Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2580: Chiến tranh chi huyết

“Ha ha, bởi vì một câu của nàng lúc trước, cho nên người không muốn giết Nhân tộc? Nhưng ta càng muốn ngươi tận mắt nhìn thấy, những gì mà người muốn bảo vệ sẽ hối phi yến diệt trước mặt người"
Lãnh quang tràn ngập trong mắt nam nhân áo bào tím.
Hắn nhẹ nhàng khoát tay.
Một sợi xích ma khí màu tím hóa thành lưu quang bắn ra.
Sợi xích trong nháy mắt kéo dài mấy vạn cây số, giống như dây buộc bánh chưng, quấn quanh giới tinh Nhân tộc cỡ nhỏ, sau đó nắm chặt, phát lực, cắt chém...
Nháy mắt sau đó, tai kiếp giáng xuống.
Giới tính Nhân tộc dưng dục vô số sinh linh giống như một cái bánh, bị sợi xích ma khí màu tím im lặng cắt ra. Chia năm xẻ bảy.
Tinh cầu bị hủy diệt.
Cảnh tượng giống như thần thoại.
Đối với nam nhân mặc áo bào tím màu nói, đây chẳng qua chỉ là một việc nhỏ. Nhưng đối với sinh linh trên giới tinh này mà nói, đó là tai họa lớn.
Tai họa giáng xuống không hề có dấu hiệu báo trước, cũng không thể phản kháng. Sau khi thiên địa rúng động, nghênh đón bọn họ chỉ có thể là tử vong.
Vỏ quả đất VỠ vụn, mặt đất sụp đổ.
Dung nham màu đỏ giống như mãng xà sắp chết, vặn vẹo giãy dụa, sau đó nhanh chóng hắc hóa làm lạnh trong tinh không, ngưng kết thành một tảng đá hình thù kỳ quái, phiêu tán bên trong tinh không cô tịch.
Giữa vỏ quả đất vỡ vụn và tảng đá ngưng kết từ dung nham mơ hồ có những điểm đen nhỏ vụn đang lăn lộn. Đây không phải hạt cát. Mà là những sinh mệnh.
Bọn họ vốn sống cực khổ nhưng hạnh phúc, trong lòng mang hy vọng, chờ mong một ngày nào đó có thể sáng tạo kỳ tích, bước ra giới tinh. Trong bọn họ khả năng có thiên tài, có tông sư...
Nhưng trong chớp mắt, hết thảy đều im bặt. Ánh mắt hồng long hiện lên sự thương xót lẫn bất đắc dĩ. Khi thân hình bọn họ biến mất, tinh hà lại khôi phục yên tĩnh. Bên trong tinh không cô địch, vô số mảnh vụn vỏ quá đất, vô số thi hài trôi nổi trong lạnh lẽo, vô số oan hồn chết thảm...
Hủy diệt người thì có liên quan gì đến người?
Năng lượng ba động, hỗn loạn khuếch tán ra.
Bên trong tinh không có rất nhiều ánh lửa sáng chói, chớp mắt bay qua. Tinh hạm vỡ nát giống như những khối gỗ yếu ớt trong gió. Từng sinh mệnh mất theo. Tinh thú hình thể khổng lồ đang gào thét.
Cường giả cấp Lĩnh chủ trở lên mở ra lĩnh vực của mình, không ngừng chém giết trong tinh không, hoặc hóa thành bạch cốt huyết vũ, hoặc chân khí hao hết biến thành thi thể trôi xa...
Tinh không giống như dạ dày của cự thú, đang không ngừng nuốt chửng sinh mệnh.
Thi thể Thú nhân, thi thể Nhân tộc, thi thể Ma tộc, thi thể tinh thú phóng mắt nhìn lại, chúng giống như các rưởi tinh không, che khuất bầu trời.
Nơi này là chiến trường. Chiến trường tinh vực nằm bên ngoài giới tinh Bắc Lạc Sư Môn ba ngàn dặm. Cũng là tinh lộ cuối cùng của Nhân tộc tinh khu Tử Vi vẫn còn nằm dưới sự khống chế của Thiên Lang vương triều.
Là lãnh địa sau cùng của Nhân tộc.
Phòng thủ một phương lấy Kiếm Tiên quân bộ làm chủ lực, tàn quân tinh lộ Nhân tộc khác, cùng với binh lực Thiên Lang vương triều hiệp trợ, dưới sự dẫn dắt của Phong soái Vương Trung, phó soái Trâu Thiên Vận tiến hành triền đấu với đại quân Chiến Nguyên thú nhân phô thiên cái địa. Cuộc chiến kéo dài cả nửa ngày.
Tinh không như cối xay không ngừng giảo sát sinh mệnh chiến sĩ.
Nhân tộc chiếm lĩnh không vực, không ngừng thu nhỏ.
Vô số tinh hạm bị tổn hại trong trận chiến này. Vô số thủy thủ giỏi đã hy sinh trong trận chiến này.
Nhân tộc tổn thất nặng nề.
Thương vong Chiến Nguyên thú nhận hơn gấp mười lần Nhân tộc.
Bên trên kỳ hạm của Kiếm Tiên quân bộ, Phong soái Vương Trung người khoác áo choàng luyện kim màu đỏ đứng thẳng.
Người này bình thường trước mặt Lâm Bắc Thần thì là lão quản gia vừa nịnh nọt vừa hèn mọn. Nhưng khi ông đứng trước quân trận, ông giống như chiến thần, tản ra uy nghiêm hiếm thấy.
Giống như đổi thành một người khác.
Biểu hiện trang nghiêm, bình tĩnh đến mức cái râu ở khóe miệng chỉ hơi nhếch lên, thậm chí là chậm rãi thở ra một hơi cũng có thể khiến cho tướng sĩ chung quanh cảm thấy “tất cả đều nằm trong lòng bàn tay”.
Phó soái Trâu Thiên Vận đứng bên cạnh Vương Trung.
Biểu hiện vô cùng nhẹ nhõm.
Hắn nhìn chiến hỏa tán loạn tinh không đằng xa giống như nhìn trò chơi của mấy đứa bé.
“Dụng binh như bùn”
“Bất kể bày mưu nghĩ kế như thế nào, bất kể tính toán ngàn dặm ra sao, mặc kệ có cường giả đỉnh cấp tọa trấn hay không, trong chiến tranh tinh hà, mãi mãi không tránh được quân sĩ sâu kiến tử vong vô cùng vô tận"
“Thắng lợi của chiến tranh mãi mãi phải dùng rất nhiều số mệnh để có được”
“Dưới Tinh vương đều là giun dế”
“Dưới Tinh đế đều là phàm phu"
Cảm xúc của Vương Trung giống như nhớ lại chuyện cũ ngày xưa.
Trâu Thiên Vận không thèm để ý đến lão gia hỏa Vương Trung buồn xuân tổn thương nguyệt gì cả.
Hắn đang suy nghĩ một chuyện quan trọng khác. Từ tin tức mà Lâm Bắc Thần gửi về từ thành lũy chiến tranh Xích Luyện Chi Hoa, trong những năm tháng về sau, bí mật liên quan đến Thần Thánh Đế Đình vẫn chưa thể phong tỏa, khó tránh khỏi lưu truyền ra ngoài.
Điều này rất giống một cơn địa chấn dưới đáy biển.
Khu vực tết ngoài rìa đều cảm nhận được dư ba của hải khiếu. Mặt biển bắt đầu nhấc lên kinh đào hải lãng, nói lên động đất đã diễn ra ở khu vực trung tâm nhất, cũng sớm trải qua chấn động tại kiếp đáng sợ nhất, trở thành phế tích hoang tàn khắp nơi.
Bây giờ, dư ba phát sinh từ địa chấn Thần Thánh Đế Đình cuối cùng cũng đã đến tinh khu Tử Vi.
Tinh vực Liệp Vương tinh khu Tử Vi chính là một vực biên giới. Tin tức từ Thần Thánh Đế Đình truyền đến nơi này đồng nghĩa với việc thay đổi lớn đã sớm bắt đầu.
Thời đại đại phá diệt lần thứ ba rốt cuộc đã giáng xuống?
Hắn có chút kích động.
Thời gian cũng đã đến.
Những gì còn chưa giải quyết hết năm đó, cuối cùng cũng đã đến lúc phải đối mặt rồi. Trong tuế nguyệt Hoang Cổ, có vô số người đều đang chờ đợi. Cái tên Vương Trung bên cạnh, trong mắt Trâu Thiên Vân phải làm nhiều chuyện lớn, không nên rơi vào cuộc chiến tinh vực nho nhỏ. 1301 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận