Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2430: Nữ nhân chỉ ảnh hưởng ta rút kiếm

“Bởi vì.."
Gương mặt như trẻ con của Trâu Thiên Vận đột nhiên nở nụ cười giảo hoạt: “Bởi vì nữ nhân sẽ chỉ ảnh hưởng tốc độ rút kiếm của ta mà thôi Tiểu Nhu khẽ giật mình.
Đột nhiên, một giọt máu từ mi tâm của nàng thấm ra.
“Ngươi.."
Nàng ta kinh hãi.
Nụ cười Trâu Thiên Vận càng lúc càng rõ ràng. Trong nụ cười mang theo sự mỉa mai.
Nhu Nhi mở to mắt, con ngươi đột nhiên co lại.
Trên người nàng đột nhiên bộc phát chân khí còn vượt qua cấp Lãnh chúa, hai tay chấn động mạnh một cái, mày kiếm hơi dựng ngược lên, da thịt đột nhiên trở nên trơn đến trượt tay, giống như con cá chạch chui ra khỏi hai bàn tay Trâu Thiên Vận, thân hình lóe lên, thối lui hơn trăm thước.
“Ngươi làm thế nào mà phát hiện được?"
Ánh mắt và âm thanh của Nhu Nhi cũng thay đổi.
Ánh mắt như kiếm, âm thanh như đao.
Không còn nhu tình mật ý như trước.
Trâu Thiên Vận cười ha hả: “Thủ đoạn này mấy trăm năm trước ta đã thấy qua, chất lượng sát thủ Kim bài ngày càng lụn bại. Ngươi còn kém xa các bậc tiền bối của ngươi. Ta đích thật rất háo sắc, nhưng tại sao ngươi lại ngây thơ đến mức cho rằng ngụy trang thành nữ nhân thì có thể tìm được nhược điểm của ta?"
Nhu Nhi hừ lạnh một tiếng: “Lần sau, ngươi sẽ không may mắn như vậy đâu.
Nàng thôi động chân khí, định mở ra độn thuật.
Sở dĩ nàng hỏi thêm một câu như vậy cũng chỉ là kéo dài, chứ không phải là nàng không đủ chuyên nghiệp, không hiểu được chuẩn tắc của thích khách “một kích không thành trốn xa ngàn dặm”.
Bởi vì vừa rồi, nàng vì tránh thoát bàn tay thi triển bí kỹ của Trâu Thiên Vận mà tiêu hao rất nhiều chân khí, trước khi thi triển độn thuật cần phải khôi phục chân khí.
“Ha ha, không có lần sau nữa đâu.
Trâu Thiên Vận thản nhiên cười.
Thật ra, ngay từ khi sát thủ Kim bài đến bên cạnh hắn, hắn đã phát hiện ra liền.
Tuy nhiên, căn cứ vào suy nghĩ “mỹ nữ tuyệt thế như vậy giết thì đáng tiếc, chi bằng giữ lại chơi thêm vài ngày”, hắn đã phối hợp với nàng ta diễn một vở kịch.
Đáng tiếc còn chưa tận hứng, “thời gian”
đã đến.
Đối diện.
Sắc mặt Nhu Nhi cuồng biến.
Nàng vận chuyển chân khí muốn chạy trốn, nhưng đã thất bại. Xùy xùy xùy.
Từng luồng kiếm khí màu trắng từ dưới da thịt trắng như tuyết của nàng phát ra.
Trong nháy mắt, cơ thể hoàn mỹ không chút tì vết của nàng lập tức bị kiếm khí bộc phát trong cơ thể đâm thủng trăm ngàn lỗ, giống như một quả khí cầu rỉ nước, nhanh chóng khô quắt lại.
“Ngươi.."
Trong ánh mắt Nhu Nhi hiện lên sự tuyệt vọng.
Thì ra hắn đã sớm gieo kiếm khí trong cơ thể của nàng. Cuối cùng, Nhu Nhi chậm rãi ngã xuống, khí tuyệt bỏ mình.
Biến hóa bất thình lình như vậy khiến cho đám thiếu nữ trẻ tuổi, mỹ mạo khác trong bể bơi bị dọa đến đứng ngây tại chỗ, không dám lên tiếng, run lẩy bẩy trong nước.
“Các muội muội không cần sợ, nàng ta trà trộn vào chính là muốn giết ta Gương mặt như trẻ thơ của Trâu Thiên Vận lộ ra ý cười, lập tức an ủi các nàng: “Được rồi, hôm nay chúng ta chơi đến đây thôi. Các ngươi muốn lấy cái gì thì cứ tùy ý lấy, ca ca ta muốn yên tĩnh"
Đám thiếu nữ trẻ tuổi rất nghe lời rời đi.
Trâu Thiên Vận đứng trên boong tinh hạm cổ xưa nhìn về tinh hạm giống như hỏa cầu xuyên qua từng tầng khí quyển giáng xuống mặt hồ, ánh mắt hơi nheo lại.
Hắn đã cảm ứng được điều gì đó.
Một lát sau.
Gương mặt em bé lộ ra vẻ mừng như điên.
“Không sai, ta cảm thấy quả nhiên là tên cẩu vật kia. Hắn đã đến, rốt cuộc cũng đã xuất hiện. Đây không phải là thời điểm chúng ta phản công sao?"
Trâu Thiên Vận kích động đến toàn thân run rẩy. Trong mắt lại có nước mắt rơi xuống.
Ngọn lửa phòng hộ bên ngoài từng chiếc tinh hạm dần dần được dập tắt. Phòng hộ tinh trận cũng theo đó mà triệt hồi.
Lộ ra đồ đằng đấu kiếm màu bạc.
Mấy trăm tinh hạm tạo thành biên đội, có thứ tự nghiêm mật, ánh nắng chiếu xuống, thân hạm màu bạc phản xạ ánh sáng chói mắt, nhuộm một mảng lớn bầu trời thành màu bạc, giống như đại dương mênh mông treo trên không.
Trong Điểu Châu thị.
Vô số người ngước đầu lên nhìn bầu trời, trong lòng thấp thỏm.
Biên đội tinh hạm xuất hiện lần này, bất luận là số lượng hay trình độ chỉnh tề đều vượt qua hạm đội của Hãn Mặc Thư lúc trước.
Là địch nhân sao?
Sẽ không phải là địch nhân nữa chứ?
Biên đội tinh hạm màu bạc di chuyển đến trên không Điểu Châu thị, sau đó chậm rãi ngừng lại.
“Mạt tướng Tào Đông Hạo bái kiến đại soái"
“Mạt tướng Chu Chính bái kiến đại soái"
“Mạt tướng Thủy Hàn Yên bái kiến đại soái"
Từng chiến tướng được vũ trang đầy đủ từ những tinh hạm khác nhau bước ra, đến bên trong hư không, dừng lại trước mặt Lâm Bắc Thần, quỳ một chân trên mặt đất, cung kính hành lễ.
Trong đó còn bao gồm một con chuột trắng to lớn tóc quăn. Lâm Bắc Thần mỉm cười.
Rất tốt.
Đến rất đúng lúc.
Ban đầu hắn nghĩ là, trang bức vừa nãy đã đến cực hạn.
Không nghĩ đến, trong lúc hắn đang định thu tràng, độ cao trang bức còn có thể thăng hoa được một chút.
“Các vị tướng quân, bình thân đi Hắn cũng đã sớm nhận ra tinh hạm quy mô khổng lồ kia chính là hạm đội Kiếm Tiên quân bộ.
Viện quân Kiếm Tiên quân bộ rốt cuộc cũng đã đến.
1169 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận