Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2168: Làm chó của ta

Một bóng người mái tóc màu chàm xấu xí như quỷ mị xuất hiện.
Hắn ngưng trệ trên hư không, gương mặt cười như không cười, ngửa đầu nhìn kiếm vũ mênh mông như đại dương bên dưới, không hề sợ hãi.
Lâm Bắc Thần chú ý, trong tay hắn còn mang theo một người.
Chính là lão giả áo đen tóc xám Thanh Phù.
Cường giả thiên ngoại biểu hiện cường thế trước đó lại bị gã thanh niên trẻ tuổi xấu xí nắm như nắm một gốc hành, gương mặt tràn ngập sự sợ hãi nhưng lại không dám giãy dụa, bên trong ánh mắt ẩn hiện vẻ cầu xin tha thứ.
Kiếm vũ đầy trời bao trùm tập sát.
Gã thanh niên xấu xí không nhanh không chậm giơ tay phải lên, lòng bàn tay hướng ra ngoài, năm ngón tay cong lại giống như trảo.
Một sức mạnh không thuộc về giới này bỗng nhiên nở rộ. Oành.
Khí cơ phóng ra.
Con người Lâm Bắc Thần đột nhiên co lại.
Hình ảnh đáng sợ xuất hiện.
Chỉ thấy mưa kiếm Hỗn Độn Quy Nguyên Khí giống như gặp phải nam châm, bị sức mạnh kia dẫn dắt, thay đổi quỹ tích, tập trung cách lòng bàn tay mười mét, cuối cùng bị bóp thành một luồng năng lượng đường kính ba mét.
Vạn Kiếm Sinh bị gã thanh niên xấu xí dùng phương thức không thể tưởng tượng nổi phá hủy.
“Đúng là ngoài ý muốn”
Khóe miệng gã thanh niên xấu xí hiện lên nụ cười khẽ.
Lời còn chưa dứt, lòng bàn tay hắn bỗng nhiên nắm lại.
Hỗn Độn Quy Nguyên Khí trong nháy mắt bị áp súc, biến thành một quả cầu năng lượng sáng chói to bằng quả vải, xoay tròn rơi vào lòng bàn tay của hắn, bị hắn nuốt vào trong miệng.
Trong lòng Lâm Bắc Thần sinh ra báo động.
Thủ đoạn đáng sợ.
Đây là một cường giả thiên ngoại. Thân phận địa vị tuyệt đối cao hơn Quỷ Đồng Tử và Thanh Phù. Mẹ kiếp.
Hắn chọc vào ổ người thiên ngoại sao?
Lâm Bắc Thần thôi động thế công đến đỉnh phong, ngưng thần quan sát, cũng không nóng lòng tấn công, âm thầm dò xét tu vi chiến lực người bên cạnh.
Nếu thật sự không được... Cũng chỉ có thể vậy dụng át chủ bài tuyệt mệnh U Minh Tuyệt Cảnh. Lúc trước, hắn không mở ra Luân Hồi Tuyệt Cảnh là vì sợ sau khi kéo đối thủ vào tiểu không gian xong, hắn không lo được bên ngoài. Nếu chẳng may có càng nhiều cường giả thiên ngoại vây công Tần chủ tế, trước sau sẽ đều khó khăn.
Hơn nữa, sát kỹ áp đáy hòm này tiêu hao năng lượng rất lớn, vì thế, không đến thời khắc mấu chốt, hắn không thể thi triển.
Những thế cục bây giờ đã thay đổi.
Gã thanh niên xấu xí có mái tóc màu chàm râu quai nón trước mắt mang đến cho Lâm Bắc Thần áp lực lớn hơn Thanh Phù và Quỷ Đồng Tử, khiến cho hắn không khỏi cảm thấy hoảng sợ, run rẩy. Hắn sợ mình không thắng được.
Tiếng gió rít gào.
Tần chủ tế bước đến bên cạnh Lâm Bắc Thần, sóng vai với hắn. Thương thế của nàng đã khỏi hẳn hơn phân nửa.
“Ngươi khiến bổn công tử cảm thấy ngoài ý muốn"
Ánh mắt gã thanh niên xấu xí nhìn chằm chằm Lâm Bắc Thần, giống như đang nhìn một vật phẩm: “Ở cái địa vực hoang phế bị vứt bỏ này lại có thể sinh ra loại người thú vị giống như ngươi, chậc chậc chậc, có thể thấy được thế giới đại thiên không thiếu cái lạ... Người tên gì?”
“Ngươi tên gì?”
Lâm Bắc Thần lạnh giọng hỏi.
“Ta?"
Gã thanh niên xấu xí nở nụ cười ưu việt: “Ta là tồn tại vượt qua người thế giới này của các ngươi, là sinh mệnh cao đẳng mà người không cách nào với tới. Ngươi không cần, cũng không xứng biết tên của ta. Người chỉ cần biết người rất may mắn, vì ta đã nhìn trúng người”
? ?"
Gay à?
Lâm Bắc Thần cảnh giác nói: “Ta hoàn toàn không có hứng thú đối với nam nhân. Loại nam nhân trang bức dầu mỡ như ngươi, nếu bây giờ người lập tức thối lui, để ta hủy đại trận luyện hóa đại lục, ta có thể miễn cưỡng cân nhắc ăn một bữa cơm, xem một bữa phim với ngươi."
Trên đùi chịu một đao tính là gì?
Lâm Bắc Thần ta vì sinh linh đại lục, chuẩn bị bán nhan sắc, thử hỏi trên thế giới này còn ai vĩ đại hơn ta?
Dư quang lóe lên trong mắt Tần chủ tế.
Đối diện.
Gã thanh niên trẻ tuổi xấu xí hơi cau mày, hoàn toàn không hiểu mấy lời nói điên khùng đó, chỉ cười lạnh: “Loại sinh vật để tiện giống như ngươi không có tư cách ngồi chung yến hội với ta. Người quỳ xuống cầu xin tha thứ, ta có thể rũ lòng từ bi thu người làm chó của ta"
Lâm Bắc Thần giờ mới hiểu được ý của đối phương.
“Ngươi muốn ăn quả đào à... Biến đi, đồ xấu xí"
Hắn thẹn quá hóa giận nói.
Mắt Tần chủ tế nheo lại giống như vành trăng khuyết, khóe miệng nhếch lên nụ cười.
“Đúng là không biết điều Gã thanh niên xấu xí cười lạnh: “Côn trùng ếch ngồi đáy giếng, người hoàn toàn không biết thế giới bên ngoài lớn bao nhiêu. Đừng tưởng rằng ngươi có thể đánh bại hai thuộc hạ của ta thì có thể khiêu chiến sinh linh cao đẳng. Loại tiện bộc giống như ngươi, bên cạnh ta có rất nhiều..”
Nói xong, bàn tay đang nắm Thanh Phù đột nhiên phát lực.
“Công tử tha mạng Thanh Phù ý thức được điều gì, vội lớn tiếng cầu xin tha thứ.
Nhưng tiếng kêu thảm của ông ta còn chưa kịp kêu xong, chỉ nghe bịch một tiếng, đầu của ông ta bị bóp nát, chất lỏng màu đỏ bắn ra, vẩy xuống bên dưới.
Gã thanh niên xấu xí tiện tay ném một cái.
Thi thể không đầu của Thanh Phù bị ném vào luồng ánh sáng tế đàn chín tầng đỉnh Thánh Sơn, đồng thời nhanh chóng bị nuốt chửng, biến thành một phần năng lượng của trận pháp.
“Phế vật đã tàn phế đã trở nên vô dụng. Lâm trận bỏ chạy lại càng làm mất hết mặt mũi của ta. Cuối cùng cống hiến một chút cho công tử ta cũng tốt"
Gã thanh niên xấu xí hơi lắm lời, vừa nói vừa lắc lắc cánh tay, giống như giết Thanh Phù là tiện nghi cho ông ta rồi. Ông ta ngẩng đầu nhìn Lâm Bắc Thần và Tần chủ tế, nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng vàng khè: “Nếu người đã không muốn làm chó của ta, vậy người đi làm phân bón đi"
Hắn lăng không một trảo chộp về phía xa.
Sức mạnh tràn trề không gì chống đỡ nổi tuôn ra.
Lâm Bắc Thần và Tần chủ tế chỉ cảm thấy có một luồng hấp lực kinh khủng chạm vào mặt, đúng là không cách nào chống cự. Sức mạnh đáng sợ đó sẽ xé rách hai người.
1208 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận