Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2846: Hôn lễ (7)

Đây là quái vật gì vậy?
Quả nhiên có liên quan đến cái tên Lâm Bắc Thần đều là quái vật.
Thổ Phỉ Ca tức giận chửi ầm lên, cũng đã không có cách nào kết thúc chiến đấu trong thời gian ngắn, cũng không cách nào thoát ly khỏi chiến trường.
Bởi vì Hoàng Kim Tích Dịch Vương cũng đã xuất thủ vậy công hắn.
Còn một bên khác.
Kiếm Tuyết Vô Danh tiện tay đã giải quyết hết người tập kích nàng và Ngân Hoàng Hải Vũ.
Rất hiển nhiên, đám người tập kích chỉ cầu trong thời gian ngắn tạo thành tử vong số lượng lớn, cho nên chỉ là công kích không hề khác biệt.
"Làm sao bây giờ?"
Ngân Hoàng Hải Vũ nói: "Có cần giúp một tay không?"
Kiếm Tuyết Vô Danh lắc đầu.
Nàng không tiếp tục xuất thủ.
Cũng không hề rời đi.
Lực lượng vô hình lưu chuyển phun trào, trong hỗn loạn, không có ai chú ý tới các nàng.
Mà lúc này, đại nghị trưởng của nghị viện Thần Thánh Hoa Vũ Cảnh, lại lần nữa xuất thủ.
Độc quang màu bạc vẩy xuống.
Bao phủ về phía Người nhà mẹ đẻ.
"Lão Vương"
Lâm Bắc Thần hét lớn.
Vương Trung vươn người đứng dậy, há miệng thổi một cái.
Độc quang Ngân sắc ngay lập tức cuốn ngược trở lại, bao trùm về phía Hoa Vũ Cảnh. "Thì ra là ngươi"
Hoa Vũ Cảnh phá lên cười: "Tìm được rồi."
Hoang Cổ tộc đã sớm hoài nghi, ở bên trong Canh Kim thần triều, có sự tồn tại của Tổ Cảnh trong bóng tối chèo chống, nếu không sẽ không có sự vẫn lạc liên tiếp của mấy Tinh Tôn, cho nên lần này vạch ra bước thứ hai của hành động, chính là tìm ra Tổ Cảnh ẩn núp trong bóng tối này.
Vương Trung bại lộ càng nhanh hơn so với trong tưởng tượng.
"Độc Lưu Cổn Cổn Hoa Vũ Cảnh từ bên trên bầu trời lao xuống, độc quang vô tận hóa thành hai thanh cự kiếm, chém xuống giữa trời.
Khí tức của hắn điên cuồng gia tăng.
Cũng là Tổ Cảnh.
Tân Tổ cảnh.
Vương Trung mặt không biểu cảm, liền sải bước ra.
Nháy mắt sau đó, trực tiếp xuyên qua độc quang, đi tới trước mặt Hoa Vũ Cảnh. Một quyền đánh ra.
Oanh!
Hoa Vũ Cảnh trực tiếp bị đánh biến mất trên bầu trời.
Thuấn sát?
Lâm Bắc Thần nhìn thấy cảnh này, cho dù đã có sự chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn bị giật nảy mình.
Lần này, lão Vương vậy mà lại không dập đầu.
Đổi lại dùng nắm đấm.
Hơn nữa nắm đấm này quá cứng.
Nhưng mà, nháy mắt sau đó, hắn liền ý thức được, chuyện không giống như trong tưởng tượng của mình cho lắm.
Bởi vì trên mặt của Vương Trung, cũng không hiện ra vẻ nhẹ nhõm của người thắng. Quả nhiên, nháy mắt sau đó.
Hô.
Một đám huyết vẫn che khuất bầu trời, xuất hiện ở phía trên bầu trời.
Huyết vân này đỏ tươi chói mắt, như sóng biển cuồn cuộn, tản mát ra tử ý vô tận, uy áp đáng sợ, khiến cho Lâm Bắc Thần cũng cảm nhận được từng đợt ngạt thở.
Rất nhiều người thực lực không đủ, chỉ là ngẩng đầu liếc mắt nhìn, cũng cảm nhận được từng trận chóng mặt buồn nôn, không nhịn được mà ói ra, như thể bị khí tức giết chóc ngang ngược đáng sợ kia cảm nhiễm.
Tổ Cảnh?
Trong lòng của Lâm Bắc Thần, hiện ra một dấu chấm hỏi to lớn.
Tính cả đại nghị trưởng Thần Thánh Hoa Vũ Cảnh trước đó, đây đã là Tổ Cảnh thứ hai.
Chắc hẳn là Tân Tổ mà Thổ Phỉ Ca nói tới. Cho nên vừa rồi lão Vương cũng không trực tiếp dùng một cái khấu đầu đập chết Hoa Vũ Cảnh, là không muốn triển lộ ra thực lực chân chính trước, tránh cho những thứ Tổ Cảnh của Hoang Cổ tộc rình mò trong bóng tối này sợ quá mà chạy mất?
Đây là muốn thả mồi câu cá.
Muốn ăn một miếng lớn?
"Ha ha, quả nhiên ẩn giấu một Tổ Cảnh"
Huyết vân truyền ra tiếng cười to bạo ngược: "Vốn cho rằng phải tốn nhiều sức lực, không ngờ rằng ngươi nhanh như vậy đã bại lộ rồi... ha ha ha ha, vậy thì mời ngươi lên đường đi"
Ầm.thanh lạnh lùng bạo ngược vang vọng giữa trời đất.
Chỉ thấy huyết vẫn diễn sinh ra hai cự trảo khủng thú, lan tràn bành trướng vô hạn, bao phủ về phía Vương Trung.
Tất cả mọi người trong khoảnh khắc này đều nơm nớp lo sợ giống như trước khi chết. Ngay cả một số Đế Cảnh, cũng cảm thấy hoảng sợ không cách nào ngăn chặn.
Trên mặt của Vương Trung hiện ra một tia cười lạnh.
Tiện tay một quyền.
Hai cự trảo khủng thú hóa thành huyết vụ tản ra.
Nhưng mà huyết vẫn lại đột nhiên bành trướng, che khuất bầu trời, sau đó giống như nước Thiên Hà chảy ngược, nhấn chìm về phía Vương Trung.
Cùng một thời gian.
Ngân quang lưu chuyển.
Bên trong hư không, từng đạo độc quang màu bạc lấp lóe, dường như đang chặt chém Hư Không.
Đại nghị trưởng Thần Thánh Hoa Vũ Cảnh vẫn chưa chết!
Hắn hiện thân, lại lần nữa xuất thủ.
Độc quang ngân sắc giống như lưỡi đao thời không, lại đem vị trí của Vương Trung, trong phạm vi ngàn mét, trực tiếp từ bên trong không gian ban đầu cắt chém khoét ra một cách không thể nào tin nổi.
Huyết vân cuồn cuộn.
Độc quang ngân sắc cũng phun trào.
Hai đại Tân Tổ cảnh đồng thời tấn công Vương Trung.
Nháy mắt sau đó, ba người đồng thời biến mất ngay tại chỗ.
Biến cố này, lại nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Mà toàn bộ hiện trường hôn lễ đã loạn tung tùng phèo.
Cường giả, các phản quan của Hoang Cổ tộc ẩn núp trong bóng tối, đều xông về phía đám người Sở Ngân, Tiêu Bính Cam, vây hãm bọn hắn ở giữa, triển khai chém giết vô hình.
Giống như những gì Bàn Hổ gặp phải, những người này mỗi một người đều bị một hoặc là hai đối thủ đặc hiệu, xác định vị trí chặn đường ám sát.
Hành động lần này của Hoang Cổ tộc, hiển nhiên là tỉ mỉ bày ra.
Không chỉ là muốn bắt sống hay là đánh giết Lâm Bắc Thần.
Còn đem thực lực cùng nội tình của tất cả mọi người bên cạnh Lâm Bắc Thần, đều mò được rõ ràng, làm ra bố trí mang tính nhắm vào, toàn bộ đều chém tận giết tuyệt. Trong nháy mắt, đã xuất hiện thương vong. Nguyên lão Chiến Tướng của Kiếm Tiên quân bộ Thủy Lưu Quang trong nháy mắt liền bị oanh sát trở thành một đám sương máu, mười mấy thủ cấp của tướng lĩnh Kiếm Tiên quân bộ rơi xuống đất...
Bang.
Sở Ngân hai tay đưa ngang ngực, dùng cánh tay kim khí giữ lấy một đòn trí mạng. Nhưng cả người đều bị đánh bay ra ngoài, điên cuồng nôn ra máu tươi, Thiên Mã Lưu Tinh Tí hiện đầy vết rạn.
Người xuất thủ là một tên chuẩn Tinh Đế.
Kiếm quang như ảnh theo hình, đâm về phía mi tâm của Sở Ngân.
"Mạng của ta xong rồi"
Sở Ngân đã không có sức phản kháng.
1314 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận