Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2511: Tân bí

Một cánh cửa hình bầu dục dựng đứng xuất hiện trong không khí.
Trâu Thiên Vân thân hình khôi ngô, khỏe mạnh, mặc đồ ngủ từ bên trong bước ra.
Bên trong cánh cửa ánh sáng đằng sau mơ hồ có thể nhìn thấy hình ảnh bến cảng Bắc Lạc Sư Môn, ánh nắng, bể bơi, còn có các thiếu nữ ăn mặc thiếu vải đang nghịch nước, lóe lên một cái rồi biến mất, cánh cửa cũng không còn.
“Ngươi đến làm gì?"
Vương Trung nhìn hắn: “Chẳng lẽ còn không yên lòng ta?”
“Đương nhiên là không yên lòng rồi”.
Trâu Thiên Vận cảm nhận được khí tức của Hoàng Thánh Y hoàn toàn biến mất. Con đường đưa tin đặc biệt của Hoang Cổ tộc vẫn chưa được kích phát, lúc này mới yên tâm: “Năm đó, nếu không phải ngươi, chủ nhân sao lại.”
“Câm miệng"
Vương Trung trở mặt: “Đánh người không đánh vào mặt. Chuyện ngày xưa đã qua rồi. Bây giờ không phải ta đang cố gắng bù đắp sao?”
“Bóp chết con muỗi nhỏ này, tin tức ngược lại có thể ngăn chặn được một thời gian nhưng nàng ta biến mất một cách khó hiểu, Hoang Cổ tộc tất nhiên sẽ phát lực điều tra. Ngay cả một tiểu nhân vật cũng có thể nhìn ra mánh khóe trên người chủ nhân, Hoang Cổ tộc sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện. Đến lúc đó, chủ nhân cũng sẽ đối mặt với giết chóc mãnh liệt. Chỉ dựa vào ta và người, đối đầu với đám phản đồ đó có mấy phần thắng?"
Trâu Thiên Vân nhắc nhở.
Vương Trung thờ G: “Kéo thêm được một ngày thì đỡ một ngày. Vạn Tinh Hồng Hoang Bản đã che giấu khí tức của chủ nhân, sợ cái gì? Trâu Thiên Vân lắc đầu: “Ta có dự cảm kéo không được quá lâu. Dù sao Thiên Thần cũng đã binh giải. Vạn Tinh Hồng Hoang Bàn đã như nó mạnh hết đà, sớm muộn gì cũng không thể che đậy được thôi diễn cấp Thủy tổ"
Trâu Thiên Vận một lần nữa nhắc nhở.
“Một vũ phu Thánh Thể Đạo như người mà cũng đòi bàn về chủ đề huyền học với ta?”
Lông mày Vương Trung nhướng lên, cố ý khiêu khích: “Sao, ngươi sợ à?"
Trâu Thiên Vận cười lạnh: Cẩu vật, đừng tự mình chuốc lấy cực khổ."
Hắn nghiêm mặt nói: Nếu tìm không được Thiên Thần chuyển thể sau khi binh giải, đoàn tụ Vạn Tinh Hồng Hoang Bàn. Chờ đến khi che đậy mất hiệu lực, chủ nhân sẽ gặp nguy hiểm. Đừng quên, lúc trước khi người bảo ta chờ ở Bắc Lạc Sư Môn, ngươi cũng đã từng hứa hẹn qua, chẳng những người sẽ bảo vệ chủ nhân cẩn thận, đồng thời cũng sẽ tìm được đám lão gia hỏa còn lại”
“Ta đã tìm được nơi ở của Thiên Thần. Không chỉ như vậy, ta còn có manh mối của những tên cẩu vật khác”
Vương Trung tràn ngập tự tin nói: “Hơn nữa, có tin tức tốt là, thiên phú tu luyện của chủ nhân quả nhiên là khoáng cổ tuyệt kim, trưởng thành rất nhanh, giống như chỉ cần hắn muốn, không có công pháp nào có thể làm khó được hắn. Trong thời gian ngắn như vậy, hắn đã có thể tu luyện Thiên Tài Thánh Thể Quyết của người đến tầng thứ hai, là chuyện mà năm đó người không làm được"
Trâu Thiên Vận kinh ngạc hỏi ngược lại: “Chủ nhân làm mấy chuyện nhỏ nhặt này không phải rất bình thường sao?"
Vương Trung: “.”
Nhưng mà... Đúng thôi, không cần phải kinh ngạc.
“Đừng nói nhảm, nói chuyện quan trọng đi, khi nào thì người nói cho ta biết manh mối của mấy lão hỏa kế kia?
Trâu Thiên Vận tức giận nói.
Vương Trung nhún vai: “Lão Trâu, suy nghĩ của ngươi quá đơn giản, trong đầu không có não chỉ toàn là cơ bắp.
Biết quá nhiều đối với đại não cơ bắp của ngươi không tốt. Ta bảo người làm là được rồi"
Trâu Thiên Vận: “."
Tính tổn thương không lớn nhưng tính sỉ nhục cực mạnh.
“Ngươi biết không? Sở dĩ ta nhịn không đánh chết ngươi là vì chủ nhân tạm thời còn cần người"
Hắn hùng hổ quay người, bước vào cánh cửa ánh sáng một lần nữa xuất hiện sau lưng, truyền tống rời đi.
“Không, đó là vì ngươi có tình cảm đối với ta"
Vương Trung giơ ngón tay giữa lên vuốt mi tâm.
“A, động tác này là bị thiếu gia lây.."
Ông ta quay người, bước vào tinh không, vừa đi vừa gật gù.
“Haiz, không ai anh tuấn tiêu sái cao ngạo bằng ta. Tiếp nhận áp lực sinh tử tồn vong của thế giới Hồng Hoang đúng là đau đầu nhức óc. Tiếp theo, Hoang Cổ tộc sẽ điều tra cái chết của Hoàng Thánh Y. Tối đa một tháng sau sẽ có chiến sĩ cao cấp Hoang Cổ tiến vào tinh vực Tử Vi. Đến lúc đó, cũng chỉ có thể dựa vào thiếu gia. Số lần ta và lão Trâu ra tay quá nhiều sẽ đánh phá sức mạnh của Vạn Tinh Hồng Hoang Bàn. Trước khi bại lộ... haiz, thiếu gia, chính người cũng đừng nên thua kém. Cơ duyên tinh vương chi mộ tiếp theo, người cần phải nắm chắc”
Thân hình của ông từng chút một biến mất.
“Tất cả kết thúc rồi sao?"
Thiếu nữ tuyệt sắc nhìn thấy phản quân vây công Lục Liễu sơn trang giống như thủy triều rút đi, không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn, nhìn Quang Tương hỏi: “Bọn họ bị phân... cây nấm của người dọa đi sao?"
Quang Tương: “."
Điều này rất khó nói.
“Tỷ, vừa rồi tỷ có thấy ngọn lửa từ trên trời giáng xuống hay không?”
Tiểu Đỉnh đột nhiên lên tiếng:"Giống như rơi về phía hoàng cung vậy”
Xoạt xoạt xoạt.
Quang Tương lập tức bút tẩu long xà: “Nhất định là chủ nhân trở về”
Cấp Tinh Hà quả nhiên không phải là đối thủ của chủ nhân.
Chủ nhân trở về, chứng tỏ kẻ địch đã chạy.
Thiếu nữ tuyệt sắc vô thức nói một câu: Cắt"
Sau đó, nàng liền ngẩn cả người.
Bởi vì, nàng nhìn thấy Lâm Bắc Thần đã xuất hiện bên ngoài Lục Liễu sơn trang, một tay che mũi, một tay phẩy phẩy xua tan sương mù kỳ lạ trong không khí, tức hổn hển: “Quang Tương, đây là chuyện tốt của ngươi?"
Quang Tương ngẩn ra, lông xoắn trên đầu trong nháy mắt dựng thẳng, giống như bị điện giật.
“Đừng nói với chủ nhân người đã gặp ta"
Nó viết xuống một hàng chữ, sau đó biến mất không thấy đâu.
Thiếu nữ tuyệt sắc: “."
1357 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận