Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2450: Chủ động tới cửa

"A...
Lâm Bắc Thần đứng dậy, duỗi lưng một cái, lại tùy ý tiến hành ngồi xổm sâu mấy lần, bình phục tuyến tiền liệt một chút, tính toán thời gian, trên mặt lộ ra một tia kỳ quái: "Sao vẫn còn chưa đến chứ?"
Đám người Tằng Giang, ngay lập tức cũng lấy lại tinh thần.
Đúng vậy.
Đằng đẵng một canh giờ trôi qua, trong ngục giam xảy ra chuyện lớn như vậy, các đại nhân vật của Lang Khiếu thành, ví dụ như nghị trường cấp hai Lâm Tâm Thành đứng mũi chịu sào, sao còn chưa chạy đến chứ?
Không lẽ là trong nhà có người chết?
Trên đường xảy ra tai nạn xe?
Lâm Bắc Thần quyết định chờ thêm đã.
Dù sao cũng không phải tất cả mọi người đều có thể làm nhanh giống như hắn, vẫn phải cho người ta một chút cơ hội khoan dung.
Lỡ như Lâm Tâm Thành đang trên đường đuổi tới gặp phải kẹt xe thì sao chứ?
"Đi, đem toàn bộ hồ sơ thẩm phán trong ngục giam, trong vòng hai năm trước đó, toàn bộ đều lấy ra đi... Ta xem giải buồn một chút."
Lâm Bắc Thần lại nói.
"Vâng."
Tằng Giang không chút do dự chấp hành trăm phần trăm.
Lâm Bắc Thần xoay người lại đến bên giường của Phong Hướng Bắc và Tần Mặc Ngôn, cẩn thận kiểm tra, phát hiện chuyển biến không tốt như mong muốn, suy đoán đại khái là dược vật được mua qua Internet mặc dù đã trải qua ma cải, nhưng nếu như thuốc không đúng bệnh thì cũng khó có thể có hiệu quả, trong lòng lẳng lặng thở dài một hơi.
Lại một canh giờ trôi qua.
Lâm Bắc Thần dùng tốc độ giống như gió mát lật sách, đã dễ dàng xem hết toàn bộ hồ sơ thẩm phán.
Bên ngoài vẫn không có bất cứ động tĩnh gì truyền đến.
Náo loạn ra động tĩnh lớn như vậy, lão tặc Lâm Tâm Thành này, vậy mà cũng ngồi vững được.
Không lẽ là sợ rồi à?
Lâm Bắc Thần giơ ngón tay giữa lên vuốt vuốt mi tâm, chậm rãi đứng dậy, duỗi lưng một cái, nhìn về phía Tằng Giang, nói: "Ngoại trừ Phong Hướng Bắc và Tần Mặc Ngôn ra, những người khác của Lưu Uyên Linh lộ bây giờ đang ở đâu?"
Bên trong tất cả hồ sơ nhìn thấy vừa rồi, đều không hề đề cập đến Lăng Thái Tức, Lăng Linh Linh cùng với cao thủ cường giả của tất cả các đại gia tộc khác, khiến cho Lâm Bắc Thần có hơi thất vọng.
"Hồi bẩm đại nhân, tiểu nhân chỉ biết là đoàn đào vong của Lưu Uyên Linh lộ quả thật là đã tới Thiên Lang giới tinh, nhất là Kỳ thân vương cùng Hoàn Châu công chúa của Canh Kim thần triều đã từng hiện thân, một lần dẫn tới oanh động, nhưng mà sau này hai vị đại nhân này vội vàng rời đi, những người khác của đoàn đào vong không rõ tung tích"
Tằng Giang vội vàng đem tất cả tin tức mà bản thân biết rõ đều bẩm báo kỹ càng. Lâm Bắc Thần gật đầu, nói:
"Ngươi giúp ta lưu ý tin tức về phương diện này, một khi có bất kỳ dấu vết nào để lại, lập tức báo cáo với ta"
Tằng Giang vui mừng khôn xiết, phịch một tiếng quỳ một chân trên đất, vô cùng cung kính nói: "Vâng, đại nhân xin yên tâm, tiểu nhân nhất định làm hết khả năng, nhất định không hổ thẹn". Hắn biết, bắt đầu từ giờ khắc này, bản thân mới xem như là thật sự bước vào pháp nhãn của Bạo Đầu Kiếm Tiên.
Lâm Bắc Thần lại nhìn về phía Tất Vân Đào, nói: "Nói một chút xem, nhìn lâu như vậy, nghe nhiều như vậy, hiện tại có suy nghĩ gì?"
Tất Vân Đào trầm mặc không nói.
"Không muốn nói, hay là không dám nói?"
Lâm Bắc Thần lại ép hỏi.
Tất Vân Đào ánh mắt phức tạp, cắn răng, nắm thật chặt trảm đao hẹp dài hắc sắc bên hông, mấy lần muốn nói lại thôi, vẫn là không nói một lời.
"Hèn nhát"
Lâm Bắc Thần mắng một câu.
Tất Vân Đào trong cổ nổi gân xanh, trên trán hiển hiện ra chữ '#' mà đen, nhưng cuối cùng vẫn cúi đầu, một chữ cũng không nói.
"Đi"
Lâm Bắc Thần quay người bước ra khỏi hình thất.
Tằng Giang ngay lập tức sai người mang giường của Phong Hướng Bắc và Tần Mặc Ngôn đang trong hôn mê, hấp tấp đi theo phía sau.
Một đoàn người rất nhanh sau đó đã ra khỏi ngục giam của cục chấp pháp.
Không khí trong lành, gió hơi lạnh.
Sắc trời vừa vặn.
Còn một khoảng thời gian nữa, trời mới tối.
Lâm Bắc Thần duỗi cái lưng lười nhát to to, sau đó sải bước đi về phía đường phố.
"Đại nhân, ngài đây là muốn đi đâu vậy?"
Tằng Giang đi theo ở phía sau, tò mò hỏi.
"Còn có thể đi đâu được chứ? Đương nhiên là đi tìm Lâm Tâm Thành" Lâm Bắc Thần thản nhiên nói: "Hắn không tìm đến ta, ta không thể làm gì khác hơn là đi tìm hắn, tổn thương bằng hữu của ta, còn muốn tính toán ta, cái loại chết tiệt như vậy, ta thật sự là bị dọa đến mức ăn ngủ không yên" Sắc mặt của Tằng Giang biến đổi lớn, không thể nào tin nổi nhìn Lâm Bắc Thần.
Điên cuồng như vậy sao?
Muốn trực tiếp đánh đến tận cửa?
Văn phòng tòa nhà nghỉ trưởng cấp hai của Lâm Tâm Thành lại được xưng là "Thành Tâm lâu, ngoại trừ mấy người được tín nhiệm nhất ra, còn có ba ngàn môn khách khác, từng người một đều là cường giả có tuyệt kỹ trong người, bất cứ lúc nào cũng nguyện ý phục vụ quên mình vì Lâm Tâm Thành, dưới sự kinh doanh nhiều năm của hắn, các loại tinh trận tầng tầng bảo vệ trong ngoài Thành Tâm lâu, vững như thành đồng, nhưng mà bên trong toàn bộ Tử Vi tinh khu cũng đều nổi danh là đầm rồng hang hổ.
"Ngài... Cứ như vậy mà đánh đến tận cửa sao?"
Tằng Giang dùng ngữ khí rất uyển chuyển nhắc nhở, nói: "Lâm Tâm Thành đã kinh doanh nhiều năm, thế lực ngập trời, lúc này nhất định là trận địa sẵn sàng đón quân địch."
"Nói có lý" Lâm Bắc Thần trầm ngâm suy nghĩ.
Tằng Giang trong lòng vui mừng.
Nhưng đột nhiên lại nghe thấy trong giọng nói của Lâm Bắc Thần mang theo vẻ hưng phấn, nói: "Vừa hay trảm thảo trừ căn một tổ.
Tằng Giang: =.
1185 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận