Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2285: Tru ma

"Tru Ma?"
Hắn mang theo nụ cười lạnh lùng thù hận, nói: "Vậy ta liền... Đồ người" Hưu! Khoảnh khắc Hỏa long trảm đao nắm trong tay, Thanh Ách xuất thủ rồi. Trong hư không, tử quang lóe lên. Keng! Âm thanh binh khí giao kích vang lên.
Thân hình của Bạch Lộ Tử giống như cò trắng bay trên trời, lùi bước như điện quang. Trong mắt của Ma Nhân Thanh Ách thiêu đốt lên ngọn lửa màu tím, không chút do dự bạo phát ra chiến lực mạnh nhất, giận dữ hét: "Ma Thôn Cửu Điệp Trảm !"
Hỏa long trảm đao, từng đao một điên cuồng chém ra.
Bên trong mỗi một đao đều ẩn chứa sự thù hận của hắn đối với Nhân tộc.
Mỗi lần chém ra một đao, dường như liền có thể nhìn thấy khuôn mặt của phụ thân mình bị đâm xuyên thân thể, mẫu thân bị bêu đầu, tỷ tỷ và muội muội bị đốt sống chết tươi hiển hiện trước mặt mình.
Hắn chờ đợi cơ hội báo thù, đã chờ đợi quá lâu rồi.
Còn bây giờ, sân khấu như vậy, cuối cùng lại dựng ở dưới chân của mình.
"Giết"
Hắn gầm gừ gào thét, giống như sư tử điên.
"Bạch Lộ Thanh Thiên, Thánh Thủy Vô Ngân"
Bạch Lộ Tử cảm nhận được sát ý, ngay lập tức thôi động Bạch Lộc Kiếm, thi triển cấm chiêu tuyệt đạo của Thánh Thủy tông, kiếm ảnh trùng điệp giống như cò trắng đầy trời lướt qua, duy chỉ có một đạo chân kiếm giấu bên trong kiếm ảnh mênh mông, tựa như một đạo ngấn nước, đâm về phía Thanh Ách. Xùy!
Giọng nói của Kiếm Phong nhập thể.
Bạch Lộc Kiếm đâm vào thân thể của Thanh Ách.
Bạch Lộ Tử vui mừng khôn xiết.
Nhưng cũng trong khoảnh khắc này, ở giữa cái cổ, một vòng cực nóng chi ý lướt qua. Đó là vết tích của Hoả Long Trảm Đao xẹt qua. Tất cả lực lượng, trong khoảnh khắc này từ trong thân thể bị rút đi. Giáp trụ Nguyên tố trên người, không cách nào át chế được mà tiêu tán. Trong tầm mắt, chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn vặn vẹo kia của Ma Nhân Thanh Ách, cùng với một đôi mắt màu tím phun ra hỏa diễm thù hận.
Thanh Ách chậm rãi giơ tay, đè lên đỉnh đầu của Bạch Lộ Tử, năm ngón tay nắm lấy mái tóc của nàng.
Nhẹ nhàng nhấc lên một cái.
Đầu lâu của vị nữ chưởng môn Thánh Thủy tông phong hoa tuyệt đại này liền bị bẻ xuống.
Một đòn cuối cùng của Ma Thôn Cửu Điệp Trảm, đã chém rụng đầu lâu của Bạch Lộ Tử- mặc dù bản thân Thanh Ách, cũng bị Bạch Lộc Kiếm xuyên thủng thân thể, nhưng cái này cũng nằm trong tính toán của hắn.
Lấy trọng thương, đổi lấy một mạng của chưởng môn đại tông Nhân tộc.
Lời biết bao nhiêu chứ?
Huống hồ, Thánh tổ lại thắng một trận.
"Ha ha, ha ha ha ha ha...
Thanh Ách xách theo đầu lâu của Bạch Lộ Tử, giơ lên cao cao, cười lớn nói: "Cha, nương, tỷ tỷ, tiểu muội, các người trên trời có linh thiêng, nhìn thấy rồi chứ? Ta đã báo thù cho các người rồi"
Hắn cuồng tiếu, sau đó nước mắt không cách nào khống chế tuôn ra hốc mắt, cuồn cuộn tuôn rơi.
Trời đất tịch liêu im ắng.
Đó là sự trầm mặc đối với người báo thù.
"Sư phụ."
Mấy tên đệ tử của Thánh Thủy tông đôi mắt trực tiếp tối sầm lại, ngất đi.
Tiểu Long Nữ Long Na cũng cực kỳ bị ai rơi lệ.
Từ khi đi vào Thanh Vũ giới, sư phụ Bạch Lộ Tử đối với nàng đủ kiểu chiếu cố, giống như người thân, khiến Tiểu Long Nữ từ nhỏ đã được ấp ra từ trong trứng rồng, lần đầu tiên cảm nhận được sự ấm áp của mẫu thân.
Không ngờ rằng mới trong khoảng thời gian ngắn ngủi cũng đã phải sinh ly tử biệt.
"Chưởng môn, nén bi thương, Thánh Thủy tông còn cần người chèo chống..."
Mấy đệ tử tinh anh của Thánh Thủy tông, hành lễ với Tiểu Long Nữ Long Na.
Điều này khiến Long Na có chút chân tay luống cuống. Rất nhanh, thi thể của Bạch Lộ Tử đã được đưa về Thần Bút Đoạn phong.
Nhìn thấy đệ tử của Thánh Thủy tông khóc rống, Lâm Bắc Thần cũng không biết nói cái gì.
Hắn và Bạch Lộ Tử gặp nhau không nhiều, lúc ban đầu gặp mặt là khi vừa mới đi ra khỏi đầm lầy cấm địa ở Vân Mộng, thậm chí còn chưa nói được mấy câu... Mỹ nữ tuyệt mỹ như thế, vậy mà lại chết ở trên chiến trường Đoạn Phong, khiến cho người ta thổn thức.
Bên trong cường giả Nhân tộc, rất nhiều người đều sinh lòng tuyệt vọng.
Đường đường là chưởng môn của mười một đại tông môn, thậm chí còn không bằng cả một gã hộ vệ bên cạnh Vũ Văn Tú Hiền?
Bầu không khí tuyệt vọng đang lan tràn.
Thanh Vũ giới với vô số Nhân tộc trong thành thị, âm thanh thút thít càng lớn hơn, tuyệt vọng giống như mây đen bao phủ tất cả mọi người.
Tương phản với điều này lại là các Ma Nhân hoan hô.
Trên bầu trời, không biết bắt đầu từ khi nào, mây đen hiển hiện, hạt mưa tí tách tí tách rơi trên mặt đất.
"Ta muốn xuất chiến"
Tiểu Long Nữ Long Na siết chặt nắm đấm, lớn tiếng nói, từ trong đám người bước tới.
"Tiểu Na, người điên rồi à?"
Hoàng tử nhu nhược Lý Dục giật nảy mình, liền vội vàng kéo nàng lại, nói: "Ngươi muốn đi chịu chết sao?"
Long Na nói: "Ta... phải báo thù cho sư phụ"
"Ngươi mới vừa mới tiến nhập ngũ giai, chân khí chưa ổn, chưa hoàn thành "Từ hư nhập thực, sao có thể là đối thủ của những Ma Nhân kia."
Lý Dục cực kỳ lo lắng, liên tục thuyết phục, cuối cùng trực tiếp nói: "Ta không cho phép người xuất chiến" Long Na trầm mặc không nói.
Nàng còn chưa học được làm trái ý chí của Lý Dục.
"Được rồi, vẫn là ta tới đi"
Lâm Bắc Thần nhìn thoáng qua Tra Hổ đang điên cuồng gập bụng, chậm rãi từ trong đám người đi tới, nói: "Cuộc chiến thứ ba này do ta xuất chiến"
Nhân tộc chắc chắn không thể thua nữa.
Mặc dù trước đó nhiệm vụ gia tốc ngẫu nhiên của KEPP Ngươi cần thăng cấp vẫn chưa hoàn thành, xem ra cũng sắp rồi... Nhưng không thể đợi thêm được nữa. Các cường giả Nhân tộc nhìn về phía Lâm Bắc Thần. Công pháp, chiến kỹ cùng các loại tài nguyên mà Lâm Bắc Thần yêu cầu trước đó khiến một số người nảy sinh lòng bất mãn đối với hắn, mặc dù không trực tiếp biểu hiện ra ngoài như Hạ Vô Thương, nhưng cũng giấu ở trong lòng. Lúc này hắn lại tận mắt nhìn thấy Vương Tư Siêu, Bạch Lộ Tử chiến tử trong tuyệt vọng, vậy mà vẫn chủ động thế thân mà ra, ngay lập tức cũng không khỏi có chút thay đổi cách nhìn đối với hắn.
Mà lúc này, giọng nói của Nghịch Kinh Vương cũng bắt đầu vang vọng giữa trời đất.
"Cuộc chiến thứ ba, Nhân tộc chọn phái người xuất chiến trước đi."
Đến thời điểm xuất chiến.
Lâm Bắc Thần đang muốn bước lên chiến trường Đoạn Phong.
"Khoan đã".
Liễu Vô Ngôn vẫn luôn trầm mặc, đột nhiên đè bả vai của Lâm Bắc Thần xuống.
Ông ta nhìn vào đôi mắt của hắn, lắc đầu, nói: "Một trận chiến này, lão phu tới đi"
"Liễu chưởng môn, ngươi."
Lâm Bắc Thần liếc mắt nhìn Liễu Vô Ngôn với cánh tay gãy.
1135 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận