Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2685: Nguyên huyết Đế cảnh

Cái gì?
Lâm Bắc Thần nghe thế, thật sự hết cả hồn.
“Để cho một tên học tra, một tên vũ phu đến từ bên ngoài tinh hệ là ta làm Viện trưởng Thánh địa Tiến sĩ đạo?”
Lâm Bắc Thần nói: “Bệ hạ, vết thương cũ của người... À không, có phải người nói sai rồi không?”
Ban đầu hắn định hỏi “Vết thương cũ của người có phải nằm ở đầu không sau đó lại cảm thấy như thế không lễ phép quá, quay xe vào thời khắc mấu chốt.
Không Sơn Ánh Tuyền cũng lơ đễnh, tiếp tục thuyết phục, nói: “Lâm đại soái có thực lực Đế cảnh, lại có chiến tích giết chết Hắc Thạch Đế, các đại học viện học phủ trên dưới tinh hệ Lệ Chí không người nào không phục. Cũng chỉ có người trở thành tân Viện trưởng mới có thể trấn áp được hạng người dã tâm bừng bừng kia. Vì thế ngươi tọa trấn nơi này, không còn gì thích hợp bằng.
Lâm Bắc Thần nghe thế, vẫn còn do dự.
Mấu chốt là hắn cũng không phải người tình nguyện chìm trong đống sự vụ thường nhật vô cùng vô tận.
Điều này, chỉ cần là đám xã sức chịu đủ 996 nghiệp tưởng giày vò trên Địa Cầu, tin là nó đã thấm sâu vào trong người. Đến cả “Đội quân Kiếm Tiên”, hiện cũng do đám người Vương Trung và Trâu Thiên Vận đang quản lý.
Cái được gọi đại soái là hắn vẫn luôn vung tay chưởng quỹ, không khác gì linh vật cả.
Nhận lấy cục diện rối rắm thế này của học viện Cầu Tri, chẳng phải là sẽ bị phiền chết hay sao?
Những ý nghĩ này của Lâm Bắc Thần, nếu bị người khác biết được chỉ sợ là sẽ kinh sợ đến nôn ra máu, chửi một câu “Tiện nhân già mồm”. Cha con Lý thị Đông Lâm nhất mạch, còn có đám đại thư sinh, đại tiến sĩ dã tâm bừng bừng, hao tổn hết tâm cơ muốn có được bảo tọa. Lâm Bắc Thần lại còn tỏ vẻ mặt ghét bỏ không tình nguyện nhận lấy... Điều này đúng là hạn thì bạn đến chết, lụt cũng lụt tới chết. Rồi lại nghe thấy Không Sơn Ánh Tuyền “Thư Để”
tiếp tục nói tiếp: “Ta biết việc Lâm đại soái không thích nhất chính là câu nệ, chìm trong đống sự vụ chi chít kia. Nên Lâm đại soái xin cứ yên tâm, ngươi chỉ cần “treo hàm"
là được, đưa ra quyết định chuyện đại sự. Còn những sự vụ ngày thường thì đã có bốn người Phương Chi Li “Khổ Chu”
làm, đợi đến khi học viện Cầu Tri có hậu bối trưởng thường, ví dụ như đệ tử ta mới nhận là Tần Liên Thần bước vào Đế cảnh, có thể gánh vác được chức trách to lớn thì lại ủy nhiệm vị trí Viện trưởng cho nàng cũng được"
Đề xuất tên của Tần Liên Thần?
Chẳng khác nào đang chỉ rõ rồi. Trên mặt Lâm Bắc Thần lộ ra vẻ vui mừng. Nhưng cũng rất nhanh hiểu rõ dụng tâm của Thư Đế. Thư Đế này rõ ràng là đang trải đường cho Tần chủ tế.
Bây giờ Tần chủ tế tu vi chưa đủ, uy vọng cũng không đủ, hiển nhiên không thể nào trực tiếp nhậm chức vị trí Viện trưởng. Mà Tứ đại Thiên Vương Phương Chi Li “Khổ Chu”
thì uy vọng đủ, thực lực cũng có thể xem như ngay dưới đỉnh phong Đế cảnh ở tinh hệ Lệ Chí, nhưng tiềm lực cũng đã hao hết, không thể nào tiến thêm về phía trước nữa, nhìn lại từ một mức độ nào đó, cũng khó mà nhận được chức trách to lớn.
Vì thế mới khiến Thư Đế nhắm đến trên người mình.
Lâm Bắc Thần giơ ngón giữ lên, xoa mi tâm.
Hắn động lòng rồi.
Dù sao cũng là một vị Đế giả đau khổ thuyết phục ở ngay trước mặt hắn.
Trực tiếp từ chối sẽ khiến người ta rất mất mặt.
Hắn lại đang nghĩ, trở thành Viện trưởng sẽ có được cái lợi gì.
Có thể chấp chưởng Thánh địa Tiến sĩ đạo, tuyệt đối đủ “ngầu”.
Trên thực tế, các chỗ lợi chắc hẳn cũng không ít.
Huống chi, nếu là trải đường cho Tần chủ tế, vậy cớ gì không làm kia chứ?
Bay giờ toàn bộ tinh hệ Lệ Chí đều biết mình là đệ nhất simp bên cạnh Tần chủ tế, vậy chắc hẳn sẽ tiếp tục còn simp nữa. Cùng lắm thì vào lúc không có ai, để Tần chủ tế simp lại là được rồi. Vừa nghĩ đến đây, Lâm Bắc Thần triệt để hạ quyết tâm.
Trước tiên có thể kiêm chức, đợi đến khi Tần chủ tế trưởng thành, trực tiếp giao chức vị Viện trưởng này lại, truyền cho Tần chủ tế.
Đây là một vụ làm ăn rất có lời.
“Nếu Viện trưởng đã mở lời mời thịnh tình như thế, vậy tại hạ chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận"
Lâm đại thiếu giở giọng rất thận trọng rất trà xanh ra. Không Sơn Ánh Tuyền gật đầu, cười cười.
“Nếu vậy, đa tạ Lâm đại soái. Để cảm tạ, chỗ ta có chuẩn bị một phần lễ mọn, mong người vui vẻ nhận lấy Ngay khi giọng nói của nàng vừa dứt, một chiếc hộp ngọc màu trắng ngà trông như một quyển sách ánh sáng bạc nhàn nhạt lấp lánh hiện ra từ hư không, chậm rãi bay đến trước mặt Lâm Bắc Thần.
“Đây là.."
Lâm Bắc Thần nhận lấy hộp ngọc, nhìn về phía đối phương.
Không Sơn Ánh Tuyền mỉm cười giải thích, nói: “Bên trong hộp này chính là một viên “Nguyên huyết Đế cảnh”. Vào một nghìn năm trước, trẫm tình cờ có được vật này, bởi vì hệ thống tu luyện và thể chất của bản thân nên không thể nào luyện hóa sử dụng được, vì thế ta vẫn luôn cất giữ nó. Hôm nay gặp được Lâm đại soái, viên “Nguyên huyết Đế cảnh”
này cũng xem như có thể vật dùng đúng chỗ rồi"
Nguyên huyết Đế cảnh!
Lâm Bắc Thần nghe vậy, trái tim điên cuồng nhảy lên.
Hắn mở hộp ngọc ra. Chỉ thấy trong đó có một viên huyết châu màu vàng kim nhạt lớn cỡ hạt đậu tằm lẳng lặng lơ lửng bên trong hộp ngọc. Trước đây, tại khu vực liên minh hỗn loạn, một cái tròng mắt của cường giả Đế cảnh là có thể hóa thành một vầng mặt trời, chiếu rọi cả một mảng tinh không, mang đến ánh sáng vô hạn. Còn nguyên huyết lại càng quý giá hơn mắt nhiều. Nguyên huyết ở cấp bậc này có thể nói là chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Lâm Bắc Thần nằm mơ cũng không ngờ tới mình vậy mà may mắn đến thế, dễ dàng có được một viên Nguyên huyết Đế cảnh.
Cái này đúng là vừa ngủ gà ngủ gật đã có một mỹ nhân tự tiến cử cho cái chiếu.
“A chuyện này."
Lâm Bắc Thần lại lần nữa giở giọng trà xanh nói: “Có hơi quý giá quá rồi.”
Không Sơn Ánh Tuyền nở nụ cười vô cùng hiền hòa, nói: “Nếu không có sự giúp đỡ của Lâm đại soái, bây giờ toàn bộ học viện Cầu Tri đều đã là đồ chơi của Hắc Thạch Đế rồi. Một viên Nguyên huyết này nhìn đi nhìn lại cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay hắn, huồng hồ bên trong Nguyên huyết Đế cảnh ẩn chứa nguồn năng lượng quá mức khổng lồ, không phải là người mang huyết mạch Thần thánh Đế hoàng thì sẽ không thể nào luyện hóa được. Nên Lâm đại soái không cần phải khiêm tốn nữa đâu.”
“Nếu đã vậy, cung kính không bằng tuân mệnh"
1397 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận