Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3010: Tự nằm vào Ầm ầm đùng.

Dao động năng lượng đáng sợ. Kiếm quang bạo tràn.
Trương Uy và Mã Hán chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, thân hình bay ngược ra ngoài, nặng nề ngã xuống mặt đất, tứ chi tàn phế, cánh tay cầm kiếm đều bị chém đứt...
Bốn nữ tử đeo kiếm xuất chiêu tàn nhẫn vô tình. Từng đạo kiếm quang lập lòe.
Từng bóng dáng đặc vụ bay ngược ra ngoài.
Tay cut.
Chân gãy.
Mắt bị khoét.
Tay bị chém.
Bốn nữ tử đeo kiếm này đều là Cận Đế cảnh, kiếm thuật tinh tuyệt.
Các nàng chưa giết người.
Mà chỉ đang phế người thôi.
Trong kiếm ý còn ẩn chứa năng lực ăn mòn đáng sợ, khiến thương thế hoàn toàn khó mà khép lại được.
Nhưng thủ đoạn tàn khốc và lạnh lùng như thế chẳng những không khiến đám đặc vụ sợ hãi, trái lại còn kích phát lửa giận cùng chung mối thù của bọn họ, kích động sự hung hãn máu me của bọn họ, khiến bọn họ như biến thành thủy triều điên cuồng ập đến bốn nữ hầu kia. Vèo vèo vèo.
Ầm ầm ầm.
Máu tươi bay tung tóe.
Bóng người ngã như rạ.
Mùi máu tươi trộn lẫn với tiếng kêu rên thảm thiết vờn quanh hư không.
“Ngăn bọn họ lại.
“Có chết, cũng phải chết trước của nhà lao.
Nhóm đặc vụ như tre già măng mọc, từng kẻ một hung hãn không sợ chết điên cuồng xông lên, như thiêu thân lao đầu vào lửa, có chết vẫn không từ bỏ.
Khóe mắt Trương Uy và Mã Hán như nứt ra.
Nhưng bọn họ đã trọng thương, bò dậy còn không nổi.
Trong chớp mắt.
Gần như tất cả đặc vụ đều đã ngã xuống trong vũng máu.
Tay cụt tay gãy, thiếu tay thiếu chân.
Máu tươi tụ lại thành từng vũng, phản chiếu bóng người của bốn nữ hầu bước trong vũng máu cùng với thanh trường kiếm rét lạnh trong tay.
Thực lực giữa đôi bên tuyệt đối chênh lệch rất lớn, để dũng khí và máu thịt so với chiến lực thì hoàn toàn khó mà chống lại nổi.
Nữ tử đeo kiếm xuất thủ đầu tiên, sắc mặt lãnh đạm, lòng bàn chân dính máu tươi, giẫm lên mặt Trương Uy, từ từ dùng sức, khiến mặt mũi Trương Uy vặn vẹo biến dạng...
Vào lúc này.
“Dừng tay"
Từ phía xa truyền đến tiếng hô hào. Bóng người lóe lên.
Là Triệu Thư và Vương Sướng cuối cùng đã chạy đến.
Hai người tuân theo mệnh lệnh của Lâm Bắc Thần, đến trụ sở Đặc Pháp Cục khu Thái Kim trước một bước để áp giải phạm nhân. Nhưng bọn họ không ngờ sẽ nhìn thấy cảnh tượng thế này.
Nhìn thấy tất cả những gì xảy ra trong ngoài đại sảnh, hai người giật cả mình.
“Lão Mã, xảy ra chuyện gì thế này?"
Triệu Tư đến đỡ Mã Hán lên.
Vương Sướng rút trường kiếm ra khỏi vỏ, chỉ về phía nữ tử đeo kiếm, thần sắc nghiêm nghị, nói: “Nơi này là Đặc Pháp Cục, các hạ hành động thế này, chẳng lẽ muốn khai chiến với Đặc Pháp Cục ta hay sao?"
“Ngươi có thể đại diện cho Đặc Pháp Cục?”Nữ tử đeo kiếm nở nụ cười lạnh, dưới chân lại phát lực lần nữa. Rắc rắc.
Là tiếng xương sọ Trương Uy nứt vỡ.
Vương Sướng cố nén cơn giận, nói từng câu từng chữ: “Lý Thiếu Phi đại nhân đã thăng chức lên làm Phó tổng cục trưởng Đặc Pháp Cục, hai người chúng ta phụng mệnh quay về đưa tin... Ngươi khi nhục tâm phúc ái tướng của Phó tổng cục như thế, Phó tổng cục đại nhân biết được sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Nữ tử đeo kiếm giật mình, vô thức quay đầu nhìn về phía Bạch Thiển Tuyết. Bạch Thiển Tuyết cũng hơi ngạc nhiên.
Lý Thiếu Phi trở thành Phó tổng cục Đặc Pháp Cục?
Chợt khóe miệng nàng ta lộ ra nụ cười mỉa.
Phó tổng cục Đặc Pháp Cục, số lượng nhiều như lông trâu.
Nhưng trên cơ bản đều là hạng người hữu danh vô thực, không nắm được quyền lực gì trong tay, không cách nào điều động được bất kỳ tài nguyên gì ở Đặc Pháp Cục. Chẳng qua chỉ để hù dọa người ngoài không biết nội tình bên trong mà thôi.
Quyền lực thật sự của Đặc Pháp Cục đều tập trung vào trong tay một mình Lê Hoằng Nghị.
Tên Lý Thiếu Phi này, chỉ sợ đã dùng tiền bạc của cải mà khi trước điên cuồng xét nhà cướp bóc trước đó mua chức vị Phó tổng cục rồi. Dù sao hiện giờ Lê Hoằng Nghị đã sớm không còn là Tổng cục trưởng chí cao luôn chăm lo quản lý Đặc Pháp Cục nữa.
“Nếu Lý Thiếu Phi đã là Phó cục trưởng.
Trên bộ mặt xinh đẹp tuyệt trần của Bạch Thiên Tuyết hiện ra nụ cười thản nhiên: “Vậy bổn quan sẽ tặng cho hắn một phần lễ gặp mặt... Giết"
Một chữ giết kinh tâm động phách.
Sát ý sâu bên trong ánh mắt nữ tử đeo kiếm tăng vọt, đột nhiên nhấc chân, sau đó đạp mạnh xuống.
Mắt thấy Trương Uy vốn đã trọng thương khó thoát được tai kiếp, hai người Triệu Thư, Vương Sướng không kịp cứu viện.
Nhưng đúng lúc này...
Vèo.
Một luồng kiếm quang phá không mà tới.
Phụt.
Trong âm thanh khẽ khàng vang lên, đầu của nữ tử đeo kiếm bị kiếm quang xuyên thủng, bất ngờ nổ tung, hóa thành một mảng huyết vụ đỏ trắng, tản ra trong không khí.
Còn thân thể của nàng ta thì vẫn đứng vững yên tại chỗ, duy trì tư thế nhấc một chân lên. Nhưng trong chớp mắt vừa rồi, chân khí và sinh cơ trong cơ thể hoàn toàn tán loạn, tan biến.
Biến hóa ngoài ý muốn này làm kinh động tất cả mọi người.
“Kẻ nào làm càn ở Đặc Pháp Cục?"
Giọng nói trong trẻo vang lên.
Giọng nói này đối với người của Đặc Pháp Cục mà nói rất đỗi quen thuộc. Trong nháy mắt sau đó, nhóm đặc vụ bị tàn tật gần như liền rơi nước mắt.
Đây là loại phản ứng trời sinh kỳ quái nhất của con người.
Rất nhiều người khi đối mặt với kẻ địch, dù là chịu đủ tra tấn cũng sẽ không cầu xin tha thứ một tiếng nào hay rơi một giọt nước mắt. Nhưng khi người thân thiết và tin cậy nhất với họ đột nhiên xuất hiện an ủi một câu, bọn họ sẽ uất ức chảy nước mắt ngay lập tức.
Đối với đám người đặc vụ này mà nói, bây giờ Lâm Bắc Thần chính là bầu trời của bọn họ, là trụ cột tinh thần của bọn họ, là người thân thiết nhất và cũng tin cậy nhất của bọn họ.
Cuối cùng Lâm Bắc Thần cũng đến rồi.
Hắn mặc quan bào Phó tổng cục màu trắng trên người, thân hình cao gầy, vai rộng, toàn thân tỏa ra khí thế mạnh mẽ, như là thần chỉ hành tẩu giữa trần thế, xuất hiện bên trong đại sảnh.
1171 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận