Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2252: Đoạn Ảnh Yêu Vương

Tuyệt cảnh.
Tinh thần của những đệ tử trẻ tuổi đã sắp suy sụp.
Bọn họ trưởng thành trong thời đại hòa bình, chưa bao giờ nhìn thấy qua những cuộc chiến đấu tràn ngập máu tanh như thế. Lúc trước, trong đại hội võ thuật, khi đến điểm giới hạn là dừng. Bây giờ đối mặt với tử vong uy hiếp, nếu không phải có trưởng lão trưởng bối sư môn ở đây, chỉ sợ bọn họ đã đánh mất ý chí chiến đấu.
Quái vật giáp xác rợn người đang bò đến gần.
Màu tím di chuyển chung quanh, quang hoa năng lượng tà ác và dụ hoặc. Khóe miệng Lãnh Ngưng chảy máu, dính lên gương mặt trắng nõn như ngọc, mái tóc dài rối tung che giấu một phần vết thương trên cổ, máu tươi nhuộm đỏ ngoại bào Lâm Bắc Thần đưa cho nàng.
Nàng thấp giọng nói bên tai Tiêu Bính Cam: “Dùng nguyên tố bí kiếm của người đánh về phía Tây Nam”
Lúc này không thể giữ lại được. Chỉ có đánh nát một đột phá khẩu, mọi người mới có hy vọng thoát khỏi biển trùng của Ma tộc. Kéo dài một hơi, cơ hội sống sẽ thiếu đi một phần.
Tiêu Bính Cam gật đầu, âm thầm lấy nguyên tố bí kiếm ra. Lâm Bắc Thần đưa tay đè lại, lắc đầu.
Lãnh Ngưng hằm hằm nhìn hắn.
Lâm Bắc Thần chậm rãi nói: “Cứ để cho ta"
Hắn trực tiếp mở điểm phát wifi trên điện thoại di động, truyền tín hiệu cho Tiêu Bính Cam. Cảm giác quen thuộc truyền đến.
Ánh mắt Tiêu Bính Cam sáng lên. Hắn biết, cái gì là phế thể cẩu thí, cái gì là con đường tu hành bị đứt đoạn, tất cả đối với anh ruột mà nói chỉ là trò cười. Anh ruột mãi mãi là đại danh từ kỳ tích, không có gì có thể ngăn được bước chân của hắn.
Lâm Bắc Thần lấy ra một quả đạn lực nhét vào trong tay Tiêu Bính Cam, sau đó gắn thêm một bộ phận giảm thanh và băng đạn cho Tuyết Vực Chi Ung.
Lời gì cũng không cần nói. Sự ăn ý của hai huynh đệ đã được hình thành trong vô số lần sóng vai chiến đấu. Lâm Bắc Thần còn thuận tay đeo một cái kính râm hình con bạo long cóc màu xanh. Tạo hình rất quỷ dị.
Những trang bị này chỉ có một mình Tiêu Bính Cam mới có thể nhìn thấy.
Những người của Phi Kiếm Tông bị những hành động không hiểu thấu của hắn làm cho không hiểu ra sao.
Dưới cái nhìn chăm chú của hai phe địch ta, tay phải Lâm Bắc Thần cầm một thanh UZI đã được gắn ống giảm thanh và một băng đạn, tay trái cầm một quả lựu đạn, chậm rãi tách mọi người bước về phía trước.
“Cho chúng ta con đường sống có được hay không?"
Lâm Bắc Thần nhìn bốn tên Ma tộc, giọng điệu chân thành: “Cần chi phải đuổi tận giết tuyệt như vậy?”
“A a a. Cường giả Ma tộc đối diện phát ra tiếng cười lạnh, con người dưới mặt nạ lóe lên tử quang, mang theo sự khinh miệt và xem thường không chút che giấu. Một đệ tử đại tân sinh Phi Kiếm Tông nho nhỏ cũng xứng nói chuyện với hắn?
Buồn cười.
“Haiz, tại sao lại phải ép ta ra tay chứ?"
Lâm Bắc Thần thở dài một hơi, sau đó ngửa mặt lên trời cười một cách quái dị, giống như nhân vật phản diện biến thái: “Các ngươi chính là đang muốn chết... khà khà khà khà.."
Hắn chậm rãi đưa tay.
Chỉ có hai người mới nhìn thấy họng súng tối tăm.
Mua bán vũ khí nóng trong điện thoại di động chính là sản phẩm của văn minh khoa học kỹ thuật, không thể nói là không có liên quan đến hệ thống thế giới võ đạo, mà là tuyệt đối không có liên quan.
Vì thế, cảnh báo của cường giả võ đạo đều không có tác dụng.
Động tác của Lâm Bắc Thần rơi vào mắt người khác giống như tôm tép nhãi nhép đang cố tình khoe khoang, kéo dài thời gian mà thôi. Ngay cả người của Phi Kiếm Tông cũng không ôm hy vọng chút nào. Mãi cho đến khi... Ầm ầm ầm...
Tiếng kiếm rít phá âm chướng kỳ dị liên tiếp vang lên. Trên người vị cường giả Ma tộc đối diện xuất hiện nhiều lô máu. Bên trong ánh mắt dưới lớp mặt nạ lộ ra vẻ kinh ngạc, cơ thể run rẩy như điên, ngửa mặt lên trời ngã xuống...
Biến hóa đột ngột khiến cho tất cả mọi người đều giật mình.
Ngoại trừ Tiêu Bính Cam.
“Lên”
Hắn kêu một tiếng, hai cánh tay kéo hai chị em phóng về phía cường giả Ma tộc bị giết. Lúc này, những người khác mới như tỉnh mộng.
“Nhanh, cùng nhau tiến lên”
Ngọc Vô Khuyết kinh hỉ kêu to. Ông đã nhìn thấy quá trình Lâm Bắc Thần giết chết Khâu Hằng, biết hắn nắm giữ một môn kiếm kỹ. Quả nhiên một kiến kinh thiên giống như thiên nhân.
Thiếu chút nữa ông đã quên mất việc này. Ông rất hưng phấn.
Không có cường giả Ma tộc lãnh đạo, một đám ma trùng giáp xác lập tức cứng đờ, mất đi trật tự, bị đám người Phi Kiếm Tông xông lên giết chết.
Ba cường giả Ma tộc còn lại kịp phản ứng, lập tức khống chế ma trùng giáp xác xông lên, đồng thời còn ra tay chặn đường.
“Chết hết đi"
Lâm Bắc Thần trở tay ném ra một quả lựu đạn.
Xùy.
Thân đạn thả ra khói xanh, bị ma trùng giáp xác tiến lên giống như thủy triều bao phủ lại. Sau ba hơi thở.
Oành.
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Sóng năng lượng đáng sợ tạo thành đám mây hình nấm bay lên trời. Đám ma trùng giáp xác trong phạm vi hai mươi mét như tuyết dưới ánh mặt trời, trong nháy mắt biến mất không còn một mảnh.
Lưu đạn sau khi nâng cấp, uy lực kinh người.
Mặt đất cũng theo đó mà rung chuyển.
Một cái hố nhỏ màu đen đường kính mười mét xuất hiện.
Đá vụn vỡ vụn chung quanh hố nhỏ như phấn, cỏ cây xa hơn giống như người bị đánh gãy eo ngã vòng quanh.
Ba cường giả Ma tộc xông lên bị nổ chết mất hai, chết không toàn thây, một người còn lại bị nổ bay nửa người dưới, vẫn còn duy trì được một hơi. Nhưng cả người hắn như phát mộng. Đây là chuyện mà hắn không thể nào hiểu được. Trước khi công kích đến không hề có bất kỳ năng lượng ba động và báo hiệu nào. Uy lực mạnh mẽ như vậy tập sát chỉ có một trong hai mươi bốn huyết mạch Nhân tộc là Trận đạo mới có thể làm được nhưng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy đã bố trí xong.
“Khặc khác, không nghĩ đến đúng không?"
Lâm Bắc Thần đứng đằng xa, nụ cười của hắn trong mắt cường giả Ma tộc còn đáng sợ hơn cả quỷ. Lâm Bắc Thần vẫy tay: “Tạm biệt nhé"
1268 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận