Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1998: Cẩu nữ thần Aladin

Lâm Bắc Thần giật mình, giống như con thỏ bị giẫm phải đuôi, trực tiếp nhảy dựng lên.
“Ai? Là ai, lại dám nói những lời này trước mặt cảnh sát trưởng hắc mao khắc tinh của tội ác, hóa thân của chính nghĩa?”
Hắn nhìn chung quanh.
Một quỷ ảnh cũng không nhìn thấy.
Không đúng.
Ta vẫn cho rằng đây là một bộ phim huyền huyễn.
Tại sao bây giờ nó lại đột nhiên biến thành phim kinh dị thế?
Lâm Bắc Thần cầm đèn pin thần hỏa chiếu loạn xạ bốn phía.
Ngay cả phi chủ lưu đại ngân kiếm cũng triệu hoán trong tay.
“Là ta, đừng có khẩn trương.”
Giọng nữ kia vang lên.
Biểu hiện của Lâm Bắc Thần trở nên cổ quái.
Bởi vì hắn đã nhận ra.
Là giọng nói của cẩu nữ thần Kiếm Tuyết Vô Danh.
“Cmn, tên ngốc ngươi đang ở đâu? Ngươi mau cút ra đây cho ta.” Lâm Bắc Thần ôm ngực, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Kiếm Tuyết Vô Danh nói: “...”
“Xú đệ đệ, ngươi hơi nóng tính rồi đấy.”
Nàng sâu kín nói: “Ngươi xoa một chút đi, ta sẽ ra.”
Cơn giận Lâm Bắc Thần vẫn còn chưa tan hết: “Làm sao mà xoa?” “Xoa chìa khóa.” Kiếm Tuyết Vô Danh nói: “Ba lần.”
“Ngươi là thần đèn Aladin sao?”
Lâm Bắc Thần lấy ra chìa khóa màu đen, xoa vào đùi ba lần.
Bành.
Một luồng sương trắng xuất hiện.
Phối phương quen thuộc, mùi vị quen thuộc.
Chính là thạch hôi phấn mà Lâm Bắc Thần đã vung vào người Phan Đa Tình, Hoặc Tà và Minh Nhược trước đó.
Kiếm Tuyết Vô Danh vén váy từ trong sương trắng nhảy ra ngoài.
“Ai cha, ngộp chết lão nương rồi. Để tránh bị trận pháp Vạn thần điện phát hiện, ta ở bên trong ngay cả rượu cũng không dám uống.”
Cẩu nữ thần không kịp chờ đợi, lấy ra một vò rượu gạo lực giơ lên miệng tu ực ực. Lâm Bắc Thần: “...”
Vì sao đại tỷ ngươi lại trà trộn vào đây?
Không sợ bị phát hiện sao?
Hơn nữa, vừa mới tiến vào đã uống rượu là chuyện gì xảy ra?
Mùi rượu bay đi, bị người ta phát hiện thì làm sao bây giờ?
“A, thoải mái quá.” Kiếm Tuyết Vô Danh phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn.
Một vò rượu, nàng uống hết hai phần ba, một phần ba rơi xuống người. Lớp áo váy vốn đã mỏng manh, bây giờ bị rượu thấm ướt, dán chặt vào cơ thể trắng nõn, đường cong trên cơ thể được thể hiện rất rõ ràng.
Lâm Bắc Thần xoa mũi.
Hiện tại hắn rốt cuộc mới hiểu được liếm chó khoái hoạt ở chỗ nào. Nếu như có thể, hắn muốn lè lưỡi mà liếm chó ngay bây giờ.
“Tiếp theo, chúng ta nên làm như thế nào?”
Cũng may Lâm đại thiếu không phải là chưa từng nếm qua chim non. Hắn khắc chế nội tâm ma quỷ, cũng không nhắc nhở cẩu nữ thần thay quần áo, mà chiếu thẳng đèn pin thần hỏa vào người nàng, chậm rãi nói: “Kế hoạch là gì?”
“Ồ, vì sao tay của ngươi lại phát sáng?” Kiếm Tuyết Vô Danh tò mò hỏi.
“Thân là tinh vân siêu nhân điện quang M78 của Cự Nhân tộc, bàn tay ta phát sáng không phải là chuyện hợp tình hợp lý sao?”
Lâm Bắc Thần bắt đầu bịa chuyện.
“Ngươi đang nói bậy nói bạ gì đó? Kiếp trước ngươi chuyển sinh từ Ái Mộ Kỳ Ba đại lục mảnh vỡ hồng hoang đến Thần giới sao?” Cẩu nữ thần vẫn luôn hoài nghi Lâm Bắc Thần chính là đại lão thượng giới chuyển sinh, bây giờ nàng lại càng thêm tin tưởng.
Tuy nhiên, Lâm Bắc Thần cũng không giải thích quá nhiều. Tùy ngươi nghĩ sao thì nghĩ.
Cẩu nữ thần vén váy, lắc lắc bình rượu, sau đó tiện tay ném bình rượu đi: “Chúng ta đi chọn cho ngươi thần vị trước. Sau đó lại đi mở kho vũ khí Chúng Thần Chi Phụ. Ngươi đi theo ta.”
Cẩu nữ thần Kiếm Tuyết Vô Danh quay người dẫn đường.
Lâm Bắc Thần chiếu đèn pin thần hỏa vào eo, mông Kiếm Tuyết Vô Danh, sau đó nói: “Ta ở đằng sau yểm hộ ngươi. Mà hình như ngươi rất quen thuộc với nơi này.”
“Nói đùa, ta vừa mới đến đây không lâu, đương nhiên quen rồi.” Kiếm Tuyết Vô Danh nói.
“Sao?”
Gương mặt Lâm Bắc Thần hiện lên vẻ kinh ngạc: “Ngươi đã từng đến? Vậy tại sao lần này ngươi lại tốn sức trà trộn vào như thế?”
Kiếm Tuyết Vô Danh vô cùng tiếc rẻ: “Lần này không giống như hai lần trước. Nếu gây ra động tĩnh bị phát hiện, Vạn thần điện nhất định sẽ tăng cường phòng bị.”
“Hai lần trước?”
Lâm Bắc Thần nhìn chằm chằm cặp mông của Kiếm Tuyết Vô Danh: “Ngươi còn đến đây những hai lần?”
“Lần đầu tiên cách đây lâu lắm rồi.”
Kiếm Tuyết Vô Danh nói tiếp: “Lần thứ hai cách đây không lâu, là vì xú đệ đệ ngươi đấy.”
“Đừng có đổ cho ta. Hình như ta đâu có yêu cầu ngươi tiến vào Vạn thần điện.” Lâm Bắc Thần phủi sạch quan hệ.
Tránh cho cẩu nữ thần đánh chó đánh mèo xong quay đầu lại đe dọa tống tiền hắn. “Đúng là cặn bã nam.”
Kiếm Tuyết Vô Danh nói: “Thế ngươi cho rằng thần vị kiếm Tiên của ngươi làm thế nào để kích hoạt?”
Lâm Bắc Thần hỏi lại: “Không phải Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ giúp ta kích hoạt sao?”
Con ngươi Kiếm Tuyết Vô Danh đảo một vòng: “Đúng vậy, nhưng Kiếm Chi Chủ Quân bế quan tu luyện, việc rất quan trọng, cho nên mấy chuyện nhỏ nhặt này đã giao lại cho ta, ta còn biết làm như thế nào? Còn không phải gánh chịu mạo hiểm, lén lẻn vào Vạn thần điện giúp ngươi kích hoạt. Ngươi nhìn đi, nơi này chính là nơi mà tỷ tỷ ta vì ngươi mà chảy giọt máu đầu tiên đấy.”
Nàng chỉ vào vết kiếm trên cầu thang hình xoắn ốc,
Quả nhiên nhìn thấy được vết máu màu đỏ thẫm.
Là thần linh chi huyết.
Dưới ánh đèn pin chiếu xuống, vết máu phản chiếu ánh sáng lấp lánh. Trên trán Lâm Bắc Thần xuất hiện hắc tuyến.
Cái gì là giọt máu đầu tiên?
Ngươi uống nhiều quá nên nói năng chỉ toàn mấy lời hổ báo.
“Đúng rồi, không phải nói trong Vạn thần điện cất rất nhiều thần vị sao? Rốt cuộc nó nằm ở đâu? Tại sao bây giờ lại không thấy?” Lâm Bắc Thần hỏi một câu rất mấu chốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận