự cho phép của ta, không được dùng hình phạt.
“Vâng"
“Kế tiếp, đi Lý gia, Lý Trần Duyên – công lao đặc biệt biết đi lại này, tuyệt đối không thể để người khác cướp mất rồi"
“Vâng"
Dưới ánh nhìn nghẹn họng trân trối của bốn người Tần gia, Lâm Bắc Thần vội vã đi đoạt công lai.
Tần Nhược bị cùm bằng Tinh Liêu, trong lòng lại như có suy tư gì.
Không biết tại sao, nàng luôn cảm thấy hình như từng nhìn thấy Lý cục trưởng này ở nơi nào.
Lý phủ.
Khi Lâm Bắc Thần dẫn người chạy đến, nơi này đã trở thành một mảnh đất khô cằn phế tích.
Dã hỏa đang thiêu đốt.
Từng cỗ thi thể đang được tẩm liệm.
"Đại nhân, chúng ta tới trễ rồi"
Trương Uy hỏi thăm đặc vụ theo dõi ở bên ngoài Lý phủ, tranh thủ thời gian đi tới báo cáo, nói: "Là Ngự Lâm Quân của Huy Diệu thành kê biên tài sản Lý gia cùng quân hộ vệ của Lý gia đã nảy sinh chiến đấu kịch liệt, toàn bộ Lý phủ đều hóa thành phế tích, Ngự Lâm quân cũng bị tổn thất không nhỏ, nhưng các thành viên chủ chốt của Lý gia bao gồm tên phản quốc Lý Trần Duyên kia, đã thành công phá vây thoát đi rồi"
Thoát đi rồi?
Không bị bắt tại trận.
Trong lòng của Lâm Bắc Thần hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Trong tin tức xấu có tin tức tốt.
"Lý gia lại có thể đào tẩu dưới sự vây quét của Ngự Lâm Quân?"
Hắn nhìn về phía Trương Uy, nói: "Thế lực của Lý gia này rất mạnh sao?"
Trương Uy vội vàng bẩm báo nói: "Gia chủ Lý gia là Lý Anh, chính là nguyên lão của nghị viện Thần Thánh, dưới gối có tứ tử, con trai trưởng là quân đoàn trưởng cấp một của Huy Diệu thành, nhị nhi tử là môn đồ của Huyết Ma Thủy tổ, tam nhi tử là Kiếm chủ của đại tông Huyễn Kiếm Lưu Đế Tinh, Tứ nhi tử nghe nói là một tên hoàn khố, nhưng tuấn mỹ vô song, rất có tài tình, đã từng được người ta gọi là đệ nhất mỹ nam tử của đế đô, tinh thông thi từ ca phú, ở bên trong đế đô có ba vạn nhân tình, đều là danh viện của đại tộc hào môn, Lý gia ở đế đô có thể nói là đại tộc đỉnh cấp, ảnh hưởng sâu xa, lần này nếu không phải nội các, nghị viện cùng Huy Diệu thành đồng thời ra phán quyết, đổi lại là bất kỳ người nào khác, cũng không động được đến Lý gia...còn tội nhân phản quốc Lý Trần Duyên, chính là nhi tử ruột của hắn"
Trên trán của Lâm Bắc Thần rủ xuống một loạt hắc tuyến.
Bên trong bốn nhi tử này, có một người không thích hợp lắm.
Thì ra tên đệ nhất liếm cẩu Đế Hoàng Lý Trần Duyên này, cha của hắn, bên cạnh lại có vô số liếm cẩu.
Mỹ nam tử thì có thể muốn làm gì thì làm sao?
Ngươi nhìn ta xem, có còn kẹp roi lên làm người không.
"Lý gia trốn tới nơi nào, có tin tức gì không?"
Lâm Bắc Thần truy hỏi.
Trương Uy nói: "Chạy theo hướng tây, trinh sát của chúng ta mất dấu rồi, nhưng mà dựa vào phỏng đoán, là phải thoát khỏi đế đô, tam nhi tử tông môn Huyễn Kiếm Lưu đi Tây Phương tìm nơi nương tựa ... Đại nhân, chúng ta có tiếp tục truy đuổi không?"
Hướng tây sao?
Lâm Bắc Thần nhìn phủ đệ hoang vu tàn phá trước mắt, trong lòng hơi suy nghĩ một lát, nói: "Không đuổi theo nữa, Lý gia nội tình hùng hậu, chúng ta mà đuổi theo, có lẽ không bắt được người, còn tổn thất nặng nề, chi bằng bắt những người khác trước, dù sao cũng có khoảng chừng bốn mươi chín người, bắt được một nửa thì xem như thắng"
Thế là, Lý cục trưởng không chối từ vất vả, mang theo thuộc hạ như lang như hổ của hắn, ngay lập tức bắt đầu đoạt đầu người ở trong phạm vi toàn thành.
Rất nhiều lần đều là trực tiếp vượt khu quản hạch bắt người.
Đợi đến khi trời sáng, trong đại lao của Đặc Pháp Cục, đã nhốt hai mươi lăm người nhà của các cuồng tín đồ đoàn cống phẩm bị gắn cho cái tội phản quốc.
Hiệu suất như vậy, có thể gọi là khủng bố.
Thứ mà Lâm Bắc Thần quản lý chẳng qua cũng chỉ là một trong hai mươi ba tổng cục cấp hai của Đặc Pháp Cục khổng lồ mà thôi, lại giành lại một nửa Đơn đặt hàng trở lên trong toàn bộ bốn mươi chín cái... Loại năng lực nghiệp vụ này, khiến cho những đồng liêu khác gọi thẳng thật sự là đỉnh cao con mẹ nhà hắn. Nhìn đã là đại lão tràn trề, Lâm Bắc Thần sờ lên cằm, phát ra tiếng cười quái dị kiệt kiệt kiệt kiệt.
"Cẩu đặc vụ, không thể chết yên "Lý Thiếu Phi, ngươi thị phi bất phân, sớm muộn gì cũng bị loạn đao phân thân" "Đặc Pháp Cục không có người nào là không phải đồ tể."
"Lý Thiếu Phi táng tận lương tâm "Súc sinh, sự nghiệp to lớn của đế quốc Thần Thánh Nhân tộc ta sắp bị hủy ở trong tay của đám nanh vuốt chó săn các ngươi"
Sau hàng rào, vô số người ánh mắt thù hận nhìn chằm chằm vào Lâm Bắc Thần, cả đám đều đang chửi ầm lên, hận không thể lột da ăn thịt uống máu bọn hắn để giải mối hận trong lòng.
1316 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận