Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2499: Quân giặc cúi đầu

Lần này năm chữ không hề cà lăm chút nào.
Năm chữ như năm tiếng sấm.
Tân Thiên Lang Vương chậm rãi bước xuống vương tọa thuần kim.
Áo choàng màu đỏ trải phía sau cơ thể khôi ngô, giống như máu tươi chảy xuôi, phát ra khí thế cường đại dọa người.
Hắn chậm rãi đưa tay lột mặt nạ Thiên Lang thuần kim xuống, lộ ra một gương mặt...
Một gương mặt béo thật thà.
Không phải Bàn Hổ Đao Kiếm Tiếu thì còn là ai nữa?
Không nhìn Hoa Bãi, không nhìn đám người Đao Ngô Sư đang chấn kinh, Bàn Hổ nhìn Lâm Bắc Thần, gương mặt béo mập hiện lên ոս cười.
Đối với Bàn Hổ mà nói, sự xuất hiện của Lâm Bắc Thần còn không phải sự kinh hỉ to lớn sao?
Hắn và mẫu thân trở về tinh khu Tử Vi chưa được bao lâu thì rơi vào đấu đá vương quyền, bị giám sát, khó mà tiếp xúc với bên ngoài.
Trải qua một khoảng thời gian cực khổ, vất vả thông qua máy kiểm tra, nhận được Thiên Lang Vương tán thành, thừa nhận huyết mạch, nhưng Đạo Ngô Danh lại băng hà.
Hai người thế đơn lực cô không thể không ẩn nhẫn lần nữa.
Cho dù bị giam trong ngục giam hoàng thất, dưới sự thuyết phục của mẫu thân, Bàn Hổ từ đầu đến cuối vẫn không hề bại lộ thực lực chân chính của mình.
Nhưng mẹ con hai người hoàn toàn không biết gì về những chuyện phát sinh bên ngoài. Bọn họ vốn cho rằng thời gian ẩn nhẫn sẽ rất dài.
Nhưng không nghĩ đến người bạn thân Lâm đại ca ở Đại Hoang thần giới lại như kỳ tích xuất hiện trong yến hội hôm nay.
Hơn nữa, vị lão đại ca đã từng gào thét tung hoành Đại Hoang thần giới cho dù đến thế giới Hồng Hoang vẫn cường thế đến rối tinh rối mù, một người nghiền ép mấy trăm cường giả đỉnh cấp tinh khu Tử Vi, không ai dám đối kháng.
Bàn Hổ Đao Kiếm Tiếu làm sao chịu ẩn nhẫn nữa?
Lúc này, hắn đã thực hiện một quyết định vi phạm ý của mẫu thân.
Trực tiếp triển lộ thân phận trước mặt mọi người, lựa chọn quen biết Lâm Bắc Thần.
“Lâm đại ca"
Bàn Hổ giang tay đi về phía Lâm Bắc Thần.
Lúc này, hắn không còn là Thiên Lang tân vương nữa.
Mà là huynh đệ.
Một huynh đệ sùng bái Lâm Bắc Thần.
Lâm Bắc Thần cười ha hả, cũng mở cánh tay ra.
Huynh đệ trùng phùng một chén rượu.
Huynh đệ một cái ôm thật chặt.
Ai có thể nghĩ đến trong tình huống này, hắn lại có thể gặp lại huynh đệ đã từng sóng vai chiến đấu đồng sinh cộng tử chứ?
Hai người đàn ông ôm nhau, cơ bắp va chạm.
Cảnh tượng này khiến người khác mắt trợn tròn.
Hoa Bãi một lần nữa nhìn Nhiếp chính vương Đạo Ngô Sư.
Con mẹ nó, rốt cuộc ngươi còn giấu ta bao nhiêu việc nữa?
Đao Ngô Sư nhìn chằm chằm Đao Kiếm Tiếu. Cuối cùng ông ta cũng ý thức được mình bị lừa.
Bây giờ, dường như đã vô lực hồi thiên rồi?
Tân vương Đao Kiếm Tiếu và Kiếm Tiên Nổ Đầu Lâm Bắc Thần kết hợp lại, ai có thể ngăn cản. Huống chi còn có một Tất Vân Đào vừa mới quật khởi.
Còn có Phong Cuồng Vương Trung Còn có...
Sau khi mạch suy nghĩ rõ ràng một chút, Hoa Bãi và Đao Ngô Sư đã ý thức được đại thế của mình đã mất. Ít nhất trong Cát Lộc yến hội hôm nay, bọn họ đã trở thành vai phụ.
Những cường giả đỉnh cấp khác bên trong đại điện cũng sợ đến ngây người.
Sau khi kinh ngạc, bọn họ không thể không cảm thán thủ đoạn cao minh, tâm cơ cực sâu của Kiếm Tiên Nổ Đầu Lâm Bắc Thần.
Tên gia hỏa này rõ ràng chỉ là hậu bối mới quật khởi gần đây, nhưng lại có thể bày ra mưu cục sâu như vậy. Hắn từ lúc nào, dùng phương thức gì để Hoa Bãi bất tri bất giác mắc lừa, dâng lên vị trí tân vương cho huynh đệ của hắn?
Mặc kệ nghĩ từ phương diện nào, tất cả đều không có khả năng thực hiện. Bây giờ lại trở thành hiện thực. Thắng.
Kiếm Tiên Nổ Đầu Lâm Bắc Thần thắng.
Hắn đã trở thành người chiến thắng trong Cát Lộc yến hội. Cảnh tượng như vậy đều là bên thắng ăn sạch. Nam nhân này quả nhiên trí tuệ như yêu, thật sự quá đáng sợ.
“Thu... thu lại... chi vị Nhiếp chính vương của Đạo Ngô Sư... Hôm nay... hôm nay, do Lâm kiếm tiên làm nhiếp chính, quản... quản lý đại... đại cục Thiên Lang vương triều, đồng thời còn phong... phong Lâm kiếm tiên làm binh mã Đại nguyên soái của vương quốc. Các... các vị nguyên soái, tất... tất cả hành động đều phải báo cáo với Lâm kiếm tiên. Nếu như làm trái... giết bất luận tội."
Bàn Hổ một lần nữa quay về vương tọa thuần kim ban bố ý chỉ. Đám người Hoa Bãi và Đao Ngô Sư không khỏi biến sắc, nhưng không cách nào làm trái.
Trước đó tân vương là khôi lỗi.
Hiện tại tân vương chính là vương chân chính.
Bởi vì hắn đăng cơ được nghị hội thừa nhận. Hoàng thất lên ngôi, tất cả chương trình đều hợp pháp, có thực lực tuyệt đối ủng hộ. Bây giờ ý chí của hắn chính là ý chí của toàn bộ vương quốc.
“Ngô vương anh minh"
“Vương thượng thánh minh"
“Bái kiến Lâm nhiếp chính.
Trong đại điện vang lên âm thanh tham bái.
Chỉ có Lâm Bắc Thần nghe thấy, mấy âm thanh này đều là cẩu vật Vương Trung không ngừng biến âm đổi vị trí hổ quát.
Nhưng lại phát ra chất xúc tác.
“Ngô vương thánh minh.
Đám quan viên, nghị viên và nguyên soái đang kinh hãi vô thức cùng nhau quỳ xuống, cất cao giọng tham bái.
Bên trong đại điện, mặc kệ phục hay không phục, tất cả đều quỳ xuống.
Hoa Bãi biết đại thế của mình đã mất.
“Ngô vương thánh minh”
Ông ta quyết định thật nhanh, không do dự, trực tiếp quỳ xuống tham bái.
Bởi vì cách đó mười mét, Kiếm Tiên Nổ Đầu Lâm Bắc Thần đang dùng ánh mắt “ngươi mau cho ta một lý do phản kháng đi. Nếu không, ta đánh chết ngươi”
mà theo dõi ông ta.
Hoa Bãi tin rằng, chỉ cần một lý do tùy tiện, Lâm Bắc Thần tuyệt đối sẽ đại khai sát giới. Nhưng ông ta không cho Lâm Bắc Thần cơ hội này.
Khi đang ở thế hạ phong, không cần thiết phải cứng rắn, miễn là còn sống thì còn cơ hội xoay người. Dù sao, ông ta vẫn còn một chức vị là quyền Đại nghị trưởng.
Chức vị này quyền cao chức trọng, thuộc về hệ thống nghị hội, không phải Thiên Lang Vương có thể phế hay lập.
Bên trong thế cục đó vẫn còn không gian để thao tác.
Đao ngô sư cực kỳ không cam lòng.
Ông ta muốn cãi lại vài câu, nhưng khi ngẩng đầu đối mặt với ánh mắt Bàn Hổ, ông ta không khỏi giật mình. Bên trong ánh mắt của vị chất nhi này nào còn sự ngu dại như trước đó, mà là sự nghiêm túc và bất mãn không chút che giấu cùng với sự lãnh đạm nhưng đủ khiến ông ta hãi hùng khiếp vía.
“Bái kiến Ngô vương, tham kiến Lâm nhiếp chính. Hai đầu gối Đao Ngô Sư quỳ xuống đất tham bái. Đến lúc này, đại cục đã định.
Lâm Bắc Thần đứng bên cạnh vương tọa thuần kim, nhịn không được ngửa mặt phá lên cười: “Ka ka ka.."
1240 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận