Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2437: Ta là người hiếu thuận

Thạch quan khu Lang Khiếu thành.
Hoa phủ.
Dinh thự tư nhân quyền Đại nghị trưởng tinh khu Tử Vi Hoa Bãi. Thủ vệ sâm nghiêm. Mấy trăm tinh trận đồng thời vận chuyển.
Mặc dù nhìn bằng mắt thường không nhìn thấy vòng ánh sáng bảo hộ, nhưng chỉ cần là cường giả cấp Tông sư trở lên, mấy chục dặm bên ngoài đã có thể cảm nhận được trận pháp ẩn chứa khí cơ đáng sợ bên ngoài đại trạch. Lang Khiếu thành lớn như vậy, người chân chính có tư cách ra vào đại trạch của Hoa Bãi chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Lúc này đang là buổi trưa, không khí cực kỳ nóng bức. Trong đại sảnh chính đường. Một tiếng khóc từ bên trong truyền ra.
“Bãi Bãi à, chuyện này ngươi không thể không quản. Ngươi có nhớ không, mẹ người chết sớm, ngươi khi còn bé đều bú sữa của cô mụ mà lớn lên, ta còn vẹo hông ôm ngươi đến ba tuổi.."
Một phụ nữ trung niên dung mạo xinh đẹp quần áo lộng lẫy ngồi trong đại sảnh, nước mắt lã chã.
Bà ta cắn răng nghiến lợi nói: “Tên ác ôn Lâm Bắc Thần đáng giết ngàn đao kia, nghiệt chủng để tiện đã giết con trai ta, biểu đệ của ngươi. Bãi Bãi, ngươi nhất định phải giúp cô mụ báo thù.
Bầu không khí bên trong đại sảnh rất thấp.
Ngoại trừ người phụ nữ trung niên này ra thì còn có mấy người nữa.
Một người đàn ông trung niên mặc áo bào tím ngồi ngay ngắn chính giữa, gương mặt gầy gò, đầu đội tử kim quang, người mặc tử long bào, vòng kim bội ngọc, mái tóc dài màu vàng toát lên sự kiêu ngạo.
Đây chính là quyền Đại nghị trưởng tinh khu Tử Vi Hoa Bãi.
Bên dưới tay phải của Hoa Bãi có ba chiếc ghế bành trạm chỗ vàng bạc được xếp thành hàng dọc. Ngồi bên trên chính là ba gia thần mà ông ta tín nhiệm nhất, Khương Thạch, La Ngọc Hồ và Thạch Thiên Hành.
Ngoài ra, hai bên nội đường mỗi bên còn có bốn thị nữ trẻ tuổi mỹ mạo.
Tuổi tác tương đồng, chiều cao tương đồng, ăn mặc tương đồng, trang sức tương đồng, trang điểm tương đồng, khí chất nhu nhã tương đồng.
Tám thị nữ trẻ tuổi này chính là mỹ nhân cực kỳ hiếm thấy.
Mặc dù chỉ là thị nữ nhưng đãi ngộ của các nàng không hề thua kém chút nào. Quần áo, trang sức trên người đều đáng giá ngàn vàng.
Chỉ tùy tiện một cây trâm cài tóc thôi, giá trị cũng đủ để cường giả cấp Lãnh chúa phải ra tay đánh nhau. Sa quần bằng băng tằm màu trắng mặc ngoài cùng lại càng trân quý khó có được, rất nhiều chủ mẫu nhà quyền quý trong Lang Khiếu thành cũng chưa chắc có được sa quần này. Ngoài ra, toàn bộ đại đường, tất cả vật dụng trang trí, đồ dùng trong nhà, tranh, đèn áp tường, thảm các loại đều có giá trị vạn kim.
Ngay cả sàn nhà dưới chân cũng dùng Hồng Hoang Ngân chiết xuất ra để đúc thành. Tạo thành một hiệu quả trang trí quý khí đến bức người.
Tất cả không lúc nào là không thể hiện rõ ràng quyền thế, tài lực và địa vị của chủ nhà. Xa hoa cực kỳ.
“Cô mụ xin nén đau thương"
Hoa Bãi đưa tay ngăn lại, sắc mặt nhu hòa nói: “Người yên tâm trở về đi. Cái chết của biểu đệ, ta đã biết, ta tất nhiên sẽ báo thù cho hắn"
Lúc này, người phụ nữ trung niên mới hài lòng, được nữ quan tùy thân dìu đỡ rời khỏi đại sảnh.
Bầu không khí trở nên yên tĩnh.
“Đại nhân thật sự muốn đối phó Lâm Bắc Thần sao?”
Gia thần Khương Thạch hỏi.
Hoa Bãi hỏi lại: “Ngươi cảm thấy như thế nào?"
Ánh mắt Khương Thạch sáng lên, chậm rãi nói: “Lâm Bắc Thần đã có thành tựu, cánh chim đã lớn. Lúc này, chèn ép hắn chi bằng lôi kéo. Đại nhân muốn thống trị toàn bộ tinh khu Tử Vi, chuyện không nên làm lúc này nhất chính là bởi vì thù riêng mà loạn công mưu.
Hoa Bãi từ chối cho ý kiến, lại nhìn sang hai người còn lại: “Hai người các ngươi nghĩ như thế nào?”
La Ngọc Hồ là một nữ nhân, nhìn khoảng ba mươi, sắc mặt vàng như nến, gương mặt còn có hơn mười vết sẹo đan vào nhau, hình như là bị loạn đao chém qua, dung mạo có chút kinh dị.
Câu trả lời của nàng lời ít mà ý nhiều: “Khương huynh nói đúng"
Thạch Thiên Hành mắt báo miệng rộng, râu quai nón, nhìn cực kỳ hung hãn, tướng mạo thuộc kiểu có thể dọa mấy đứa nhỏ khóc đêm, nhưng tâm tư lại cực kỳ nhạy bén.
Hắn không nhanh không chậm nói: “Oan gia nên giải không nên kết. Nếu người tinh khu Tử Vi đều biết, đại nhân ngài bởi vì ái tài quý tài, ngay cả cừu nhân giết biểu đệ của mình cũng nguyện ý tha thứ, ta nghĩ, về sau nhân tài đầu nhập vào đại nhân ngài sẽ càng lúc càng nhiều"
"Ha ha ha."
Hoa Bãi vỗ tay phá lên cười.
“Ba vị lão sư nói rất đúng, căn cứ vào tình báo, Lâm Bắc Thần có thể âm thầm sử dụng cường giả cấp Tinh Hà. Bên trong tinh khu Tử Vi to lớn này, có mấy ai có thế lực như thế chứ? Nếu ta chỉ vì một biểu đệ bất thành khí, ngu xuẩn đến mức biến Lâm Bắc Thần thành kẻ địch của mình, đẩy về phía đối lập, chẳng phải sẽ để cho Lâm lão tặc cười đến rụng răng sao? Không thấy Lâm lão tặc đã mất đi giới tinh Bắc Lạc Sư Môn, tổn thất nặng nề, nhưng cũng không tiến hành bất cứ hành động trả thù Lâm Bắc Thần nào à? Ông ta thậm chí còn muốn lôi kéo Lâm Bắc Thần"
Khi Hoa Bãi nói những lời này, hiển nhiên đã có quyết định.
“Thế Chương phu nhân phải bàn giao như thế nào?"
La Ngọc Hồ lại hỏi.
“Haiz, cả đời của ta, tôn kính nhất chính là mẹ của ta. Đáng tiếc lão nhân gia người chết quá sớm. Đây là chuyện mà suốt đời ta cảm thấy tiếc nuối nhất. Hoa Bãi trầm giọng nói.
Ông ta nói tiếp: “Tuy nhiên vị cô mụ này của ta, mỗi lần nhìn thấy ta là đều lặp lại “mẹ ngươi chết sớm”, khiến cho tâm trạng vốn đang tốt của ta bị phá hủy, trở nên hỏng bét. La sư, ngươi nói cho ta biết, người mà lần nào gặp mặt cũng khiến cho tâm trạng của ngươi hỏng bét, ngươi sẽ sắp xếp như thế nào?"
1145 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận