Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2415: Vào thành

Tần chủ tế như có điều suy nghĩ, cũng không tiếp tục hỏi nữa.
Qua một đêm cũng không có thêm biến cố nào phát sinh. Đám người Dạ Thiên Lăng rốt cuộc bình an vượt qua được một đêm. Khi mặt trời xuất hiện ở chân trời đằng xa, các hán tử như trút được gánh nặng, cổ vũ lẫn nhau. Lại có thể sống thêm được một ngày.
Bọn họ cần về chỗ ở của mình để nghỉ ngơi.
Ban ngày, tường đá không cần thủ hộ.
Bởi vì ban ngày là đến lượt Trâu Thiên Vận đại nhân.
Dạ Thiên Lăng mang theo mười người, chuẩn bị vào thành mua sắm.
Bọn họ chiếm cứ bến cảng, có thể tiến hành thu thuế tinh hạm từ bên ngoài vào, đồng thời làm một số buôn bán để tiếp tế. Mặc dù giới tinh Bắc Lạc Sư Môn rơi vào hỗn loạn, dẫn đến tinh hạm nhập cảng giảm bớt nhưng nhiều ít cũng có thể có chút thu nhập. Đây cũng là vì sao bến cảng lại là một bảo địa phong thủy. Nhưng thu nhập này hoàn toàn không đủ chèo chống mấy chục vạn người già trẻ em. Đây cũng là lý do vì sao người ở bến cảng quần áo lúc nào cũng tả tơi, lúc nào cũng đói bụng.
Nhưng tốt xấu gì nơi này vẫn tồn tại trật tự.
Nhóm mười người Dạ Thiên Lăng mang theo thu nhập tích lũy mấy ngày gần đây nhất ở bến cảng vào thành mua sắm một ít vật tư sinh tồn cơ bản, chủ yếu là lương thực và nước sạch. Sau khi trở về thì có thể dựng lều nấu cháo, cứu tế mọi người.
“Vừa lúc chúng ta cũng muốn vào thành, chi bằng chúng ta đi cùng với nhau?”
Lâm Bắc Thần chủ động đưa ra đề nghị.
“Được"
Dạ Thiên Lăng không chút do dự đồng ý ngay.
Dạ Thiên Lăng đã từng chứng kiến qua thủ đoạn của Lâm Bắc Thần. Hắn hoàn toàn phục tùng Lâm Bắc Thần. Có cao thủ như vậy ở bên cạnh, vào thành mua sắm sẽ càng thêm thuận lợi hơn một chút. Cạch cạch cạch. Đại môn tường đá chậm rãi mở ra.
Một đoàn người nối đuôi nhau mà ra.
Bến cảng thật ra nằm ngay trong Điều Châu thị. Cho nên, sau khi bước ra ngoài, đi bộ khoảng chừng một chén trà là đến đại lộ phía tây Điểu Châu thị. Thành thị vẫn hoang vu và rách nát như hôm qua nhìn thấy. Cát vàng bao trùm đường phố. Rất nhiều nhà cao tầng đều đã người đi nhà trống, ở vào trạng thái nửa sụp đổ, cát bụi xâm nhập vào trong nhà, phủ đầy bàn bên trong, rất nhiều vật dụng ngày thường rơi đầy đất.
Ban ngày, đa số ma thú đều ở trong trạng thái ẩn núp, vì thế mọi người không thấy chúng xuất hiện.
Khắp nơi trên đường phố có thể nhìn thấy thấy khô bị cát vàng che phủ. Có Nhân tộc, cũng có chủng tộc khác, còn có ma thú. Nhân tộc chiếm đa số.
Có nhiều chỗ có rất nhiều thấy khô Nhân tộc. Đa số bọn họ đều là người bình thường, tu vi bình thường, cũng không có địa vị gì, vẻ mặt nhăn nhó tuyệt vọng tập trung cùng một chỗ. Chồng ôm vợ, mẹ ôm con, con cái ôm cha mẹ cao tuổi... Khi còn sống bọn họ dựa vào nhau, sau khi chết vẫn dựa chung một chỗ, nhìn qua giống như tượng người. Có lẽ cơ thể đã khô cạn, cho nên ngay cả ma thú cấp thấp cũng không thèm gặm nuốt thi cốt của bọn họ.
Hình ảnh này khiến Lâm Bắc Thần tê cả da đầu.
Một số xương khô màu trắng lăn lộn trong bão cát.
Còn có đầu lâu màu trắng có thể thấy được khắp mọi nơi, lẳng lặng nằm trong đất cát, hai hốc mắt đen ngòm, có rắn rết bò vào rồi leo ra, nhìn qua giống như chết không nhắm mắt, giống như lên án thế đạo bi thảm này. Cảnh tượng tương tự, Lâm Bắc Thần đã từng nhìn thấy trong những tác phẩm văn học tận thế ở trái đất.
Ví dụ như Max Mad, bên trong thể hiện lại thế giới sau chiến tranh hạt nhân, hoặc như hệ liệt Anime Hắc Đẩu Thần Quyền thể hiện thế giới tận thế...
Rất khó tưởng tượng, một năm trước, nơi này còn là một trong những thành thị phồn hoa nhất giới tinh Bắc Lạc Sư Môn.
“Bây giờ, Điểu Châu thị đã là địa bàn của đại soái Long Huyễn của Long Văn quân bộ ngày xưa, nhân khẩu không bằng một phần trăm lúc trước. Đa số đều sinh sống ở khu vực trung tâm, nằm dưới sự quản lý nghiêm mật của Long Văn quân bộ, người bình thường không cho phép tùy ý đi lại"
Dạ Thiên Lăng vừa dẫn đường vừa giải thích: “Vị trí của chúng ta bây giờ chính là khu Thanh Điểu Điểu Châu thị ngày xưa, cách trung tâm thành phố còn một đoạn. Dựa theo luật pháp mà Đại soái Long Huyễn ban bố, trong thành không cho phép ngự không phi hành, tất cả mọi người chỉ có thể đi bộ. Một nén nhang nữa, chúng ta có thể nhìn thấy lối vào khu sinh hoạt, tiếp nhận kiểm tra của Long Văn quân sĩ, giao nộp lệ phí vào thành là có thể vào trong chợ tiến hành mua bán”. Trên đường đi, Tần chủ tế đều rất nghiêm túc quan sát.
Lâm Bắc Thần mở bản đồ Baidu. Bên trong bản đồ, trong những kiến trúc rách nát chung quanh thật ra cũng ẩn giấu sinh linh có năng lượng ba động không nhỏ, có thể là ma thú hoặc cường giả không rõ lai lịch. Cũng may bọn chúng không phát ra tập kích đối với đám người Dạ Thiên Lăng. Có thể thấy được lực uy hiếp của Trâu Thiên Vận đại nhân thần bí vẫn đủ ở Điểu Châu thị.
Dạ Thiên Lăng đột nhiên nói: “Đến rồi"
Đằng trước, ngoài ngàn mét có hai tòa nhà cao trăm mét, xiêu vẹo đụng vào nhau, chèo chống cho nhau, tạo thành một cánh cổng hình Nhân to lớn trên con đường rộng lớn.
Bên dưới cánh cổng xây dựng lầu canh và thành lũy cao ba bốn chục mét.
Có binh sĩ mặc giáp trụ màu đỏ sậm canh giữ trước cửa, tiến hành kiểm tra và thu phí những người muốn vào thành.
Lúc này, ngoài cửa đang có mười mấy hàng dài mấy trăm thước.
Người nào cũng quần áo tả tơi, xanh xao vàng vọt đang xếp hàng vào cửa. Lâm Bắc Thần hơi kinh ngạc.
Dạ Thiên Lăng giải thích, cũng không phải tất cả người Điểu Châu thị đều có thể sinh hoạt bên trong khu vực Long Văn quân bộ bảo hộ. Đám dân nghèo không quyền không thể không thanh toán nổi giá thuê nhà kếch xù bên trong khu sinh hoạt, chỉ có thể mạo hiểm sinh sống trong những căn nhà hoang phế bên ngoài. Ban ngày, bọn họ tiến vào khu sinh hoạt làm công, kiến thức ăn và nước uống. Ban đêm, bọn họ phải rời đi trước khi đóng cửa. Nếu không, bọn họ sẽ bị nghiêm trị.
Cuộc sống khó khăn chưa từng có.
1163 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận