Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2953: Tiến công

“Vùng lên hỡi ai cực khổ bần hàn, vùng lên hỡi nhân loại cùng khổ toàn vũ trụ, sục sôi nhiệt huyết tràn đầy chứa chan.."
Tiếng hành khúc cấm quân kia quanh quẩn giữa đất trời như có như không.
Trong lúc sóng cát cao hơn trăm mét đang tiến đến gần cốt lộ cỡ năm mươi mét đã bị năng lượng chiến ý này ngăn cản, cuối cùng sóng cát hoàn toàn bị trừ bỏ đổ sụp xuống.
Lâm Bắc Thần chợt hiểu ra. Những huyết cốt này chỉ sợ là xương cốt của chiến sĩ cấm quân đã tử trận.
Mà quái vật trong biển cát chắc hẳn là đại địch Dị tộc trấn áp ở tầng ngục này.
Xem ra cấm quân của ngục Vạn tộc ở tầng này chỉ sợ lành ít dữ nhiều, chỉ có thể dùng xương trắng sau khi tử trận để dẫn đường cho người đến sau.
“Đám tàn hồn dã quỷ khốn kiếp, chết rồi vẫn còn muốn đối đầu với tộc ta.
Một giọng nói vang lên. Trông về phía sóng cát ở xa xa, một sinh vật khổng lồ cao cả nghìn mét được ngưng tụ thành, là quái vật thân người đầu rắn, há miệng phát ra âm thanh khè khè khè, và cũng có thể nói được tiếng người.
Tròng mắt của nó là mắt kép động vật máu lạnh, lóe ra màu vàng đậm lãnh cảm, nhìn chằm chằm về phía nhóm người Lâm Bắc Thần, tỏa ra sát khí đáng sợ.
“Thụy Mã Sa tộc, tiến công"
Nó lớn tiếng hạ lệnh.
Trong chớp mắt sau đó, khắp xung quanh trong sa mạc đột nhiên xuất hiện từng “người cát” bò lên trên, trong tay cầm trường thương chiến mâu, vọt về phía cốt lộ đang mọc lên lớp lớp.
Dáng vẻ của bọn chúng đều có dáng vẻ của quái vật đầu rắn thân người khổng lồ, cơ thể và binh khí đều được tạo thành từ hạt cát, nhưng lại toát ra hơi thở sống.
Cốt lộ không ngừng tạo ra dao động năng lượng, nhưng cũng khó mà ngăn cản nổi đám người cát này hoàn toàn.
Cuối cùng có một vài người cát vọt được lên cốt lộ.
“Đội một đội hai bảo vệ cống phẩm, đội ba đội bốn cùng ta chém giết dị tộc, đội năm dự bị"
Người trẻ tuổi mặc bạch y hét to.
Hai tay hắn cầm kiếm, tiên phong xông ra ngoài.
Viu.
Kiếm quang lướt qua.
Mấy chục người cát lập tức đổ xuống.
Năng lượng tán loạn, tràn ra từ trong thi thể của đám người cát.
Nhìn xem, những người cát này hình như là năng lượng thể?
Bọn chúng ngưng tụ cát vàng trở thành cơ thể và binh khí, một khi bị chém giết, năng lượng vỡ vụn, cát đất sẽ tan ra.
Lâm Bắc Thần quan sát rất cẩn thận.
Có một loại trực giác nào đó nói cho hắn biết rằng những việc xảy ra bên trong ngục Vạn tộc cùng với thông tin về dị tộc kỳ quái bên trong nơi này mà hắn nhìn thấy tuyệt đối sẽ có chỗ dùng cho sau này.
Trong chốc lát, cuộc chiến nổ ra.
May mà có ý chí phản kháng từ cấm quân hi sinh trên cốt lộ nên số lượng người cát xông đến cũng không nhiều.
Hơn hai mươi tín đồ cuồng tín thi triển năng lực, miễn cưỡng có thể ngăn đỡ được.
Lâm Bắc Thần hơi do dự, rồi cũng xuất thủ. Nhưng hắn lại bị người trẻ tuổi mặc bạch y kia xoay sang nhìn chằm chặp: “Ngươi làm dự bị, sẵn sàng chi viện bất cứ lúc nào. Bây giờ ngươi xuất thủ làm gì?"
Ồ?
Hóa ra ta ở đội năm à?
Lâm Bắc Thần rút kiếm về, lặng lẽ lùi lại.
Liên tục có người cát đổ xuống.
Nhưng nhóm tín đồ cuồng tín cũng bắt đầu xuất hiện thương vong.
Thực lực của đám người cát trong thế giới hoang mạc này trên cơ bản đều ở cấp bậc Tinh quân, cũng có vài người cát thuộc cấp Đế. Nhìn qua một lượt, người cát cuốn tới cuồn cuộn không dứt, không có điểm cuối. Nếu không phải có cốt lộ cản trở hết chín phần mười người cát, chỉ bằng đội ngũ tín đồ cuồng tín vận chuyển cống phẩm này thì e rằng sẽ toàn quân bị diệt trong chớp mắt.
"A..."
“Đừng quan tâm tới ta, mau đi đi"
Tiếng kêu to liên tục truyền đến.
Thanh niên áo trắng lớn tiếng nói: “Người bị thương lùi về chỉnh đốn, đội năm dự bị xông lên.
Hắn rất có uy phong của một đại tướng, chỉ huy một cách tỉnh táo. Lâm Bắc Thần rút kiếm xuất thủ.
Hắn không thi triển Kiếm đạo “Tương Tư Nhập Cốt” mà dùng kiếm thuật bình thường giết địch.
Với thực lực của hắn, một nhát kiếm vung ra, giết người không kẻ nào đỡ nổi một chiêu. Trong nháy mắt hắn đã giúp giảm bớt áp lực lên những người khác, thế cục đạt đến mốc thay đổi nhất định.
“Mạnh thật"
Thanh niên áo trắng kinh ngạc nhìn về phía Lâm Bắc Thần, nói: “Trước đây tại sao không để ý có ngươi vậy, ngươi là đệ tử nhà nào thế?"
Lâm Bắc Thần chỉ chỉ vào miệng của mình: “Ơ ơ ơ a ơ... Ta là người câm.
Thanh niên áo trắng lập tức lộ vẻ mặt bị sỉ nhục.
Ngươi con mẹ nó không phải ở mấy tầng trước còn nói chuyện lưu loát trôi chảy với đám cấm quân kia sao, bây giờ ta hỏi ngươi một câu, ngươi liền biến thành người câm luôn?
Hắn giận đến mức đau răng, nhưng hắn cũng là một người tâm cao khí ngạo, biết Lâm Bắc Thần không muốn nói chuyện với mình nên lập tức không hỏi tới nữa.
Dù sao tín đồ cuồng giáo tiến vào được trong này đều đã thông qua một đống xét duyệt, thân phận tuyệt đối trong sạch, không cần phải lo lắng e sợ gì cả.
“Phía trước không còn đường nữa rồi. Đột nhiên có người thốt ra tiếng hét to. Lâm Bắc Thần ngẩng đầu nhìn sang.
Chỉ thấy huyết bia xuất hiện lúc đầu đúng là đã chia tách ra hoàn toàn cả rồi, toàn bộ huyết cốt đều đã trải lên đại mạc rộng lớn bao la, không thể nào tiếp tục trải đường được nữa.
Trên mặt thanh niên bạch y xuất hiện biểu cảm sốt ruột. Xem ra hắn cũng không biết tiếp theo phải sao nữa.
Không có cốt lộ bảo vệ, bọn hắn tuyệt đối sẽ bị diệt toàn quân, bỏ mạng lại trong biển cát mênh mông này... Chết không đáng sợ, cống phẩm không đưa được đến trước mặt Đế hoàng bệ hạ, vậy đó sẽ là một đợt tai kiếp không cách nào vãn hồi được.
1116 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận