Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2898: Ta quen biết hắn

Thú nhân là tai họa của vũ trụ Hồng Hoang.
Bởi vì chúng tôn thờ Tà thần Hỗn Độn, nên phần lớn chủng tộc Thú nhân đều tôn thờ sự ngang tàn, hủy diệt, giết chóc thích máu tươi và khuyết thiếu sự hứng thú với sáng tạo.
Chỉ có số ít Thú nhân thuộc phe phái thuần tịnh thì tương đối ôn hòa, thành lập nền văn minh của riêng mình, chịu đựng sự chèn ép của đồng tộc và dị tộc, không tạo ra được tiếng nói nào.
Thú nhân Hồng Yểm da đỏ.
Thú nhân Chiến Nguyên da xanh.
Hai nhánh này chính là Thú nhân điển hình trong phe phái bạo loạn.
Phe phái tập kích đường tiếp tế của tinh khu Phi Ngư Tí Toàn chính là Quân đoàn Hỏa Liệt dưới trướng chiến soái James thuộc Thú nhân Hồng Yểm.
Kể từ sau trận Đế chiến kia ở tinh hệ Phi Ngư Tí Toàn, nội bộ Thú nhân Hồng Yểm đã bị chia cắt, chìm vào hỗn loạn, Quân đoàn Hỏa Liệt là một nhánh trong các lực lượng Thú nhân đã tuyên thệ hiệu trung với Hoang Cổ tộc.
“Orc Orc, lần này vận may đúng là không tệ.
Chiến soái James “Hỏa Liệt” ánh mắt vững vàng nhìn chằm chằm vào Mễ Như Yên, bị mỹ nhân Nhân tộc này hấp dẫn, trong ánh mắt lóe ra vẻ dâm uế không chút che giấu.
Trong gen chủng tộc Thú nhân vốn đã có “máu dê"
Cho dù James là cường giả Thú nhân Hồng Yểm cấp bậc bán bộ Tinh đế đi nữa cũng không thể khắc chế được sự thấp kém từ trong gen chủng tộc.
Thẩm mỹ của bọn chúng có xu hướng tương tự như Nhân tộc. Thích mỹ nữ Nhân tộc nhất.
James nhìn thấy Mễ Như Yên xinh đẹp như tiên, mừng rỡ như điên.
Đại quân Thú nhân da đỏ trải dài vô cùng vô tận như thủy triều đỏ bao vây chặt chẽ Mễ Như Yên và hơn trăm thương binh trên boong tàu.
Máu tươi lan tràn trên boong tàu.
“Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta có thể bỏ qua cho bọn chúng James nhìn chằm chằm vào Mễ Như Yên, bước từng bước một đến trước mặt các kiếm sĩ thương vong thảm trọng. Ánh mắt hắn mãi dính chặt lên người Mễ Như Yên, không hề che giấu đi ý đồ của bản thân.
“Khinh nhờn Mễ soái, ta liều mạng với ngươi” Một chiến tướng Kiếm Tiên tức giận xuất kiếm. Kiếm quang như hồng.
Phut.
James tiện tay vỗ một cái.
Đấu khí phun trào.
Trong nháy mắt, kiếm sĩ cấp bậc Tinh vương này hóa thành hoa máu.
“Trái nghịch ý của ta, mỗi một kiếm sĩ thuộc hạ của ngươi đều phải muốn sống không được muốn chết không xong"
Gã da đỏ khổng lồ đưa chân về trước, đạp xuống một đạp.
Ầm.
Khí tức Đế cấp đáng sợ nghiền ép xuống.
Hơn trăm kiếm khách tàn tật chợt cảm thấy uy áp khủng bố ngợp trời ập đến, cùng nhau bị cố định ngay tại chỗ, đúng là không thể động đậy.
Mười người trong đó tức thì bị đấu khí vô hình lăng không chấn nhiếp. Phụt phụt phụt phụt.
Máu bắn tung tóe.
Từng thanh Sâm Hàn Cốt Mâu đâm xuyên qua tay chân mười tên kiếm sĩ này, treo người còn đang sống sờ sờ lên giữa không trung, máu tươi chảy xuống.
Các kiếm sĩ còn lại nhìn đến mức khóe mắt muốn nứt ra, nhưng lại không thể cứu đồng đội mình xuống, chỉ có thể nhìn bọn hắn chịu đau, máu tươi nhuốm đỏ một mảnh hư không, sự sống trôi đi từng giờ từng phút.
“Nếu ngươi thỏa mãn ý muốn của ta, thì ta sẽ để bọn hắn được sống"
Ánh mắt James nhìn thẳng vào Mễ Như Yên, cứ như muốn ăn tươi nuốt sống nàng: “Cởi quần áo của ngươi ra.
Chân khí trong người Mễ Như Yên điên cuồng thiêu đốt, xộc thẳng lên trời.
Nàng nâng kiếm trong tay lên từng tấc từng tấc một.
“Ngươi cũng xứng?"
Nàng nở nụ cười nhạt, trong đôi mắt xinh đẹp chưa xua đi hết sự khinh miệt và xem thường: “Thứ da đỏ tạp chủng như ngươi, cũng xứng sao?"
James kinh ngạc.
Sau đó hắn ta tức giận.
Rắc rắc.
Dưới đấu khí vặn vẹo, mười tên kiếm sĩ bị đính lên giữa không trung, tứ chi vặn vẹo như bánh quai chèo, xương cốt vỡ vụn, máu tươi trào ra.
Mễ Như Yên thầm thở dài trong lòng. Nhưng ánh mắt nàng vẫn vô cùng kiên định.
“Mỗi một kiếm sĩ Kiếm Tiên đều đã chuẩn bị trước tinh thần hi sinh từ sớm, xem như có là lửa địa ngục vô cùng vô tận bốc cháy bừng bừng, chúng ta vẫn sẽ không sợ hãi. Tử vong và thống khổ chỉ có thể làm biến đổi nhục thể của chúng ta, chứ không thể làm thay đổi ý chí của chúng ta... Kiếm, có thể gãy, không thể cong"
“Kiếm, có thể gãy không thể cong"
“Chiến, chiến, chiến"
Từng kiếm sĩ may mắn còn sống sót thiêu đốt chân khí của mình, phát ra tiếng gào thét phẫn nộ.
James cười lạnh.
“Nhân tộc à, tên của các ngươi, chính là kẻ yếu.
“Thứ tôn nghiêm vừa ngu xuẩn lại vừa đáng thương của các ngươi... Ha ha.
“Nữ nhân, ngươi không tình nguyện phối hợp cũng không sao, ta có thể đánh gãy tứ chi của ngươi, nhổ răng của ngươi, tháo bỏ xương cằm của ngươi... Thú nhân có rất rất nhiều cách khiến loại nữ nhân Nhân tộc các ngươi sống không bằng chết...
Hắn vung tay lên.
Đấu khí vô hình bộc phát.
Mười kiếm sĩ bị treo lên không trung thịt nát xương tan, nổ tung thành sương máu trong chớp mắt.
James cười gằn, đưa tay chộp về phía trước người Mễ Như Yên. Bàn tay màu đỏ như vuốt ác quỷ. Thần quang trên người Mễ Như Yên bùng lên. Trường kiếm trong tay cuối cùng cũng có thể hành động tự nhiên. Đinh định định.
Trường kiếm chém lên bàn tay James, bật ra nhiều tia lửa. Cách biệt thực lực giữa đôi bên quá to lớn.
Trong mắt Mễ Như Yên dâng lên sự tuyệt vọng, nàng trở tay hướng lưỡi kiếm về phía cổ mình.
Nữ tử Nhân tộc vào trong tay Thú nhân sẽ gặp phải lăng nhục như thế nào, nàng biết rất rõ.
Sống không bằng chết.
Chết, cũng không đáng sợ nữa.
Nhất là khi gia hỏa kia đã vẫn lạc, Mễ Như Yên đã sớm giác ngộ được số mệnh của chính mình.
1181 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận