Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2868: Gặp lại

“Công Tôn Long Tuyền “Kinh Hồng Biên Tiên”, không hổ là đệ nhất mỹ nhân trên Bách Hoa bảng khu Thái Kim, quả nhiên kinh diễm tuyệt luân, thần nữ giáng trần"
Hoa Vũ Kiếm bật cười to, chỉ vào Lâm Bắc Thần, nói: “Công Tôn cô nương, vị này chính là Cục trưởng tân nhiệm của Đặc Pháp Cục khu Thái Kim. Đêm nay ngươi chỉ cần chăm sóc hắn cho tốt thì sau này không có bất cứ kẻ nào trên toàn bộ khu Thái Kim dám động tới ngươi.
Công Tôn Long Tuyền mỉm cười, nhẹ nhàng bước đến, mang theo một làn gió thơm đến trước mặt Lâm Bắc Thần, nâng ly rượu lên, nói: “Tiểu nữ tử xin chào Cục trưởng đại nhân” Lâm Bắc Thần mỉm cười, uống hết rượu trong ly.
“Lý cục trưởng trẻ thật đấy.
Công Tôn Long Tuyền đánh giá Lâm Bắc Thần với ánh mắt đầy hiếu kỳ, chợt trong đôi mắt lóe lên vẻ ngượng ngùng không kịp bắt lấy. Gương mặt nàng đã ửng đỏ, che miệng mỉm cười, nói: “Trước đây chưa từng gặp qua nhỉ"
“Ha ha, Thiếu Phi năm nay mới 68 tuổi, là tuổi trẻ tài cao chân chính, thiên tài tu luyện hiếm có” Hoa Vũ Kiếm ở bên cạnh nói thêm vào: “Công Tôn thần nữ, không phải ngươi luôn mắt cao hơn đầu hay sai? Vị huynh đệ này của ta tuấn tú lịch sự, đại quyền trong tay, liệu có lọt vào mắt xanh của ngươi không?
Đôi mắt xinh đẹp của Công Tôn Long Tuyền hiện lên vẻ xấu hổ, nói: “Đại nhân trêu chọc ta..”, nói rồi nàng ta lại nhìn về phía Lâm Bắc Thần, hỏi: “Không biết dáng múa vừa rồi của nô gia, đại nhân có thích không?” Lâm Bắc Thần không chút do dự vươn tay kéo lấy nữ tử “tu vi tinh thâm” vào trong lồng ngực, nở nụ cười: “Điệu múa ta thích, tư sắc ta cũng thích... Chẳng qua, lúc ngươi múa vừa nãy, có vài động tác chưa đủ hoàn mỹ, không bằng một lúc nữa tìm một nơi, trước hoa dưới trăng, bốn bề vắng lặng, ta sẽ chỉ điểm giúp ngươi một phen, điều chỉnh tư thế cho ngươi một hồi?"
Công Tôn Long Tuyền lập tức hoa dung thất sắc.
Nàng không ngờ rằng Lâm Bắc Thần lại to gan như thế, trực tiếp thượng tay.
Đám quan viên kia cũng sửng sốt, chợt không nhịn được mà bật cười. Người trẻ tuổi kia lòng dạ không đủ, sức kiềm chế cũng không ổn nha.
“Ha ha ha!"
“Lão đệ khí huyết phương cương"
“Ở trước mặt Công Tôn thần nữ “Kinh Hồng Biên Tiên” mà dám tùy tiện hóa phóng như thế, lão đệ chính là người đầu tiên đấy"
“Bội phục bội phục.
Một đám người cố tình làm loạn.
Công Tôn Long Tuyền giãy dụa, nhìn như thẹn thùng, nhưng sâu trong đôi mắt đã ẩn chứa sát ý được che giấu kỹ càng, che giấu rất tốt, cánh tay ngọc vỗ nhẹ lên bả vai Lâm Bắc Thần, như là một chú chim hoàng anh bị dọa sợ, thất thanh nói: “A, công tử xin buông tay, nô gia... Ngươi làm đau nỗ gia Nói xong đã là dáng vẻ chực khóc vì bị hù dọa.
Hoa Vũ Kiếm nhìn thấy cảnh tượng này, trái lại còn mừng thầm trong lòng.
Tham tài.
Còn háo sắc.
Huynh đệ kiểu này, kết giao mới càng yên tâm hơn.
Lúc này, cửa phòng bao bị mở ra.
Hóa ra là ông chủ tửu lâu Thiên Nga, chủ động đến mời rượu.
Hoa Vũ Kiếm vốn là đại nhân vật của khu Thái Kim, cộng với một vài quan viên quyền cao chức trọng khác, ông chủ nào dám làm lơ, đưa rượu đưa đồ ăn tới, còn đích thân đến mời rượu, chính là vì muốn để cho quen mặt.
Lâm Bắc Thần buông lỏng Công Tôn Long Tuyền ra, làm như không có gì mà cười nói chào hỏi với ông chủ tửu lâu, bắt đầu già mồm.
Mục đích của hắn rất đơn giản.
Đầu tiên là xây dựng thiết lập, thứ hai là dung nhập vào Hoang Cổ tộc.
Ông chủ tửu lâu rất thức thời, chào hỏi xong là xoay người rời đi ngay. Lúc ra cửa, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng xôn xao, lẫn trong đó còn kèm theo tiếng chửi mắng, cùng với tiếng kêu đau đớn của nữ nhân...
Lỗ tại Lâm Bắc Thần giật giật.
Hắn cảm thấy âm thanh kia khá quen thuộc.
Kỳ lạ.
Nàng không nên xuất hiện ở nơi này.
Lâm Bắc Thần do dự một lát rồi đứng dậy rời phòng.
Đi được vài bước, ở góc rẽ hành lang, hắn trông thấy một nữ tử trẻ tuổi mặc đồng phục nhân viên cấp thấp đang vất vả đứng lên, lau đi vết máu trên trán, đang liên tục nói xin lỗi: “Rất xin lỗi, rất xin lỗi, ta không cố ý.."
Lâm Bắc Thần thở dài một hơi, tiến đến vỗ nhẹ lên vai nàng, nói: “Sao ngươi lại ở chỗ này?"
Nữ tử kia ngẩn người, quay đầu nhìn về phía Lâm Bắc Thần.
Không phải Tiết Ngưng Nhi thì còn là ai nữa?
“Công tử?"
Nàng nhìn thấy Lâm Bắc Thần cũng vô cùng kinh ngạc, trong đôi mắt ánh lên vẻ vui mừng, nhưng ánh mắt lập tức trở nên u ám đi.
“Mẹ nó, đồ gái điếm, đi đường thì mở to con mắt ra, có tin ta lập tức đánh chết ngươi không hả?"
Giọng điệu hùng hùng hổ hổ vang lên từ bên cạnh, người lên tiếng là một người trẻ tuổi ăn mặc xa hoa, tính tình ngang ngược càn rỡ, mắng hai câu liền. Đột nhiên hắn phát hiện ra nhân viên phục vụ cấp thấp này có tư sắc cực kỳ tốt, nói: “Hả? Dáng dấp cũng không tệ đâu, đi thôi, đi uống rượu với bản thiếu"
Nói xong, hắn ta lập tức vươn tay chộp về phía mặt Tiết Ngưng Nhi, hoàn toàn không thèm để Lâm Bắc Thần vào mắt.
Phịch.
Lâm Bắc Thần chỉ đưa tay vung chưởng đã khiến kẻ này bị bộp chết thành một đống thịt nhão.
Tiết Ngưng Nhi nhìn thấy mà ngớ người.
"Di theo ta."
Hắn kéo lấy Tiết Ngưng Nhi còn chìm trong khiếp sợ, lập tức rời khỏi tửu lâu.
Trên đường phố, lúc này Lâm Bắc Thần mới xoay người hỏi: “Ngươi làm người môi giới kim bài không làm, sao đột nhiên lại đi làm nhân viên phục vụ của tửu lâu Thiên Nga?” Tiết Ngưng Nhi do dự một chút, rồi kể lại một lượt những chuyện mình gặp phải trước đó.
“Bởi vì bị Luyện Gia đuổi việc, lại còn thông báo phong sát toàn ngành, nên không thể đi làm môi giới bất động sản được nữa, đành phải đổi sang việc khác. Ai biết được tên Uất Trì Phi Vũ kia không chỉ lén lút giở trò sau lưng một lần, người bình thường không dám nhận, cuối cùng đành phải đến đây làm một nhân viên phục vụ cấp thấp phụ trách lau dọn"
Nàng vừa khóc vừa nói.
Lâm Bắc Thần nghe được, im lặng một lúc lâu.
Chuyện này con mẹ nó đúng là đen tói quá thể.
Khắp nơi trong Đế Đô đều là bất công.
“Còn muốn quay lại Luyện Gia không?"
Hắn nói: “Nếu như ngươi muốn, ta sẽ sắp xếp giúp ngươi.
Tiết Ngưng Nhi do dự trong chốc lát, rồi đáp: “Nghe nói tên chủ quản Uất Trì kia có bối cảnh không nhỏ, ngươi đừng vì ta mà."
“Ai da, đừng lằng nhà lằng nhằng nữa, ta hiểu ý của ngươi... Yên tâm, tất cả giao cho ta sắp xếp.
Lâm Bắc Thần đưa tay lau đi vết máu bên thái dương cho nàng, nói: “Quay về chuẩn bị trước đi, sáng sớm ngày mai vui vẻ đi làm ở Luyện Gia... Yên tâm, sau này có ta ở đây, không ai khi dễ ngươi được hết.
Tiết Ngưng Nhi lập tức khóc như mưa.
1280 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận