Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2954: Hành khúc

Lâm Bắc Thần có thể cảm nhận được rõ ràng từ bốn phía trong biển cát cùng với sâu bên dưới cốt lộ có vô số sa thú đáng sợ đang di chuyển tới lui.
Quái vật hình thể khổng lồ, bốc ra một con đã có lực lượng cấp bậc Tân tổ, nếu không có cốt lộ trấn áp thì chúng đã nhảy ra khỏi mặt cát ngay lập tức, trực tiếp nghiền nát đám tín đồ cuồng tín.
Đó tuyệt đối là tồn tại khủng bố mà đám người tín đồ cuồng tín không thể nào ngăn cản nổi.
Sa tộc.
Quả nhiên đáng sợ.
Một tồn tại linh năng, dường như còn có hình thức sinh mệnh đẳng cấp cao hơn.
Thời gian dần trôi đi, càng ngày càng có nhiều người cát xông qua lớp ngăn cách của cốt lộ, rút ngắn khoảng cách.
Tín đồ cuồng tín bị thương ngày càng nhiều thêm. Làm sao đây?
Lâm Bắc Thần cũng thấy da đầu hơi tê dại.
Hắn có thể ngăn cản toàn bộ đám người cát này, nhưng không có cốt lộ thì hắn không thể nào dẫn theo nhiều người như thế vượt qua tầng này của ngục Vạn tộc.
Thanh niên áo trắng lòng nóng như lửa đốt.
“Đại nhân, đừng quan tâm đến bọn ta nữa, đem theo cống phẩm tiến về phía trước đi thôi"
“Đúng đấy, để chúng ta ngăn cản đám dị tộc sa nhân này lại.
Rất nhiều tín đồ cuồng tín rống to.
Nhưng thật ra vẫn vô dụng.
Bởi vì không có cốt lộ thì căn bản không thể nào xông qua được.
Lâm Bắc Thần biết cống phẩm lần này đại khái chỉ có thể đưa đến được tầng này... và sẽ kết thúc trong thất bại.
Dị tộc trấn áp ở tầng bảy nghìn bốn trăm mười lăm của ngục Vạn tộc đã đáng sợ đến mức này rồi, vậy tầng tám nghìn trở lên thì sao?
Dị tộc tầng chín nghìn chín trăm chín mươi chín sẽ còn đáng sợ đến thế nào nữa?
Thanh niên áo trắng cắn răng, quyết định liều mạng một lần. Hắn hét to: “Cùng ta."
Lời còn chưa kịp dứt.
Trong biến cát lại xuất hiện dị biến.
“Đến tận ngày hôm nay chưa từng có chúa cứu thế gì đó, cũng chưa từng có thần tiên hoàng đế gì kia, muốn tạo nên hạnh phúc cho toàn Nhân tộc, mọi thứ đều nhờ vào chính chúng ta."
Tiếng hành khúc vang vọng lại lần nữa vang lên giữa sa mạc mênh mông rộng lớn.
Tang thương, cổ xưa.
Biển cát quay cuồng.
Từng bộ hài cốt trắng cố gắng trồi lên từ dưới mặt đất.
Trên thân hài cốt khoác lên bộ giáp trụ cấm quân rách nát, huyết nhục đã sớm chẳng còn, bộ xương trắng giống như ngọc thạch lấp lánh, dù hài cốt tàn khuyết không đầy đủ nhưng vẫn dốc sức tiến về trước như cũ.
Là cấm quân.
Lại là cấm quân.
Cấm quân của Đế hoàng.
Một bộ xương đầu đội mũ sắt chim ưng của tướng quân đã cũ nát giơ cao thanh kiếm gãy trong tay, vung về phía trước một cái.
Vô số hài cốt xương phát ra tiếng hò hét, điên cuồng vọt về phía người cát.
“Là các tiền bối"
“Chiến hồn của bọn họ khôi phục rồi.
Đám người tín đồ cuồng tín không khỏi kinh hãi, hưng phấn hô vang.
Lâm Bắc Thần nhìn về cảnh tượng này cũng không nhịn được mà tê cả da đầu.
Quá rung động.
Chiến sĩ đã chết đi lại lần nữa sống lại.
Tàn hồn cuối cùng chống đỡ bọn họ tiếp tục chiến đấu.
Có lẽ bọn hắn đã không còn phân biệt được rõ ràng người mà mình đang bảo vệ là ai, đây chẳng qua là ý chí chiến đấu trước đây khiến bọn hắn vung đao với người cát, chỉ là bản năng chém giết trước đây khiến bọn hắn dù sau khi đã chết đi vẫn không quên được hận thù đối địch với dị tộc...
Từng bộ từng bộ hài cốt xương khô chiến đấu và ngã xuống.
Bộ xương trắng của bọn hắn dựng dậy trong biển cát, hợp thành cốt lộ mới.
“Mau, tiến về phía trước.
Thanh niên áo trắng hét lớn, chỉ huy nhóm tín đồ cuồng tín tiến về phía cốt lộ mới hình thành kia.
Còn hắn thì ở lại cắt đuôi.
“Ngươi, đi về trước đi"
Hắn hô to với Lâm Bắc Thần, nói: “Bảo vệ mọi người cho tốt.
Lâm Bắc Thần tung một chưởng.
Ầm.
Lâm Bắc Thần đánh bay thanh niên áo trắng kia ngã vào cốt lộ mới, đáp xuống phía trước nhất nhóm tín đồ cuồng tín.
“Ngươi dẫn đường, ta đoạn hậu.
Lâm Bắc Thần thản nhiên nói: “Ta không quen đường"
Thanh niên áo trắng giật nảy mình, trên mặt hiện lên vẻ nhu hòa, lớn tiếng nói: “Cẩn thận Sau đó hắn dẫn theo nhóm tín đồ cuồng tín tiến công điên cuồng.
Lâm Bắc Thần huy động kiếm trong tay, liên tục đối kháng với người cát ập đến như thủy triều.
Hắn không thi triển kiếm pháp.
Nhưng mỗi một nhát kiếm vung ra cũng có uy lực rất lớn.
Người cát vọt đến ngã xuống như cỏ bị cắt.
“Kiếm pháp tuyệt lắm.
Hai mắt thanh niên áo trắng sáng lên, lớn tiếng hô: “Huynh đệ, đừng ham chiến, mau cùng nhau tiến về trước.
Lâm Bắc Thần vừa đánh vừa lui. Ở phía xa xa. Ŏ Người cát khổng lồ cao nghìn mét nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt nó lộ ra biểu cảm phẫn nộ.
“Đế hoàng Nhân tộc bị thương, đã không thể trấn áp được cái nhà giam này nữa. Các ngươi mơ tưởng muốn đưa cống phẩm đi... Công cuộc trả thù của Vạn tộc, sắp ập đến nữa rồi, Nhân tộc nhất định bị hủy diệt.
Hắn đáp xuống.
Cơ thể cao lớn, như thể tính tú rơi xuống.
Ầm.
Cự quyền cát đá khủng khiếp ma sát vào không gian tạo thành hỏa diễm, nặng nề nện xuống cốt lộ.
Cốt lộ chấn động.
Từng đoạn xương trắng trông suốt như ngọc bay ra từ trên mặt đất, tụ thành như lưới, chặn đứng cự quyền này.
“Đến tận ngày hôm nay chưa từng có chúa cứu thế gì đó, cũng chưa từng có thần tiên hoàng đế gì kia, muốn tạo nên hạnh phúc cho toàn Nhân tộc, mọi thứ đều nhờ vào chính chúng ta!"
1053 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận