Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2030: Ngưng tụ thần cách

Trong lòng Lâm Bắc Thần run lên.
Ngạt thở.
Tin tức này đối với hắn mà nói đích thật rất quan trọng.
Như vậy, người chân chính nắm giữ được uy lực của năng lượng chiến y rốt cuộc là ai? Chúng Thần Chi Phụ sao?
Ông ta đã chết.
Những người khác...
Đại khái là các đại Chủ thần?
Thương chủ thần không phải rồi.
Nếu không, ông ta không có khả năng bị một đao của Từ hiệp khách chém chết. Chủ thần khác...
Quắc chủ thần có lẽ cũng không nắm giữ. Dù sao, giao thủ mang tính thăm dò ngày đó đã bị Lâm đại thiếu áp chế.
Nhưng cũng không loại trừ con hàng này giữ lại, chuẩn bị cho ngày sau. Ngoại trừ Chủ thần, có lẽ còn có chân nhân bất lộ tướng khác.
Nhưng bất kể nói như thế nào, cũng may có mẹ Bàn Hổ nhắc nhở, khiến cho Lâm Bắc Thần kịp ý thức được nguy hiểm cất giấu bên trong.
Sau đó, hắn liền hóa thành bảo bảo hiếu kỳ của mười vạn câu hỏi vì sao: “Đại nương, vì sao lực tín ngưỡng có thể thôi động năng lượng chiến y?”
Lão phụ nhân tóc bạc nói: “Bởi vì mặc kệ ở đâu, bản chất tín ngưỡng đều giống nhau. Cho nên, lực tín ngưỡng cũng không phân chia cao thấp.”
Câu nói này...
Rất có hương vị triết học.
Lâm Bắc Thần lập tức tán thưởng trong lòng.
Nói như vậy, người nghĩ đến việc lợi dụng lực tín ngưỡng chúng sinh để thôi động năng lượng chiến y thật sự là một thiên tài.
Hẳn là Chúng Thần Chi Phụ? Nhưng con hàng này đã chết rồi mà.
“Nếu tín ngưỡng bình đẳng, vậy tại sao sau khi hấp thu lực tín ngưỡng xong, lại bị thế giới mẹ Hồng Hoang bài xích?”
Lâm Bắc Thần lại hỏi.
Lão phụ nhân tóc trắng đáp: “Tín ngưỡng bình đẳng nhưng sinh linh lại không bình đẳng. Tín ngưỡng sinh linh thế giới này tất nhiên sẽ bị thiên địa thế giới mẹ Hồng Hoang bài xích.”
Lâm Bắc Thần: “...”
Đáp án này càng thêm triết học.
Hắn cảm giác tri thức cặn bã của mình sắp không tiếp thu nổi nữa. Được rồi.
Không hỏi nữa.
“Cho nên, ý của tiền bối là không muốn ta ngưng tụ thần cách?” Lâm Bắc Thần một lần nữa xác nhận.
Đây là người thứ ba nói với hắn như thế.
“Nắm giữ sức mạnh thần vị là được, không cần cô đọng lực tín ngưỡng của thế giới này. Chờ ngươi đến thế giới mẹ Hồng Hoang, thích ứng xong, ngươi tu luyện sức mạnh thế giới mẹ thì có thể chân chính phát huy được sức mạnh năng lượng chiến y. Đây mới chính là lựa chọn tốt nhất.”
Lão phụ nhân tóc bạc nói.
Lâm Bắc Thần lắc đầu: “Ta không có ý định đến thế giới mẹ Hồng Hoang. Thậm chí ta còn muốn quay về thế giới dưới Thần giới.”
Lão phụ nhân tóc bạc nhìn hắn.
Người đã bị cuốn vào vòng xoáy, lại không thể không có khả năng đếm xỉa đến.
“Thần giới đã vỡ vụn, ngươi không muốn ra ngoài, người bên ngoài cũng sẽ tiến vào.” Lão phụ nhân tóc bạc nói: “Chờ bọn họ đến, tất cả những gì của ngươi bây giờ sẽ không gánh nổi. Đừng tưởng rằng sức mạnh của ngươi hiện tại có thể đối kháng với các tu sĩ thế giới mẹ Hồng Hoang. Sự cường đại của bọn họ, ngươi không thể tưởng tượng được đâu. Thần giới đối với bọn họ mà nói chỉ là một tầng bọt nước. Cho dù thần cường đại nhất, bọn họ muốn giết là giết.”
À, hiểu rồi.
Cái này, Lâm Bắc Thần không phục.
Đám người các ngươi cũng đến từ thiên ngoại đấy, cũng được xem là người thế giới mẹ Hồng Hoang, nhưng còn không phải bị biến thành cái dạng như vầy hay sao?
Giống như nhìn ra được Lâm Bắc Thần không phục, Chiến thần Quách Quân nhịn không được liền giải thích: “Chúng ta là đào vong đến đây. Trước khi tiến vào khe hở thời không, nhục thân của ta đã bị hủy, công chúa điện hạ có thai. Bàn... Kiếm Tiếu miện hạ còn chưa sinh ra, trạm gác, vành đai cách ly còn chưa vỡ vụn. Không nhận được sự tẩm bổ sức mạnh của thế giới mẹ Hồng Hoang, sinh mạng và sức mạnh của chúng ta đều suy yếu.”
“Vậy ta sợ cái gì.”
Lâm Bắc Thần vuốt mái tóc của mình ra đằng sau: “Người thiên ngoại tiến vào thế giới này, sinh mệnh và sức mạnh đều suy yếu, đến lúc đó còn không phải bị ta đánh sao?”
“Ngươi đừng quên, bây giờ Thần giới đã vỡ, cách ly cũng không còn, thủy triều đại thời đại đã đến, sức mạnh và sinh cơ của chúng ta đang khôi phục. Qua một thời gian nữa, chờ khí tức thế giới mẹ Hồng Hoang thẩm thấu đến, nơi này sẽ không còn là cấm địa...”
Chiến thần Quách Quân có chút hả hê nói.
Nét mặt Lâm Bắc Thần cứng đờ.
Rốt cuộc là tên vương bát đản nào đã đánh nát Thần giới?
Tốt nhất đừng để hắn tìm được.
Nếu không, ta không đánh ngươi ị ra quần ta không phải Lâm Bắc Thần. Hừ!
Cuối cùng, Lâm Bắc Thần để lại một thần vị. Thần vị hạ vị thần.
Tên quỷ nghèo Chiến thần Quách Quân bị bỏ trong đũng quần ôn dưỡng mấy chục năm, luôn miệng nói không thiếu tiền, kết quả cái mông còn sạch hơn cái mặt.
Cuối cùng, ông ta chỉ có thể đưa lang nha đại bổng màu đen cho Lâm Bắc Thần.
“Thần binh của ta được chế tạo từ xương đùi của thần linh, ẩn chứa kim loại thế giới mẹ Hồng Hoang. Ở thế giới này, tuyệt đối được xem là thần binh. Ngay cả cha ta đến cũng đừng hòng lấy đi, nhưng tiểu tử ngươi lại lấy.”
Chiến thần Quách Quân đau như cắt thịt nói.
“Phì, ta không thèm nể mặt ngươi. Ta không sợ nói thật cho ngươi biết, nếu không phải nể mặt đại nương và Bàn Hổ, hôm nay ngươi quỳ xuống gọi ta một tiếng ba ba, ngươi tuyệt đối cũng không lấy được thần vị này đâu.”
Lâm Bắc Thần chẳng thèm ngó tới. Nói xong, hắn quay người đi.
Lão phụ nhân tóc bạc nhìn theo bóng lưng Lâm Bắc Thần rời đi, nhìn không chuyển mắt, dường như đang âm thầm thiết lập âm mưu trong lòng.
“Điện hạ, ngài dường như rất xem trọng tiểu gia hỏa đó, nói ra rất nhiều bí mật không nên lộ ra.” Chiến thần Quách Quân tò mò hỏi.
Ông ta cầm quả cầu phong ấn cẩn thận nghiên cứu, sau đó cũng nhìn về phía Lâm Bắc Thần rời đi.
“Thần giới đại loạn, long xà khởi lục, bên trong lùm cỏ có rất nhiều hạng người siêu việt, giống như loại người Kiếm Tiêu Dao theo thời thế mà sinh ra, kết xuống một phần thiện duyên cũng không tệ. Huống chi, hắn còn có ân với Kiếm Tiếu. Ta luôn cảm thấy cái tên Kiếm Tiêu Dao này là giả, sau lưng kẻ này nhất định có lai lịch tuyệt đại, có thể còn vượt quá sự tưởng tượng của chúng ta.”
Lão phụ nhân tóc bạc thu hồi ánh mắt, thản nhiên nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận